41 “Tôi…Tôi không đi nữa, anh đi một mình…” Thiên Tuyết há hốc miệng, run rẩy từ chối. Cô biết hắn không tầm thường nhưng mà như vậy đã là quá sức tưởng tượng của cô rồi…Không khí yên tĩnh, chỉ có duy nhất câu nói của cô vang lên.
42 Thiên Tuyết quay lại nhìn Jack, nhe răng trợn mắt, trách hắn làm hỏng việc của cô. Thật là! Khó lắm mới có dịp chơi đùa. ‘Thiên tiểu thư’ là ý gì a? Chẳng lẽ người này không phải tiểu thư Catherine? Trong long mọi người đều có chung một ý nghĩ.
43 “Cho nên cậu để cho cô ấy đi?” Lãnh Ngạo nheo mắt nguy hiểm hỏi. “Đại ca…em…” Diệp Thành run run tay lái. Không thể nào trách hắn! Cô ta có chân, đi đâu hắn có thể quản sao?“Tháng này cậu không cần đi lĩnh tiền” Lãnh Ngạo lấy một điếu thuốc lá ra châm lửa hút.
44 Ảnh Vệ nghiêm túc đưa tài liệu lên cho Lãnh Ngạo. Bọn họ không biết chủ tử đang nghe cái gì, lúc thì chau mày, có lúc lại nhếch môi cười nhẹ. Hù dọa bọn họ không biết bao nhiêu là lần, chỉ sợ phạm phải lỗi gì đó thì bọn họ xong rồi!Lãnh Ngạo nhìn tài liệu về Thiên Tuyết từ nhỏ đến lớn, rất đầy đủ…“Đại ca, ba quả bom ở tại giải ngoại hạn anh mở rộng chúng ta có hẹn giờ hay không?” Diệp Thành nhìn hắn hỏi.
45 Thiên Tuyết dựa theo trí nhớ đi tới trước mặt một tòa lâu đài khí thế hùng vĩ, từ bên ngoài xem ra, tòa lâu đài này lớn dọa người, tin đồn đây là tòa lâu đài Hoàng Phong xây cho phu nhân tương lai của hắn, có thể thấy được hắn có bao nhiêu thương yêu phu nhân của hắn, Thiên Tuyết thu hồi ý nghĩ, xuống xe, tìm được thủ vệ nơi cửa, lấy ra giấy tờ chứng minh thân phận của mình.
46 “Tổng giám đốc Hoàng khỏe. . . . . ” Thiên Tuyết theo đạo lí hỏi thăm. “. . . . . . ” Hoàng Phong không có trả lời, hơi gật đầu một cái. “Tuyết Tuyết….
47 Thiên Tuyết vừa ra khỏi tòa lâu đài kia, lái xe muốn đi thì bỗng nhiên có một cô gái lao ra cản xe của cô lại! Muốn chết sao? Cho dù muốn chết thì cũng không cần hại cô ở tù chứ!“Cô…” Đang muốn cao giọng mắng chửi, nhìn thấy dung mạo cô gái kia khiến Thiên Tuyết cứng họng…chị!Catherine mím môi nhìn ân nhân.
48 Thiên Tuyết lắc lắc đầu, bạo lực đẫm máu chính là đây! Chỉ đáng thương cho Catherine, bị dọa đến mặt mày trắng bệnh. “Đại tỷ, chúng ta mau vào! Có người vẫn đang sốt ruột đợi đấy!” Diệp Thành thấy cô không có gì mới thở ra một hơi, dẫn dường.
49 Sau vài ngày ở lại nơi này rốt cuộc Thiên Tuyết cũng quen thuộc với cuộc sống mới. Không có gì, chỉ là cảm giác rất tuyệt! Quyền lực được nắm trong tay.
50 “Vậy sao? Thiên Tuyết chép chép miệng, dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Lãnh Ngạo. Hắn nhìn trước tương lai thật xa!“Đợi đã, vậy còn Ám Dạ thì sao? Anh muốn…” Thiên Tuyết ngạc nhiên hỏi lại.
51 “Đúng vậy! Xin hỏi cô là…” Thiên Tuyết chuyên nghiệp cười một cái trả lời. “Tôi họ Lâm, tên gọi An An, là bạn thân của Lãnh Thiếu. ” Lâm An An làm như vô ý nói.
52 “Cho nên…cô ấy mang thai rồi?” Thiên Tuyết sau khi nghe Diệp Thành tường thuật lại mọi chuyện mới hồi phục lại sự kinh ngạc lúc trước. Gật gật đầu. “Như vậy cậu nói hiện giờ có bang phái Ngự Long đang ở Hồng Kông nổi loạn chính là vì cậu dùng thanh danh Ngạo đi gây chuyện với Y Đằng Tư Ngọc? Khiến cho người ta mang thai?” Thiên Tuyết lần nữa xác định.
53 Thiên Tuyết trong lúc chờ đợi Lacy đi làm việc liền dạo một vòng, lần nữa quay lại thì đã nhìn thấy một cảnh tượng khiến cô trợn mắt. Chỉ thấy có một cô gái quỳ xuống đất, gấp gáp nói với một cô gái khác có vẻ ngoài thời thượng, sang trọng, hơn nữa phiá sau cô gái đang quỳ kia chính là con chó nhỏ của cô…"Thực xin lỗi, thực xin lỗi.
54 “Tôi tại sao không dám chặt tay cô? Cô nghĩ mình là ai?” Lạc Tề hất cằm. “A…tôi không biết cô là ai, nhưng mà tôi biết tôi là ai? Có đủ năng lực đối phó với cô hay không?” Thiên Tuyết đỡ Mục Niệm đứng dậy, sau đó ôm lấy Lacy.
55 Mục Niệm tuy là không hiểu nhưng cũng không quan tâm nhiều, chuyên tâm lo cho tư thế của hai người bọn họ. Lãnh Ngạo quét mắt nhìn một vòng. Y Đằng Tư Ngạn thấy hắn vẫn âm lãnh nhìn không ra hỉ nộ ái ố liền âm thầm lao mồ hôi.
56 “Làm sao lại bị thương?” Lãnh Ngạo nhìn trán Thiên Tuyết đã đỏ lên liền không nhịn được nheo mắt nguy hiểm hỏi. Mục Niệm đứng ở bên kia nuốt nước miếng một cái, cô thề là cô không biết cô gái kia có lai lịch lớn như vậy….
57 Lãnh Ngạo giống như không nghe thấy, nắm lấy lọn tóc của Thiên Tuyết chơi đùa, cũng không ai biết hắn có hay không quan tâm việc này…Mục Niệm cúi thấp đầu, sau khi nói chuyện đó ra liền nhận được nhiều ánh mắt như dao găm bắn tới.
58 “Thuộc hạ thế nào? Không còn gì để nói rồi chứ?” Diệp Thành đắc ý mười phần cao giọng chất vấn, quay sang Lãnh Ngạo: “Chủ tử, để thuộc hạ đi chuẩn bị phòng cho ngài!”Nhận được cái gật đầu của Lãnh Ngạo hắn liền xoay người, tìm một căn phòng sáng một chút, tốt nhất phải có màu hài hòa a…“Này…” Thiên Tuyết lấy tay gãi đầu, thắc mắc có nên nhắc nhở hắn chuẩn bị phòng cho cô hay không? Nhưng mà chắc hắn không quên đâu nhỉ?Lần tiếp theo Thiên Tuyết liền bò đến được căn phòng Diệp Thành đã chuẩn bị.
59 Cảm giác được Thiên Tuyết cử động nhẹ, Lãnh Ngạo liền ngồi dậy, tranh thủ thời gian hôn lên trán cô một cái liền mặc quần áo chỉnh tề rời đi. Trong căn phòng lại lần nữa chỉ có mình cô, phảng phất giống như ai cũng chưa từng vào…“Chủ tử khỏe!” Người làm nhìn Lãnh Ngạo bước xuống từ cầu thang cuốn liền quỳ xuống, đồng thanh hô.
60 Sau khi mơ màng nói rõ tình hình của mình Thiên Tuyết mới nhẹ nhàng cúp máy, ngơ ngác nhìn màn hình di động. …Tiểu Vệ…mẹ…tại sao lại mơ hồ như vậy? Khiến cho cô nhớ không được!Nhưng mà cô biết lúc nãy Tiểu Vệ đã nói phải tìm một bác sĩ giỏi giúp Hoàng Vãn Tình giải phẫu.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50