21 “Đúng vậy! Có gì không ổn sao?” Hoàng Phủ Vệ nhíu nhíu mày nghi hoặc nhìn cô. “A, không phải là không ổn. Nhưng mà em thích hết những thứ này? Chuyện này thường sẽ không xảy ra với một đứa bé đâu!” Thiên Tuyết nghĩ nghĩ rồi nhỏ nhẹ nói.
22 Đợi Tư Đồ Thiển đi rồi Thiên Tuyết mới dọn dẹp lại căn hộ một chút, bảo Tiểu Vệ đi ngủ. Sau đó mới lấy điện thoại ra ngồi xuống salon nhấn phím gọi cho Tư Đồ Dật.
23 Nhà chính dòng họ Tư Đồ"Súc sinh, mày rốt cuộc muốn như thế nào? Coi tao là trò đùa sao? Hôm nay nói mày chấp nhận lấy vợ, ngày mai lại muốn đổi ý. Tao nói ày biết, tốt nhất mày nên liệu hồn đấy! Nếu còn làm việc gì khiến tao không vừa mắt thì tao sẽ đánh gãy chân mày!" Tư Đồ Dật tức giận hất đổ cả bàn làm việc, lớn tiếng gầm lên.
24 An Thịnh Vũ nhướng mi mắt nhìn cô gái đang đứng trước mặt mình. Vốn nghĩ có thể bỏ mặc, không lo đến, chút chuyện nhỏ nhặt của một đám phụ nữ chẳng lẽ cũng cần hắn lên tiếng? Chỉ cần bọn họ biết thân phận không ồn ào đến hắn là được! Nhưng mà hiện giờ có người đến trước cửa nhà cáo trạng, muốn mắt nhắm mắt mở cũng rất khó khăn!An Thịnh Vũ nói lời xin lỗi và vài lời khách sáo nữa mới hòa giải được nộ khí đang lên cao của mọi người.
25 Buổi sáng, thời tiết mát mẻ, Thiên Tuyết lại có buồn có vui ngồi trong phòng làm việc của Phó tổng- em trai cô Thiên Thụy cắn bút. Thái độ của nó dạo này đối với cô hòa nhã hơn rất nhiều, có thể nói đây là một bước phát triển lớn.
26 “Vui, đương nhiên là vui. ” Nhưng mà 1000000 Euro là bao nhiêu a? Cô trước đây cũng là thứ chó mèo ở ngoài chợ rau. Chưa một lần được đặt chân lên máy bay ra nước ngoài thì nói gì đến biết đơn vị tiền tệ của người ta? Làm ơn cho con số cụ thể trong nước đi nha! Như vậy cô mới biết đường mà vui mừng!“Cô cao hứng thật sao?” Thiên Thụy nhìn vẻ mặt muốn vui nhưng không vui được của Thiên Tuyết khẳng định hỏi lại.
27 Đến khách sạn, Thiên Thụy và Thiên Tuyết trực tiếp đến 'phòng cho tổng thống' nghỉ ngơi. Cô nhanh chóng sắp xếp hành lý của mình để vào trong tủ. Sắp xếp xong hành lý, Thiên Tuyết đi đến quầy bar, tự rót ình một li sữa, nhàn nhã uống.
28 Bàn tay của anh bá đạo kéo búp bê này qua, say khướt mà ôm cô vào trong ngực. Búp bê barbie này sao lại ấm như vậy? Lý Tư Đặc mơ hồ vuốt ve Barbie ấm áp này.
29 “Cái giá? Ha ha…” Người đàn ông kia giống như nghe chuyện cười, liên tục cười to mấy tiếng. “Đã như vậy thì tôi cho cô ra giá, cũng thật muốn xem cô có bao nhiêu tiền đây?” Rốt cuộc ông ta cũng khôi phục bộ dáng lưu manh như cũ, hề hề bỉ ổi nói.
30 Ha ha…Lúc ấy cô chỉ mới mười hai tuổi, làm sao hiểu được cái gì? Chỉ cần nhìn thấy tin nhắn là do chị gửi cô liền vui vẻ nhảy nhót. Trước đây cô thật sự rất hâm mộ chị.
31 “Ting…ting…” Bọn họ đang nói chuyện thật không ngờ lại thấy một chiếc xe hơi chiếu thẳng đèn vào đám người bọn họ khiến cho có chút chói mắt, hơn nữa còn không ngừng bóp kèn như điên.
32 “Xong rồi, việc cũng đã thành. Các người còn muốn cái gì? Người cũng đã đi rồi! Cùng lắm thì tôi trả gấp đôi!” Thiên Tuyết quay lại nhìn bọn họ một cái.
33 Trong một căn phòng ưu nhã sáng sủa, rèm cửa được vèn lên, bên trong tràn ngập ánh sáng ấm áp. Giường lớn trước mắt rộng đến gần sáu thước, chỉ có quý tộc cao quý ưu nhã mới có thể có gối đầu chăn đơn cùng cửa sổ lớn sát đất, đủ loại bình hoa cổ bằng đồng quý báu cùng thủy tinh điêu khắc, hoa văn khăn trải giường cùng phong cách thiết kế cả gian phòng hoàn toàn đúng kiểu dáng châu Âu.
34 Mấy ngày nay, người làm trong nhà họ Lãnh đều khá là khó hiểu. Bởi vì sao a? Đương nhiên là do thiếu gia của bọn họ. Thật sự rất lạ!Thiếu gia của bọn họ nổi tiếng là công tử ăn chơi, trước giờ chưa bao giờ thừa hưởng được một chút khả năng làm ăn kinh doanh của ông chủ.
35 Đợi sau khí hắn đi rồi Thiên Tuyết mới xì mũi coi thường một cái, lim dim muốn ngủ. Cửa phòng bỗng nhiên mở ra một khe nhỏ, cô nghĩ là nhìn thấy thứ gì đó màu trắng lao vào! Hơn nửa bên ngoài còn không ngừng truyền đến tiếng bước chân.
36 “Chúng thuộc hạ…”Nhìn bọn họ muốn nói lại thôi khiến Thiên Tuyết nghi ngờ. Không phải bọn họ muốn mang cục bông nhỏ này đi làm thịt chứ? Nó đáng yêu như vậy a!“Nó là của các người sao?”“Không phải!” Bọn họ thật thà đáp.
37 Thiên Tuyết ôm con chó nhỏ ngồi trong phòng, đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, cảm nhận cái lạnh của mùa đông ở Pari. Cô ở đây cũng đã gần một tuần rồi…vài ngày sau có lẽ nên đi thôi!“Lacy, có muốn đi tắm hay không?” Thiên Tuyết vuốt vuốt bộ lông giống như cục bông nhỏ của Lacy mở miệng.
38 Thiên Tuyết theo cầu thang xoắn bằng bạc xuống lầu dưới liền thấy Lãnh Ngạo đang ngồi trên bàn ăn đợi cô. Nhà này có cơ quan hay đường hầm bí mật sao? Không thể nào hắn đi nhanh hơn cô được!“Đến đây!” Nhìn thấy cô rề rà chậm chạp không chịu tới hắn liền lên tiếng thúc giục.
39 Thiên Tuyết ngồi trên máy bay nhìn xuống phong cảnh phía dưới. Xinh đẹp, thật là xinh đẹp…“Ngạo, anh rốt cuộc có bao nhiêu tiền?” Nhịn không được nữa Thiên Tuyết hỏi thẳng.
40 Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn chủ tử mang thiết kế của mình cho Thiên tiểu thư. Đây là chuyện trước giờ chưa từng xảy ra. Nếu hắn thiết kế thì chỉ có thể cho hắn sử dụng.