1 - Chẳng lẽ chẳng còn ai có thể điều chế ra loại dược, mà khiến cho Đông Phương đế quốc chịu thua quay về sao?Vị hoàng thượng ngồi trên ghế rồng, nhìn các quan thần ở dưới hỏi.
2 - Két. . . Âm thanh của cánh cửa gỗ được đẩy vào, một người đàn ông cao to, trên khuôn mặt còn có hai vết sẹo chéo nhau, cơ bắp lộ ra trên hai cánh tay màu nâu.
3 Huyền Đà La nhìn lão nhi Thanh Âm này, nàng cười cười, có vị đại sư nào mà cư xử như một kẻ nịnh bợ như ông ta chưa?Nhưng nghĩ lại cũng phải thôi, trên đời này không có một dược sư nào mà không ham muốn kiến thức, không tham muốn danh vọng, vì những thứ này, bọn họ bất chấp tất cả để mà đoạt được không trừ thủ đoạn nào cả.
4 Hai người ở trong phòng hàn huyên với nhau cả ngày. Đến đêm khuya, Huyền Tề Thiếu rời khỏi phòng của Huyền Đà La. Lúc này, Huyền Đà La mới bắt đầu tu luyện, Huyền Đà La không phải chỉ chú tâm tu luyện ma pháp, cái nàng chú tâm cũng chính là tu luyện võ đạo.
5 Sau hai ngày, Thanh Âm đã đem đến những thứ mà Huyền Đà La yêu cầu. Tiếp đến ngày thứ ba, Thanh Âm dẫn Huyền Đà La vào trong cung điện. Vào thời gian này, Huyền Tề Thiếu cũng bị hoàng thượng cho mời vào cung, Huyền Đà La chẳng biết tin này, nhưng cho dù hai người có gặp nhau cũng không sao cả.
6 - Tại sao ngươi lại muốn giết hoàng hậu? Ngươi đến Thiên La đế quốc làm gì? Mục đích thật sự của ngươi là gì?Huyền Đà La một lúc nói ra những nghi hoặc của mình.
7 Lão giả ngơ ngác một lúc, khi nghe những tiếng bàn luận kia càng lúc càng quá lên, lão ho vài tiếng:- Khụ khụ. Những người kia im lặng không nói gì nữa, bọn họ mong chờ tiếp theo lão giả sẽ nói gì nàng.
8 Sáng hôm sau. Tên nam nô mệt mỏi ngồi dậy, hắn cảm thấy đầu đau nhưng búa bổ, hắn rất nhanh liền điều chỉnh lại tình trạng cơ thể. Nhìn chỗ của hắn nằm, cảm thấy có gì đó rất lạ, chỗ giường này theo như trong ký ức của hắn, thì hình như là của Huyền Đà La, chủ nhân mà hắn phải phục vụ.
9 Có xe ngựa, nhưng Huyền Đà La lại muốn đi bộ hơn là đi ngựa, vả lại đi bộ dễ nói chuyện hơn là đi xe ngựa. - Có lẽ ta để cho ngươi tự do hơn hai tháng ngươi cũng chẳng còn phân biệt đâu là chủ tớ nữa nhỉ?Huyền Đà La âm thầm liếc nhìn Đông Vi Ân, nói.
10 Hai người Huyền Đà La và Đông Vi Ân rời khỏi Thiên Thi đế quốc, hiện tại cả hai đang ở trên một con thuyền ở giữa biển cả mênh mông. - Đại ca, hay là để ta vào đó đuổi hai tên nhóc kia ra cho người vào đó.
11 Lời nói vừa dứt, dưới chân của Huyền Đà La một vết rạn nứt, bàn ghế ở trong phòng từ từ bị nát ra như bị một vật nặng đè ép. - Bình tĩnh đi. Cho dù kẻ đó có nghe cũng vô dụng mà thôi.
12 Đợt đấu giá kết thúc, Huyền Đà La cảm thấy nhàm chán vì chẳng có gì để nàng mua cả. Rốt cuộc thì khi đấu giá hội kết thúc thì nàng chỉ có thu vào mà chẳng bỏ ra.
13 - Nè không phải người ở trên sàn số 3 còn hơn nhỏ sao?Một thiếu nữ mười tám nhìn thấy Huyền Đà La ở trên sàn đấu số 3 có điểm không được bình thường cho lắm, lên tiếng.
14 - Ta!Nhảy lên lôi đài của Đông Vi Ân là một nữ tử dáng người thước tha, khuôn mặt nàng tựa như được điêu khắc lên hoàng mỹ. Đông Vi Ân nhìn đôi mắt anh đào hồng sắc của nàng, cười nhạt:- Cô nương, ta nghĩ cô không đấu lại ta đâu.
15 Một lúc lâu sau. Thị nữ đi ra cùng với một thiếu niên chưa đến mười tám. Nàng thị nữ cung kính giới thiệu với Huyền Đà La:- Tiểu thư, đây chính là Lâm đại sư.
16 Một thiếu nữ vừa tròn mười tám đã đến tuổi thành hôn. Ngày hôm nay, ngày mà cô ấy sẽ phải cưới một người, người sẽ đem lại hạnh phúc cho cô ấy. Một nửa của đời nàng.
17 - Rầm!Ở trong phòng, Huyền Đà La tức giận, vung tay đập xuống cái bàn. Cái bàn xui xẻo bị đập cho ra trăm vạn mảnh nhỏ. Nàng tuy không sử dụng một chút linh lực nào, nhưng với sức mạnh hiện tại của nàng một cái vẫy tay cũng có thể tạo ra gió mạnh, thì đừng nói gì đến việc đập một cú vào cái bàn.
18 - Đại tỷ ở đây sao?Lâm Tiêu ở trong khu vực của những thí sinh thi đấu, vừa thấy Huyền Đà La, cậu có một chút vui vẻ, nhưng không ngờ Huyền Dà La lại thi đấu ở nơi này.
19 - Mạn Đà La thánh địa muốn vào cần phải có một cái lệnh bài, ngươi có?Đông Tiểu Xuyên gật đầu, Huyền Đà La lại nói tiếp:- Chứng minh. - Sao ta lại phải chứng minh cho ngươi?Huyền Đà La nheo mắt nhìn hắn, miệng nàng lẩm bẩm:- Quỷ Bộ.
20 - Hắn sao vậy chứ?Ngọc Nhan Tâm thì thầm. - Không hiểu tại sao, từ hai năm trước hắn đột nhiên thay đổi một cách lạ lùng. Nhu Mi Lệ nhìn bóng lưng của Dạ Chi Huyết bước vào phủ của Huyết gia.