1 "Tiểu thư, ngài đã tỉnh?" Cố Vân Ca khẽ cau mày, từ từ mở mắt, có chút mờ mịt nhìn thiếu nữ áo màu xanh lục đứng trước mắt. Không phải nàng đã. . . . chết rồi sao? Nàng còn nhớ rõ, cảm giác một chưởng của Mộ Dung Dục vỗ vào người nàng, cùng với cảm giác khắc sâu của ngọn lửa đỏ rực nướng chính da thịt mình.
2 Sáng sớm, Mộc Thanh Y dần dần mở mắt ra, nhìn thấy màn giường có chút cũ thì hơi mờ mịt, rồi nhanh chóng biến thành vẻ yên tĩnh. Sau khi được Châu Nhi hầu hạ rửa mặt xong, mới đi đến Viện An Đức thỉnh an lão phu nhân của phủ Túc Thành Hầu.
3 (*) đích thứ: dòng trưởng, chi thứ
"Vân Dung, các con đang làm gì?"
Mọi người xoay người lại, thấy Mộc Trường Minh và hai thanh niên đi tới, mặt nổi giận đùng đùng nhìn chằm chằm mọi người.
4 Thấy mẫu thân đến, trên mặt Mộc Vân Dung và Mộc Linh thoáng vui vẻ, Mộc Vân Dung càng thêm đắc ý hất càm lên, liếc Mộc Thanh Y, Mộc Thanh Y lạnh nhạt mà nhìn, phảng phất như hoàn toàn không có một chút để ý nào.
5 Trở lại trong sân của mình, Mộc Thanh Y mới có thời gian quan sát tòa tiểu viện này. Nếu như nói Mộc lão phu nhân và Mộc Trường Minh không biết hoàn cảnh của Mộc Thanh Y, chỉ sợ một đứa bé ba tuổi cũng sẽ không tin.
6 Hiển nhiên Vương Trịnh thị không nghĩ tới Tứ tiểu thư luôn nhu nhược nói tức giận là tức giận, hơn nữa còn muốn nháo tới chỗ lão phu nhân.
Mặc dù những năm này, Tứ tiểu thư bị người trong phủ chèn ép, lão phu nhân cũng là nhắm một con mắt, mở một con mắt, nhưng đó cũng là vì Tứ tiểu thư không có tỏ vẻ biểu thị, một khi Tứ tiểu thật sự cáo trạng tới chỗ lão phu nhân, lão phu nhân sẽ vì mặt mũi phủ Túc Thành Hầu tuyệt đối sẽ không nghiêng về phía các nàng.
7 Trong viện An Đức yên tĩnh, chỉ còn lại hai mẹ con Mộc lão phu nhân và Mộc Trường Minh. Mộc Trường Minh ngồi bên dưới, có chút bất an nhìn Mộc lão phu nhân, thấp giọng nói: "Mẫu thân, ngài có gì muốn nói sao?"
Mộc lão phu nhân hờ hợt nhìn ông một cái, nói: "Mới vừa rồi lão thân không để ý mặt mũi của Tôn Điệp, con mất hứng?"
Mộc Trường Minh vội vàng đứng dậy nói: "Nhi tử không dám, mẫu thân nói quá lời, Điệp nhi nàng.
8 "Mộc Thanh Y, tiện nhân ngươi! Ngươi đi ra cho ta!"
Viện Lan Chỉ yên tĩnh, đột nhiên truyền tới một âm thanh bén nhọn chói tai. Mộc Vân Dung như một cơn gió thổi qua, nha đầu bên ngoài không dám cản nàng, trơ mắt nhìn nàng một đường như không có người, xông thẳng vào thư phòng của Mộc Thanh Y.
9 "Gặp qua Cung vương. "
Mộ Dung Dục nhìn thư phòng hỗn độn trước mắt, nhíu mày một cái, trầm giọng nói: "Đây là xảy ra chuyện gì?"
Sắc mặt Mộc Vân Dung cứng đờ, oán hận trợn mắt nhìn Mộc Thanh Y, thần sắc càng khó coi thêm.
10 Như theo lời của Châu Nhi, quả nhiên Mộc Vân Dung chạy tới chỗ Mộc Trường Minh và Mộc lão phu nhân nháo một trận lớn, nhưng cũng theo suy đoán của Mộc Thanh Y, Mộc lão phu nhân căn bản không tin lời của Mộc Vân Dung, còn hung hăng dạy dỗ nàng ta một trận, rồi cấm túc nàng ta.
11 Chuyển ngữ: Nuy
****
"Cung vương phi giá lâm, tiểu nữ không nghênh đón xa, xin thứ tội. "
Vốn Mộc Thanh Y cũng không có quan tâm ai vào, nhưng lúc nghe cô gái tử y nói, không khỏi ngẩn người.
12 Chuyển ngữ: Nuy
****
Mộc Thanh Y ra khỏi Lãnh Hương Trai, Mộc Sâm lập tức bước lên đón. Vốn hắn ở trà lâu đối diện, tự nhiên là không phải không biết Cung vương phi cùng một đám người đi tới.
13 Chuyển ngữ: Nuy
****
Phủ Ninh Vương và phủ Cung Vương chỉ cách nhau một bức tường, mặc dù Ninh vương Mộ Dung An không phải là nhi tử thông minh lợi hại nhất của Hoa Hoàng, cũng không phải là nhi tử được sủng ái nhất, nhưng hắn lại hoàng tử có tính tình trương dương (*) không kiềm chế nhất của Hoa Quốc.
14 Tin tức bất thình lình, mơ hồ trong nháy mắt đánh tan hết tất cả tỉnh táo trong mấy ngày nay của Mộc Thanh Y. Đột nhiên nàng đứng dậy, lập tức đuổi theo hướng hai nha đầu kia đi.
15 Mới vừa xuống lầu, đã thấy Mộ Dung An ngồi yên trong lầu khách bên dưới, ánh mắt có chút hung ác nham hiểm nhìn nàng từ từ xuống lầu. Con ngươi Mộc Thanh Y lóe lên, quả nhiên Mộ Dung An rất để ý đến Đại ca, nhưng mà….
16 Mộc Thanh Y ở trong phòng mình, sau khi đuổi Châu Nhi đi nghỉ ngơi thì ngồi xuống bên cạnh bàn, có chút mệt mỏi vuốt vuốt mi tâm. Nhớ lại tình cảnh hôm nay của đại ca, trong lòng càng thêm lo lắng.
17 “Công tử!”
Trong hậu viện Lãnh Hương Các, nữ tử tử y Ngọc Nương đang điều chế hương, thì một thân ảnh hắc y lảo đảo từ bên ngoài xông vào, suýt chút nữa đã ngã nhào xuống đất.
18 Cung vương phi tổ chức yến hội cũng không có ở trong vương phủ, mà là trong một biệt viện ở kinh thành của phủ Cung Vương. Bên ngoài nói lý do là cảnh trí ở biệt viện xinh đẹp mỹ lệ, càng hỗ trợ cho yến hội, nhưng Mộc Thanh Y cũng hiểu được, bất quá chỉ vì lòng phòng bị quá nặng của Mộ Dung Dục mà thôi.
19 “Ngũ công chúa đến! Tây Việt Lục công chúa đến! Bắc Hán Quận chúa Vĩnh Gia đến!” Ngoài cửa vang lên âm thanh bén nhọn, Cung vương phi còn chưa nói gì, thì ba thiếu nữ phục sức (*quần áo và trang sức) khác nhau sóng vai nhau đi vào.
20 “Cung vương điện hạ đến! Bình vương điện hạ đến! Bắc Hán Liệt vương đến! Tây VIệt Đoan vương đến!”
Nhìn thấy bốn nam tử khí độ bất phàm đi tới, mọi người đều sửng sốt một chút, mới phản ứng được Cung vương đến đây, sợ là muốn thay vương phi xử lý cục diện rối rắm này.