1 Edit: WindyBeta: EUĐêm dài, vắng người, không nghe thấy cha mẹ gọi con gái, nhưng lại nghe thấy tiếng chuột cùng bàn phím vang lên rầu rĩ. Nhìn tiểu thuyết Hoàng Đại Hòa đang sáng lấp lánh chiếu rọi trên màn hình, trước máy tính người nào đó nắm chặt khăn giấy, khi khóc khi cười, lẫn lộn….
2 Edit: WindyBeta: EU…………. Vì thế, ở trong cuộc sống hiện thực bình thường vĩnh viễn không ngày ngóc đầu dậy nổi, Mẫn Mẫn quyết tâm tính toán đi lên con đường xuyên qua không lối về này!******************************************************Hạ quyết tâm, Mẫn Mẫn lục tung khắp nơi tìm kiếm bút lông, giấy Tuyên Thành, một lát sau một chữ “Xuyên” rồng bay phượng múa đã bị “Ba cây đinh” dán ở trên tường!“Tốt…Như vậy, phấn đấu đi!!”Xé mảnh vải buộc ở trên đầu, Mẫn Mẫn rầm rầm mở bản ghi chép bắt đầu lên kế hoạch!Ừm, kế hoạch là nhân tố quan trọng nhất để thành công.
3 Edit: WindyBeta: EU……………. “Triệu Mẫn Mẫn!!! Mày đủ chưa!!! Đã tám giờ rồi! Vì quái gì mày chỉ xướng mỗi một bài này?!!”Mẫn Mẫn, bình tĩnh ngoái đầu nhìn lại: “Tụi mày không biết sao?~ Minh nguyệt kỉ thì hữu ~ (Trăng sáng tự bao giờ) chính là ca khúc kinh điển cần thiết khi xuyên qua a!……Vậy nếu không, chúng ta đổi thành ~ Biển xanh một tiếng cười~? (tuần trước đã hát đến chín giờ….
4 Edit: WindyBeta: EU………………………. . Cho nên nói, trên lớp học mà có sai sót đến mức này, cũng là một loại cảnh giới……. . *******************************************************• Cảnh H:Phòng vũ đạo………• Cảnh I:Trà đạo quán…….
5 Edit: WindyBeta: EU………………. . Ba ngày sau, bản bút kí của Mẫn Mẫn bị giám thị ký túc xá lục soát, mặt trên ghi đủ loại các phương pháp tự sát làm nhân viên nhà trường một lần nữa coi trọng hơn công tác phụ đạo về tâm lí sức khỏe cho sinh viên…….
6 ………………………. Đúng vậy, đúng vậy, mọi người xem đi, mọi người đoán đúng rồi đấy—-cô ấy xuyên qua. ************************************************************Điều thứ nhất trong quy luật vàng của xuyên qua:Đối với loại linh hồn xuyên qua mà nói, ước chừng xác suất 90%, nơi mà nữ chủ xuyên qua lần đầu tiên tỉnh thường là nằm ở trên giường.
7 (*Bọn rắn độc: chỉ lũ cường hào ác bá, ức hiếp dân lành thời phong kiến)Edit: WindyBeta: EUĐột nhiên, trong đám người hỗn loạn phát ra âm thanh rất có lực – Mọi người hãy bình tĩnh –! !Tôi không khỏi ngẩng đầu nhìn xung quanh, người tới là ai vậy?************************Không đợi tôi nhận ra người tới là ai, một đám đàn ông mặc quần áo kiểu bộ khoái từ bốn phương tám hướng đồng loạt xông lên nhanh chóng đem ta “tử hình tại chỗ”! Tôi thành thành thật thật vô cùng dịu dàng ngoan ngoãn phối hợp các cảnh sát thúc thúc cổ đại, không phải là tôi đánh không lại bọn họ, chẳng qua tôi hiểu được: người đánh người không nhất định là người tốt, nhưng người đánh cảnh sát nhất định là loại bại hoại.
8 Edit: WindyBeta: EUVì thế con rắn độc kia hài lòng nở nụ cười, một đĩnh vàng liền vạch lên một đường cong duyên dáng rơi vào tay Lưu bộ đầu. Vì thế tôi bị bán đi.
9 Edit: WindyBeta: EU… …Nên bắt đầu thôi, nhìn bầu trời phía xa xa trong lòng tôi thầm nghĩ, nếu muốn trở về như vậy, nghĩ nhiều cũng ích gì, buông tay đi! Kế tiếp tôi liền tập trung thực hiện: Kế hoạch phản xuyên quaBước đầu tiên :Giai đoạn chuẩn bị tài chính****************************************“Hừ!” Thanh Thanh đứng sau lưng hừ mũi cực khinh thường, tao nhã giúp tôi phẩy quạt đong đưa màn lụa mỏng: “Ta còn tưởng đâu là nhân vật nào tài giỏi lắm chứ, còn ra vẻ tự cao tự đại như vậy, còn ồn ào xông lên đài, muốn cùng Mẫn Mẫn chúng ta hàn huyên nửa canh giờ, mà lại chỉ thưởng được năm trăm lượng! Ngài khi dễ Mẫn Mẫn của bọn ta thì qua thăm tỷ muội bên Thúy Hoa lâu đi?!”Vạn lão gia cầm tách trà ở bàn trà đối diện xấu hổ đến đỏ bừng cả mặt, Thanh Thanh cực khinh bỉ liếc mắt nhìn hắn, xoay đầu lại nhìn tôi nói: “Mẫn Mẫn tỷ, tỷ tâm địa quá tốt, cũng không biết cách cự tuyệt khách! Lấy địa vị của tỷ bây giờ, lần trước Tô lão gia tao nhã lễ độ như vậy, vung tay thật hào phóng trông thấy, đằng này loại hạng người không có đẳng cấp này mà tỷ cũng gặp… ô.
10 Edit: WindyBeta: EUVì thế, kẻ cuồng đam mỹ như sói ta không chút do dự trèo tường vào………Trong viện có đủ loại cây trúc, đào, thấp thoáng có bóng của lầu các ở sâu bên trong, cửa sổ cửa chính đều đã đóng kín, sói ta đang không tìm được cửa vào, bỗng một tiếng kêu tiếng kêu thê lương cơ hồ có thể được xưng danh thảm thiết đột nhiên từ lầu hai truyền ra! Sói ta lập tức hai mắt tỏa sáng, roạt roạt roạt hai ba cái kiền bò lên lầu hai, còn có tinh thần vô cùng chuyên nghiệp liếm ẩm ngón tay định đâm một cái lỗ trên cửa sổ giấy.
11 Edit: WindyBeta: EU“Này…” Mỹ thiếu niên trong lòng rầu rĩ gọi tôi, còn mang theo giọng mũi do đã khóc. “Hả?”Giọng nói tôi vô cùng mềm nhẹ đáp lại hắn.
12 “Chấp Viễn…”Tôi hô to, kéo tay nam tử nọ lại!…“Thọ nhi, cầm hộp gấm trên bàn mang sang cho Thanh Thanh. ” Tôi tô lại mi, nhìn cái bóng của Tiêu Thọ phản chiếu trong gương phân phó.
13 Edit: WindyBeta: EU“Hôm nay là lần cuối cùng Mẫn Mẫn vì các vị hiến nghệ, khúc ‘Hồng nhan’ này là khúc ca cáo biệt, mong rằng các vị vừa lòng ~”Dưới đài đồng loạt ồ lên!Nam tử mặc hoàng bào ngồi ở chỗ khách quý vỗ bàn đứng dậy, trái lại nam tử áo trắng ngồi cùng bàn với hắn lại không nói gì.
14 Edit: WindyBeta: EUTôi đang cùng đoàn người làm công tác tình cảm, Mỗ Thọ nào đó vô cùng không hợp với tình hình ôm lấy tôi, liên tục nhún qua mấy người rồi nhảy ra khỏi Tàng Xuân lâu, còn nhanh hơn cả thang máy tốc hành.
15 Edit: WindyBeta: EUĐại hồ ly thật uy nghiêm cho Tiếu Thọ bình thân xong, chuyển hướng sang nhìn tôi, tâm tình hình như rất tốt nói:“Mẫn Mẫn này, cô vừa mới bảo ngày mai muốn tới hội chùa? Ta cùng cô đi, cô thấy thế nào?”“ ……”Mẹ ơi, có phải con sắp chết rồi không?*****************************Đây là một chiếc xe ngựa tốt nhất.
16 Edit: WindyBeta: EUSau đó liền buông lỏng vòng tay ôm ấp, lại lôi kéo cổ tay tôi, nắm lên động mạch trên tay tôi,- Bất quá, lần sau nếu ta biết cô nói với Tiếu Thọ cái gì mà giúp ai không giúp ai, ta sẽ không thể lưu lại cái lưỡi này của bảo bối cô đâu.
17 Edit: WindyBeta: EUÁnh nắng buổi sáng ngày ấy, ve kêu trên cây hòe của Thiên tổ miếu, hai tay của hắn đỡ trên cánh tay của tôi truyền đễn xúc cảm hơi lạnh, còn có nụ cười ấm áp hiếm thấy kia, cùng bị phủ đầy bụi trong ký ức của tôi.
18 Edit: WindyBồ Đề vốn không cây Gương sáng cũng không đài Xưa nay không một vật Nào chỗ bám trần ai? Mẫn mẫn, cô rốt cuộc là người thế nào?******************************************Trước đây có một cô gái, không ngờ, xuyên qua, gặp được một nam nhân.
19 Edit: WindyBước chân hắn dừng lại, lưng truyền qua một trân run rẩy, tôi cảm thấy cơ thể duyên dáng của hắn ở dưới tay tôi từ khẩn trương đến thả lỏng, cuối cùng hắn đưa tay giữ chặt tay cổ tay tôi, tiếp tục đi về phía trước.
20 Edit: WindyTôi không biết, cái gì tôi cũng không biết,Tôi chỉ biết liều mạng nghĩ đến việc trở về bên cạnh Tiểu Đào!Tôi chỉ biết tôi muốn trở về bên cô ấy nắm tay cô ấy trông cô ấy, trông cô ấy, trông cô ấy cho đến khi cô không còn khóc…….