1 Mùi gì lạ vậy? Ta nhớ phòng ta dùng tinh dầu hoa oải hương cơ mà.
Lim dim đôi mắt mới phát hiện được điều kỳ lạ. Phòng của nàng thuê nội thất trắng sao màu này có vẻ giống như chocolate.
2 Vân Du ngồi trong kiệu hoa tay kéo hồng cân, tay tháo mũ phượng nhớ lại những chuyện lúc nãy rồi xâu lại với nhau. Nàng cũng đoán ra một phần của sự việc rồi chỉ là chưa nắm rõ phải đợi có cơ hội tìm hiểu sau.
3 Vân Du được hỉ nương dìu vào lều lớn nghỉ ngơi theo sau là Lệ Chi
Lệ Chi vừa đi đến định giúp Vân Du đội lại mũ phượng liền bị kéo lại ngồi kế bên nàng.
4 Suốt hành trình dài, luôn được thời tiết ủng hộ. Không khí rất dễ chịu, không nắng to, không gió lớn cũng chẳng có mưa. Vân Du tha hồ ung dung thả bộ ngắm cảnh đẹp cùng hỉ nương, Lệ Chi.
5 Đến tân phòng Vân Du nhanh chóng đưa tay kéo hồng cân và mũ phượng ra khỏi cái đầu nhỏ đáng thương của mình. Miệng cũng không quên đuổi hỉ nương ra ngoài và quay sang Lệ Chi phân phó:
"Ta muốn tắm, thuận tiện gọi người đem chút thức ăn đến đây.
6 Về đến lều, Lãnh Thiên Hạo thả Vân Du xuống rồi rót một tách trà đưa đến cho nàng như giữa bọn họ chưa hề xảy ra hiểu lầm.
Ý hắn là bảo nàng lắm mồm đây mà.
7 Do ở hiện đại Vân Du vừa học vừa bán hàng nên dậy rất sớm. Xuyên đến đây thói quen đó cũng không thay đổi.
Hôm nay nàng chọn cho mình y phục màu xám tro có thêu cành liễu màu xanh trên thân váy rất trang nhã.
8 Vừa vào bên trong lều nghị sự, một bàn thức ăn phong phú đang chào đón Vân Du. Cứ nghĩ Lãnh Thiên Hạo đánh nàng cơ đấy. Hóa ra hắn tốt bụng như vậy, nàng đã nghĩ xấu hắn rồi, thật có lỗi a!
Lãnh Thiên Hạo, Phó Đức Chính, Vương Doãn, Tiêu Tử, Ngô Trọng Kỳ lần lượt an vị trên những chiếc ghế gỗ bên bàn tròn.
9 Lãnh Thiên Hạo dặn dò đám Vương Doãn rồi kéo Vân Du vào lều nghị sự. Hắn thật sự muốn biết đến cùng nàng vì sao lại muốn ở đây?
Ngồi uy nghiêm trên ghế thái sư, hắn dùng thái độ nghiêm túc hỏi nàng: "Nàng thật sự muốn lưu lại?"
Vân Du liên tục gật đầu.
10 Ngủ trưa xong Vân Du chạy loanh quanh thì lạc xuống lều nấu ăn. Năng xuất làm việc của Tiêu Tử, Vương Doãn, Ngô Trọng Kỳ rất cao nên đi đâu đám binh sĩ thấy nàng đều cúi đầu chào "Vương phi hảo" khiến Vân Du cực kỳ hài lòng.
11 Sáng hôm sau khi thức dậy bên ngoài đã rất náo nhiệt.
Vân Du vận một thân đỏ đậm tối màu. Thú thật màu này chỉ có mấy bà thím mới mặc thôi nhưng gương đồ của nàng chỉ có mấy màu này.
12 Bốn ngày tiếp theo, Vân Du ôm xà phòng đi khắp mọi nơi trong quân doanh. Không chọc phá binh sĩ thì cũng ngồi kể chuyện cho bọn họ nghe. Lãnh Thiên Hạo, Tiêu Tử, Vương Doãn, Ngô Trọng Kỳ thì đi đâu mất luôn bóng dáng, ngoài trừ lúc dùng cơm ra thì hầu như chẳng thấy họ đâu.
13 Sáng hôm sau Vân Du dậy trễ. Do đêm qua Lệ Chi đem thức ăn khuya về, nàng ăn xong sợ béo bụng liền không dám lập tức ngủ.
Tiếng ồn ào bên ngoài làm tâm tình Vân Du trở nên kích động, không cùng Lệ Chi tranh cãi việc lựa chọn y phục như mọi hôm nữa, tóc cũng không thèm chải.
14 Bên ngoài tiếng ồn ào, tiếng vó ngựa nhỏ dần Vân Du mới chậm rãi bước ra. Thấy bọn họ trên mặt treo nụ cười thế kia thì biết thắng trận rồi.
Nàng kéo một tên binh sĩ gần đó hỏi: "Lãnh Thiên Hạo đâu?"
"Hồi Vương phi, Vương gia đang cùng Vương quân sư và hai vị tướng quân ở lều nghị sự" Binh sĩ chào nàng xong, cung kính trả lời.
15 Sáng hôm nay Vân Du chọn cho mình bộ y phục màu xám tro lần trước Lệ Chi ngăn cản không cho mặc. Nhờ Lãnh Thiên Hạo cả một thân đen thui vào sáng sau hôm đại hôn nên nàng ta cũng không tiếp tục ngăn cản nàng nữa.
16 Lại mấy ngày sau, quan hệ giữa Vân Du và Lãnh Thiên Hạo cũng hòa hoãn hơn rất nhiều. Dù gì cũng là khách hàng thân thiết nàng không nên cùng hắn quá căng thẳng.
17 Hôm qua vô cùng mệt mỏi nên Vân Du ngủ một giấc đến sáng hôm sau. Gà chưa gáy hai mắt nàng đã mở to vì cái bụng liên tục biểu tình.
Lúc trước mỗi ngày nàng chỉ ngủ có bốn tiếng.
18 Tiêu Tử và Ngô Trọng Kỳ lần lượt nhận nhiệm vụ của Lãnh Thiên Hạo giao cho rồi đi ra ngoài.
Lãnh Thiên Hạo đứng dậy đem một cuốn sách đến trước mặt nàng nói: "Nàng hảo hảo theo Vương Doãn đọc sách.
19 Hôm nay dùng điểm tâm xong lệnh cấm túc của Lãnh Thiên Hạo lại có hiệu lực. Vân Du bị ép ở lại cùng Vương Doãn luyện chữ. Đương nhiên nàng không có luyện chữ a.
20 Sáng này, Vân Du dậy rất sớm bò xuống giường tránh làm Lệ Chi thức giấc. Soi mình trong gương đồng nàng thấy tóc mình dài ra rất nhiều. Nàng quyết tâm cắt ngắn, khuôn mặt đáng yêu của nàng hợp với kiểu tóc ngắn qua vai.