1 “ Con trai,con đã thay xong chưa?” Trình Tĩnh Bác một trăm lẻ một lần đi đến phòng thúc giục con trai bảo bối. Cửa vừa mở ra, hắn nhìn thấy con trai bình thường không chú trọng dáng vẻ thế nhưng giờ này vẫn còn thay quần áo, hơn nữa, trên giường còn một đống quần áo chờ thay đổi.
2 “Điều này sao có thể!” Trình Thành Ngữ sợ tới mức kinh thanh thét chói tai,giống như là cha hắn đề nghị hắn đi giết người phóng hỏa. Xin nhờ! Hôm nay hắn phải đi gặp học trưởng hắn yêu thích! Làm sao có thể tùy tiện mặc đại? Nếu để học trưởng có ấn tượng không tốt, hạnh phúc đời này của hắn không phải là xong rồi sao?Trình Thành Ngữ từ đầu đến cuối không thèm để ý đến lời của ba hắn, tiếp tục chọn quần áo, chẳng qua là mỗi một cái áo hắn đều cảm thấy không thích lắm, cầm lấy rồi bỏ xuống.
3 Ngay tại Bình Thụ Bạch hết sức mừng thầm,người bên ngoài ồn ào chạy đến , “Đến rồi, đến rồi! Chú rễ đến rồi. ”Đến rồi?!Bình thụ bạch vừa nghe, nhịn không được lén thở dài,thầm nghĩ muốn nôn, không phải muốn chạy trốn hôn lễ sao? Tại sao lại đến nửa nha? A! Thật sự là chán ghét, hại hắn,Thụ Bạch vui vẻ một hồi.
4 Hắn tin học trưởng có tấm long tốt lại hiền lành. Nếu anh ấy thật có thể quyết tâm không để ý tới hắn thì đã sớm bỏ chạy lấy người,làm sao còn ở trong này tán gẫu với hắn nha.
5 Bởi vì,Trình Thành Ngữ rất chính khí,nụ cười như ánh nắng mặt trời,toàn thân lộ ra mong mỏi, cho nên hắn thà rằng tin tưởng Trình Thành Ngữ chẳng qua là thưởng thức hắn, cũng không nguyện ý hoài nghi Trình Thành Ngữ về vấn đề kia.
6 Trong đầu Trình hành Ngữ nhanh chóng hiện lên một hình ảnh xinh đẹp, trong nháy mắt trong con ngươi bắn ra ánh sáng đủ màu sắc,hắn cảm thấy cuộc sống có them học trưởng, người của hắn sinh ra được nhiều màu sắc rực rỡ.
7 Một chút lâu, hắn lại dáo dác rướn cổ dài xem động tĩnh trong phòng. Vừa thấy, Bình Thụ Bạch có một chút kinh ngạc, bởi vì Trình Thành Ngữ vẫn còn nấu ăn trong bếp !Có lầm hay không a? Hiện tại là mấy giờ rồi mà hắn còn nấu?!Bình Thụ Bạch nhìn thời gian , đồng hồ báo thức trên tường chỉ mười một giờ mười lăm phút.
8 “Đó là bởi vì nơi này nóng quá. ” Bình Thụ Bạch dùng sức trừng mắt nhìn Trình Thành Ngữ, trách cứ hắn: “Đều do cậu làm hại, nếu không phải cậu ở trong này, liều mạng phun ra các-bon-đi ô-xít, làm không khí nơi này biến thành hỏng bét, tôi cũng sẽ không thiếu dưỡng khí, lại càng không phải đỏ mặt.
9 Hôm nay Trình Thành Ngữ không có khóa, hắn tính toán lợi dụng học trưởng đi học không có ở nhà,lén vào phòng học trưởng, thần không biết quỷ không hay thay máy chụp ảnh lổ kim vào.
10 Bình Thụ Bạch lập tức lao ra cửa phòng, chạy tới hỏi Trình Thành Ngữ. “Cậu có ý gì nha?” Hắn cầm tấm hình trong tay, oán hận chất vấn ý đồ của Trình Thành Ngữ.
11 Bình Thụ Bạch đột nhiên có một cỗ xúc động muốn phóng đến xem, nhưng vừa mới lấy cuộn phim ra, hắn lại cảm thấy được có chút không ổn. Hắn tại sao phải nghe Trình Thành Ngữ nói đi xem cuộn phim này?Bình Thụ Bạch trả cuộn phim trở về.
12 “Không. ”“Vậy ngươi hôm nay có ớt không?”“Cũng không có. ”“A --” Trình Thành Ngữ vừa nghe đáp án của Bình Thụ Bạch, liền bắt đầu mừng thầm, nhưng mà ánh mắt hắn không cẩn thận ngắm, thế nhưng nhìn đến trong phòng bếp có một củ cà rốt!“Học trưởng!” Trình Thành Ngữ sợ tới mức kinh thanh thét chói tai.
13 Trình Thành Ngữ bị tiếng hô của hắn làm cho giật mình,nhưng hắn vẫn lớn gan đến gần lây dính Bình Thụ Bạch,Trình Thành Ngữ không tiếc quỳ gối ở trên giường, dùng thiện ý cầu Bình Thụ Bạch, “Học trưởng, chỉ cần anh chịu cho em hôn anh một chút,em sẽ không làm phiền anh? Thật sự chỉ cần một chút một chút là được.
14 Bình Thụ Bạch cuối cùng hạ quyết định tìm bạn gái, hắn nghĩ thầm chỉ có như vậy hắn mới có thể rời xa cơn ác mộng đáng sợ Trình Thành Ngữ này. ???Bình Thụ Bạch dùng thời gian một canh giờ ột người bạn gái, hơn nữa, tin tức này truyền đi cực kỳ nhanh chóng, không đến nửa ngày tất cả học sinh trong trường “Thánh học” đều biết Bình Thụ Bạch nói chuyện yêu đương.
15 “Có có có! Học trưởng chính là tốt như vậy. ” Trình Thành Ngữ gật đầu như băm tỏi. Học trưởng thật vĩ đại không phải người nào cũng có thể so sánh. Lúc trước không biết học trưởng, hắn Trình Thành Ngữ là người kiêu ngạo không ai bì nổi, hắn chưa từng bội phục quá bất luận kẻ nào, nhưng mà hắn rất sùng bái học trưởng!“Sùng bái của cậu là mù quáng.
16 “Nhưng mà cậu không thương cô ấy, vì sao phải theo đuổi cô ấy?” Bình Thụ Bạch vạch trọng điểm. “Anh tại sao biết em không thương cô ấy?” Trình Thành Ngữ hỏi lại Bình Thụ Bạch.
17 Trình Thành Ngữ đi theo phía sau Bình Thụ Bạch chạy về nhà, đầu liền là đem hành lý Bình Thụ Bạch vứt trên mặt đất, không cho hắn thu thập đồ vật này nọ, rời khỏi Trình gia.
18 Hắn phát hiện Trình Thành Ngữ thật sự thích hắn…. Trình Thành Ngữ mở to đôi mắt - trông mong chờ đáp án Bình Thụ Bạch. Chờ Bình Thụ Bạch gật đầu một cái,mây đen trên mặt Trình Thành Ngữ mới tản ra không trung,Trình Thành Ngữ cười giống như ánh mặt trời.
19 Cho đến Trình Thành Ngữ buông hắn ra,Bình Thụ Bạch chỉ tay vào mũi Trình Thành Ngữ tiếp nói “Cậu ”. “Cậu, cậu, cậu. . . . . . Cậu tại sao đưa đầu lưỡi vào nha?”“Người ta đã được sự đồng ý của anh nha!” Trình Thành Ngữ chạy nhanh đến giải thích.
20 “Học trưởng, anh đã thích em, em cũng thích anh, vậy anh để em sờ một chút có gì đâu nha? Các cặp tình nhân thường sờ đông sờ tây, đây là chuyện bình thường!” Hắn muốn động thủ!“Tôi với cậu cũng không phải tình nhân.
Thể loại: Huyền Huyễn, Đam Mỹ
Số chương: 20