581 Thời gian đã vào trung tuần tháng mười một, trên bầu trời của thành phố Phụng Nguyên nổi lên trận tuyết đầu tiên của năm chín mươi, mặc dù không lớn, nhưng bông tuyết tung bay phân tán theo gió, đối với thành phố Phụng Nguyên đã gần hai tháng không mưa vẫn mang đến vui vẻ cho người dân.
582 Nhâm Ái Đảng và Lữ Chính Nhân lo âu đi tới đi lui trong phòng khách văn phòng tổng bộ siêu thị Carrefour, đợi kết quả nghiên cứu của lãnh đạo siêu thị Carrefour.
583 Ngay lúc Nhâm Ái Đảng và Lữ Chính Nhân gấp gáp trong phòng khách thì cửa phòng đột nhiên mở ra, có một người trung niên và một cô gái xinh đẹp bước vào.
584 - Bạn bè của tôi, hôm nay tôi nói với mọi người, tuy ở giờ khắc này, chúng ta gặp đủ loại khó khăn và thất bại, tôi vẫn có một giấc mơ, giấc mơ này là giấc mơ cắm rễ thật sâu ở nước Mỹ.
585 - Chào cục trưởng! - Chào cục trưởng, buổi sáng tốt lành! Những tiếng “chào cục trưởng” trong trẻo dễ nghe liên tiếp vang lên. Mã Đông Giang nét mặt tươi cười đi vào văn phòng của y.
586 Buổi tối, Lâm Liên nhận được tin tức có chút thấp thỏm lo âu, đem chuyện này nói với Phương Minh Viễn một cách giận dữ. Phương Minh Viễn vừa vẽ truyện tranh cả ngày vừa làm vài động tác với cái vai nhức mỏi của mình vừa thản nhiên đáp: - Có gì lạ đâu, xem ra đây là tình hình của Hoa Hạ hiện nay, trong một lúc heo ở tỉnh Tấn Tây không vận chuyển tới được đâu.
587 Bây giờ đã là bảy giờ tối, phó thị trưởng thành phố Tấn, Hồ Triệt Đan dụi đôi mắt có chút mệt mỏi, chỉnh lại sắp giấy tờ trong tay đặt vào góc bàn làm việc rồi đứng dậy.
588 Quan Gia Tĩnh, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Tấn Tây, chủ quản kinh tế, được khen ngợi là am hiểu về quản lý kinh tế và thu hút đầu tư, là người lựa chọn thay thế tốt nhất cho chức Chủ tịch tỉnh Tấn Tây nhiệm kỳ tiếp theo.
589 Thời điểm Dương Quân Nghĩa đi vào, Chủ tịch thành phố Phụng Nguyên Lâm Dật Hải, lúc này đang nghe Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố Mã Vĩnh Phúc báo cáo Nhìn thấy Dương Quân Nghĩa tiến vào, Lâm Dật Hải mặt tươi cười đứng dậy, Dương Quân Nghĩa là Giám đốc sở Ủy ban nhân dân tỉnh, ông ta tuy là Chủ tịch thành phố, đối với Dương Quân Nghĩa cũng không dám chậm trễ.
590 Bắt đầu từ Thành ủy Phụng Nguyên và Ủy ban nhân dân thành phố, trận nhằm tấn công vào thị trường thịt tươi thành phố Phụng Nguyên đang tràn đầy thịt chích nước, nguy hại nghiêm trọng đến sức khỏe nhân dân thành phố, nhiễu loạn trật tự kinh doanh bình thường, đã kéo dài ba ngày.
591 Sau khi trải qua chuyện này, trung tâm đo lường kiểm tra chất lượng siêu thị Carrefour ở hệ thống siêu thị Carrefour xem như chính thức được thàh lập, mặc cho yêu đảng và người chính của các lò giết mổ bị cổ phần siêu thị Carrefour khống chế, tất cả siêu thị Carrefour trong thành phố Phụng Nguyên cung cấp thịt tươi, đều từ hai lò giết mổ này phụ trách cung cấp, cứ như vậy, nhóm công nhân trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng một phen bận rộn đã xong rồi.
592 Thời gian sau đó, Phương Minh Viễn cố gắng hết sức để nhớ lại “diễn viên chính” trong sự kiện thực phẩm ô nhiễm này. Có lẽ trước mắt mà nói, người trong nước còn chưa nghĩ đến tác hại của nó, nhưng việc này không cản trở hắn nhắc Bệ Hưng Võ tăng cường tiến hành các nghiên cứu nguy hại thực phẩm, tốt nhất là liên kết được Trường Đại học thành phố Phụng Nguyên và viện nghiên cứu.
593 Lúc này Phương Minh Viễn đang nghỉ mát cùng vợ chồng ông Phương nên mọi việc đều xoay quanh hai người già này. Phương Minh Viễn hai năm nay hối hả ngược xuôi, dù ở Phụng Nguyên có đại gia đình nhưng ít có thời gian ở bên cạnh ông bà.
594 Vẻ đẹp của vịnh Á Long đúng như những gì Tô Uyển Đình nói, vẻ đẹp giống như là thiên đường vậy. Mỗi một nơi đều giống như tràn đầy hơi thở của đất trời làm cho con người cảm thấy vẻ đẹp không sao tả hết.
595 Sắc mặt Phương Minh Viễn có chút thay đổi, cười lạnh với Tề Yên nói: - Thì ra tổng giám đốc Tề Tề Yên không chỉ đại diện cho quân đội Tây Bắc mà còn như những người Quỳnh Hải nói là lúc nào cũng có thể biến đảo Á Long thành địa bàn? Khi nào về tôi phải hỏi tỉnh ủy tỉnh Quỳnh Hải xem khi địa phương xuất hiện xã hội đen thì bọn họ sẽ làm như thế nào với Tề Yên, hiện tại tôi muốn hỏi cô một câu, hắn muốn làm ông nội tôi, cô có dám đồng ý không? Mặt Tề Yên cũng biến sắc, lớn tiếng trách mắng: - Đông Vũ, đừng có nói lung tung.
596 Hướng ra biển hét lớn một trăm lần “xin lỗi” nghe thì như rất dễ dàng, không đau không đớn chẳng qua chỉ là động một chút miệng mồm. Nhưng trên thực tế, nếu thực sự làm như vậy thật cũng chẳng phải dễ dàng gì.
597 - Bộ trưởng Bộ đường sắt Tô Hoán Đông ? Người thanh niên kia rất ít nói chuyện lại hít một hơi khí lạnh mà nói. Hắn dường như đã hiểu rồi, vì sao Tề Yên nói, làm không tốt, thì phải có ý kiến là trực tiếp đi thẳng đến Tổng giám.
598 Tuy giữa chừng xảy ra một đoạn sự việc xen giữa nhưng điều ấy cũng chằng làm tâm trạng của mấy người Phương Minh Viễn tệ đi chút nào, Phương Minh Viễn đương nhiên cũng sẽ không biết, không ngờ khi vừa rồi rơi xuống nước hắn cũng không phải hoàn toàn là không may, tuy là bị uống một ngụm nước, nhưng mà trong tay cũng “kiếm được chút ít”, chỉ có điều lúc đó hắn quá bối rối, căn bản là hắn không có ý thức được tay của chính mình đang đặt ở đâu.
599 Lý Vũ Hân, là bạn học hai kiếp của Phương Minh Viễn, lúc trước thời gian ở Hải Trang, cũng có mối quan hệ không tồi, Phương Minh Viễn đã từng giúp cô ta hai lần.
600 Ông cảnh sát béo giật mình kinh hãi, xoay đầu nhìn lại, thoạt nhìn chỉ thấy một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi với một người trung niên đứng ở phía sau mình, rất dễ để nhận ra là người vừa mới nói chính là thiếu niên này.