621 Tề Yên coi như nắm được vịnh Á Long trong lòng bàn tay, làm sao lại có thể để cho người khác nhúng tay vào, hơn nữa điều khiến cô không thể chấp nhận chính là chúng là một lũ giặc Nhật Bản, hơn nữa cô còn nghe nói trong đó còn có một tên Hàn Quốc.
622 Mặt trời dần dần lên đỉnh, những người đi cùng Lý Thuận Tru mở ô che nắng, dựng ghế ở bãi biển, liền có người đưa đồ ăn thức uống đã được chuẩn bị chu đáo tới, bọn họ ngồi trên bãi biển, ngắm nhìn cảnh đẹp vịnh Á Long.
623 Một lúc lâu sau, đầu óc La Hiển Lập bị vui sướng làm cho choáng váng lúc ấy mới coi là tỉnh táo hơn được một chút, khoản đầu tư một trăm triệu đô la Mỹ, e rằng ở toàn Hoa Hạ cũng là con số khiến người ta kinh ngạc, nhà họ Phương hiện nay tuy có ý này, nhưng thành phố Nhai Châu cuối cùng có thể đạt được hay không, vẫn còn chưa tới lúc chắc chắn.
624 Lý Thuận Tru lúc này càng không biết rằng vịnh Á Long hắn tưởng như đã nắm được trong lòng bàn tay giờ lại có người để mắt đến, mà còn đã gửi đề án không chính thức lên ủy ban nhân dân thành phố Nhai Châu.
625 Lý Thuận Tru thấy Lý Tường Hòa không muốn nói tiếp, tất nhiên cũng biết điều mà không hỏi tiếp nữa, bèn chuyển đề tài, giới thiệu với Lý Tường Hòa cảnh đẹp của vịnh Á Long.
626 Lý Tường Hòa đoán không sai một chút nào, ngày thứ hai, La Hiển Lập và Vu Lâm Sinh liền ngồi trong phòng đẹp nhất của nhà khách, đại diện cho thành ủy, ủy ban nhân dân thành phố và nhân dân thành phố Nhai Châu, mặt mày hớn hở với sự hiện diện của Vu Thu Hạ, thể hiện sự đón tiếp nhiệt liệt nhất.
627 Triệu Nam nhanh chóng trở về từ khu quân sự, đồng thời mang theo câu trả lời của quân khu, đề nghị tham gia cổ phần mở rộng vịnh Á Long và vịnh Hải Đường của căn cứ ở Nhai Châu đã chính thức được phê chuẩn, đảo nhỏ Ngô Chi Châu cũng đem cho nhà họ Phương thuê sử dụng trong 70 năm, có thể nói là tất cả đều rất thuận lợi.
628 Khu trục hạm cỡ lớn cũng tức là khu trục hạm hỏa tiễn loại hình 051 của hải quân Hoa Hạ, nó được chế tạo ra là bởi vì những năm sáu mươi sau khi Hoa Hạ đưa ra nhiệm vụ phóng tên lửa thử nghiệm, do khi đó hải quân Hoa Hạ chỉ có bốn chiến thuyền khu trục hạm cấp “An Sơn” mua từ Liên Xô, khu trục hạm tô chế của những chiến thuyền này cơ bản không đủ để đảm nhiệm nhiệm vụ hộ tống hạm đội trắc địa đo lường đến Nam Thái Bình Dương.
629 Phương Minh Viễn hoàn toàn không ngờ rằng trên khu trục hạm này, ngay trước mặt nhiều người như vậy, Triệu Nam lại khom người cúi chào hắn. Phút chốc không tránh khỏi sự lúng túng, cậu không biết nên đáp lễ như thế nào.
630 Nét mặt Triệu tướng quân không thể không biến sắc, Phương Minh Viễn một phen nói, cậu ta có thể nói hoàn toàn bằng tiếng bản xứ một cách rõ ràng đưa ra những phán đoán về tình hình của vùng vịnh.
631 - Trời ạ, Triệu tướng quân thật là điên dồ. Đường đường là một lãnh đạo cấp cao lại đi tặng đao Nhật Bản cho nó sao. Cảnh tượng trước mắt khiến Tề Yên sợ ngây người.
632 Khi mấy người Phương Minh Viễn đi tham quan, không khí tiếp đón vô cùng hữu hảo, Lữ Lương đã làm tròn chức trách đảm nhiệm dẫn đoàn đi tham quan trong vai trò một hướng dẫn viên du lịch đi cùng.
633 Ngồi trong phòng làm việc rộng rãi, Vu Lâm Sinh vài lần vươn tay định lấy điện thoại, cuối cùng lại rụt lại. La Hiển Lập truyền đạt ý kiến của lãnh đạo tỉnh, y đã cân nhắc hết lần này đến lần khác.
634 Phương Minh Viễn lê từng bước nặng nề về phòng riêng, ngồi trước cửa sổ, ngắm nhìn cảnh biển nơi xa, trong lòng lại chìm vào cuộc đấu tranh dữ dội. Hắn tuyệt đối không muốn có bất kì một tư bản nhà nước nào tham dự vào sản nghiệp của mình, dù là chỉ chiếm một phần nhỏ dường như không đáng kể bởi hắn hiểu rõ, những quan chức trong chính phủ đó đa phần đều là những người như thế nào.
635 Ngồi ở trên ban công, Lý Tường Hòa đang vừa thưởng thức rượu vang đỏ, vừa ngắm cảnh mặt trời lặn, gật đầu nhẹ với Lý Thuận Tru đang vội vàng đi tới, ra hiệu cho y ngồi xuống phía bên kia chiếc bàn.
636 Vu Lâm Sinh và La Hiển Lập rất lo lắng, vốn dĩ hai người cảm thấy vô cùng phấn khởi vì đây là chuyện tốt hiếm có, vậy mà giờ như ngồi trên chảo lửa. Sau cuộc điện thoại mà Vu Lâm Sinh điện gọi cho Lâm Liên đến nay đã qua bảy ngày, trong bảy ngày đó, vẫn không nhận được bất cứ hồi âm nào từ phía nhà họ Phương, khiến La Hiển Lập và Vu Lâm Sinh cứ như ngồi trên đống lửa, mà tay chân cứ run lên cầm cập.
637 Thời gian cứ thế trôi qua, chớp mắt đã bước sang năm 91. Cuối cùng Phương Minh Viễn cũng về đến Bắc Kinh trước tết Nguyên Đán, trong lần thi cuối kỳ này lại xếp hạng 3 toàn lớp, thành tích tốt nhất cả năm là xếp thứ 7, điều này làm các thầy cô trường trung học Long Đầm cảm thấy rất hài lòng, ngoài ra còn một người rất hài lòng khác nữa là bộ trưởng Tô Hoán Đông.
638 Ở trong biệt thự nhà họ Phương ở Phụng Nguyên, tất cả thành viên nhà họ Phương đều có mặt ở phòng lớn, đang nhấm nháp bữa tối với nhiều món ăn phong phú.
639 Sau khi đuổi kịp, Phương Bân sóng vai Phương Minh Viễn đi tiếp. - Chú Bân, chuyện chiến tranh vùng vịnh cha cháu và mọi người tranh cãi thế nào rồi? Phương Minh Viễn kỳ lạ hỏi.
640 Trong lòng Phương Minh Viễn rất vui, biết rõ chú Út đã có thể một mình đảm đương công việc, bản thân sau này có thể buông tay giao sản nghiệp cho chú ấy quản lý, điều này đối với sự phát triển của nhà họ Phương sau này đương nhiên là có nhiều điều lợi.