661 Đợt tấn công trên mặt đất của quân liên minh do liên quân hai nước Mỹ Anh dẫn đầu đối với Iraq chỉ kéo dài vẻn vẹn ba ngày ngắn ngủi, quân đội Iraq đã bị đánh kiệt sức trong trận công kích dài ngày ở trên không, vứt bỏ lại vô số những trang thiết bị bị tàn phá, rút khỏi lãnh thổ Kuwait.
662 Ngày mồng 1 tháng 4 năm 1991; cũng chính là ngày cá tháng tư theo cách nói của người phương Tây, ngày này, đối với bọn quan viên ở tỉnh Quỳnh Hải và thành phố Nhai Châu mà nói là một ngày vô cùng khó quên.
663 Con mắt của** lập tức sáng lên, chi phí quân sự trong nước cung cấp không đủ như hiện nay, quân đội đến cả phí luyện tập cơ bản cũng khó có thể đảm bảo đủ chất đủ lượng, càng không cần phải nói đến việc xây dựng công trình quân sự với một quy mô lớn nữa, các quân khu, các căn cứ, đều có một lượng công binh nhàn rỗi lớn, lại còn có rất nhiều các thiết bị công trình không những không được dùng đến mà mỗi năm còn phải tiêu hao không ít kinh phí cho việc bảo dưỡng, nhưng nhóm công binh này cũng không thể gạt đi, nói cho cùng, xét về chế độ bảo mật quân sự mà nói, những công trình quân sự này dùng quân đội của mình vẫn là bảo đảm an toàn nhất.
664 Dựa theo những tin tức tình báo mà Trịnh Ngôn có được, cho thấy Lâm Liên này mặc dù chức vụ chỉ là một trợ lý. Nhưng thực chất lại có một vị trí đặc biệt quan trọng trong gia đình họ Phương nhất là với Phương Minh Viễn.
665 Có điều Mã Diễm vẫn thấy hơi bất an, tên quân nhân đứng cạnh cửa, có vẻ như đang nghi ngờ ả, chốc chốc lại thấy y đưa ánh mắt dò xét về phía ả. Tự ả cũng biết, ả ở đây đã vượt quá thời gian cho phép.
666 Sự việc quá bất ngờ, khiến Tư Mã Quân không không có một chút chuẩn bị nào, vội vàng lấy tay che mặt, cũng lúc đấy, có một bóng đen ngang qua, một người vừa chạy ra ngoài.
667 Sau đó, quả đúng như lời Phương Minh Viễn, ở tỉnh Quỳnh Hải, thành phố Nhai Châu, tuy trên tất cả các phương tiện truyền thông đều cho biết đây là buổi lễ ký kết dự án đầu tư Hồng Kông chưa từng có ở tỉnh Quỳnh Hải, nhưng lại không có ai nhắc đến sự việc không vui xảy ra hôm đó.
668 Tại rạp phim Nặc Đại, chỉ có chưa đến 10 người ngồi xem, trong đó, ngoài La Hiển Lập, Vu Lâm Sinh, cùng với 4 người ngoài ngành đang xem một cách háo hức ra thì những người còn lại của công ty điện ảnh Jade Bird đều đang chờ đợi Phương Minh Viễn đưa ra nhận xét sau khi xem xong bộ phim.
669 - Sớm biết như vậy, thì đã không quay lại rồi! Lâm Liên lúc này cũng đã quên mất vừa rồi cô muốn nói với Phương Minh Viễn chuyện gì đó, trong lòng có chút cảm giác tự trách móc.
670 La Hiển Lập và Vu Lâm Sinh và Lữ Lương sau khi trở về thì miên man bất định, đó không phải là điều Phương Minh Viễn cần quan tâm, hôm nay Phương Minh Viễn chỉ vì hai mục đích của cậu nên mới mời bọn họ, thứ nhất là thể hiện thiện chí hai bên, và đề nghị được xem bộ phim mà người khác không được xem.
671 Cuối cùng Phương Minh Viễn và Gaul đã thay mặt công ty điện ảnh Jade Bird đạt được thỏa thuận, với chi phí là 3 triệu đô la Mỹ, cùng lúc giới thiệu “Terminator”, tuy rất nhiều người Hoa Hạ đã từng quay lại bộ phim điện ảnh này, nhưng Phương Minh Viễn tin tưởng, vẫn còn rất nhiều người sẵn sàng bỏ tiền để đến rạp chiếu phim với cái màn hình lớn đầy hấp dẫn, hơn nữa hai tập phát sóng cùng lúc cũng có thể đảm bảo những người chưa xem “Terminator” sẽ không cảm thấy quá bất ngờ với tình tiết.
672 - Đang đang. . . Gaul lỡ tay đánh rơi chiếc cốc trên bàn, nước ướt cả chiếc bàn. Cameron nhanh chóng đứng dậy, nhưng vẫn bị nước bắn vào chân. Cũng may thời tiết nóng bức, Cameron chỉ mặc quần áo ngắn, nên cũng không hề gì.
673 Cameron càng nghe lại càng kinh ngạc, cũng lại càng động lòng. Ông thật không ngờ, Phương Minh Viễn lại muốn đi cùng mình. Cameron rất hứng thú với việc chìm thuyền, hơn nửa năm nay, ngoài những lúc quay “Terminator 2” ra, ông cũng xem một số tư liệu về Titanic.
674 - Lần này Trịnh tổng đến, vẫn là vì hạng mục ở vịnh Á Long sao? Phương Minh Viễn đưa tay rót cho Trịnh Ngôn một chén trà, cười nói. Trịnh Ngôn hai tay đỡ lấy chén trà cười nói: - Cậu Phương đã nói rõ ràng như vậy, công ty trách nhiệm hữu hạn xây dựng tập đoàn Hoa Thiên chẳng qua là một xí nghiệp tư nhân, nhưng vẫn có lòng yêu nước.
675 Tháng năm trên bán đảo Sơn Đông, mặc dù đã có dấu hiệu của mùa hè, nhưng mà so với Bắc Kinh, thì thời tiết ở đây chiều lòng người hơn nhiều. Phương Minh Viễn, Lâm Liên, Trần Trung đang đi bộ trên con phố chính của Uy Giang trên bán đảo Sơn Đông.
676 Thành thật mà nói, cảnh tượng này ở tương lai với Phương Minh Viễn không có gì là lạ lẫm, chiều tối nào, khi hai bên đường đã la liệt các sạp hàng hóa, không cần mất nhiều thời gian, việc như thế xảy ra như cơm bữa.
677 Cái tiếng “dừng tay” này lại là còn mang thêm vài phần nghe như tiếng trẻ con nên lại càng làm cho người khác cảm thấy chói tai. Hắc lão đại nhìn vào đám đông, hai con mắt còn mang thêm vài phần hung ác.
678 - Ha ha ha. . . Hắc lão đại đắc ý cười càng ngày càng to, ông lão trước mặt y bị dọa sợ đến mặt tái xanh, cầm dây cương, run rẩy bước không bước được.
679 Thư ký của Khâu Thụ Quốc ngồi ở phòng nhỏ bên ngoài, trong lòng có chút băn khoăn. Nhìn dáng gấp gáp của Khâu Thụ Quốc thì xem ra ở tỉnh Tần Tây, họ Phương chắc chắn không phải là người bình thường, nhưng mấy tháng làm thư ký của Khâu Thụ Quốc, tình hình như thế nào anh ta cũng không hề hay biết.
680 Miêu Phong Quả rất đau đầu, bọn Lỗ Phi một mực khẳng định bọn Trần Trung chủ động đánh người, dùng bạo lực chống luật pháp, trong khi bọn Trần Trung lại nói là bọn họ chỉ phòng vệ.