541 Mặt sông đoạn này cũng không rộng, cho nên tàu thủy đi cũng không hết bao nhiêu thời gian đã đến bờ Bắc của sông Hắc Long, đoàn người Phương Minh Viễn xem như chính thức tiến vào lãnh thổ Liên Xô.
542 Bởi vì Liên Xô mấy năm gần đây kinh tế tiêu điều, vật phẩm trong thị trường cực kỳ thiếu, đồng Rúp mặc dù tỉ suất hoái đoái phía chính phủ vẫn không có biến hóa gì, nhưng trên thực chất lại đang liên tục giảm giá trị, cho nên bản xứ rất nhiều người đều vì sinh hoạt bức bách, trăm phương ngàn kế kiếm chút tiền, làm cho nơi này giống như Hoa Hạ thời kỳ đầu khi cải cách hình thành phong trào mua đi bán lại.
543 Bác Karimov mà Khodorkovsky nói đến là một ông lão thoạt nhìn đã gần sáu mươi tuổi, tóc hoa râm mà lại lộn xộn và quần áo có chút cũ nát, chứng minh tình trạng kinh tế của lão cũng không tốt, ống tay áo trái trống rỗng mang theo vài phần lạnh lẽo trong gió, hấp dẫn ánh mắt của ba người Phương Minh Viễn.
544 Huân chương của thời kỳ Liên Xô ngoại trừ chế tạo tinh xảo hoàn mỹ, còn có một đặc điểm, đó chính là tên gọi của không ít huân chương, kỳ thật là một ít huân chương kéo dài từ thời kỳ nước Nga Sa Hoàng, hoặc là lấy một tên của một số tướng lĩnh quân sự nổi tiếng thời kỳ nước Nga Sa Hoàng để đặt tên.
545 Cảng Victoria Shushenskaya thuộc khu Amur của khu Siberia Liên Xô. Khu Amur nằm ở phía Bắc dãy núi Sita Nuo Vojislav và phía Nam sông Amur, diện tích hơn ba trăm sáu mươi km2.
546 Nếu cho rằng dầu mỏ là “máu” của một nước công nghiệp hóa, thì sắt thép chắc chắn là cột sống của một nước công nghiệp hóa! Nhưng dầu mỏ và tinh luyện sắt thép lại là ngành sản xuất tương đối “Hao năng lượng, ô nhiễm cao”.
547 Trong lòng La Tân rất phân vân, kế hoạch ban đầu của mình không có phần Phương Minh Viễn, với gia thế của mình và Võ Uy, muốn thành lập một nhà xưởng vật liệu gỗ ở đây vẫn còn dư sức, bây giờ góp vốn nhau để cùng kiếm tiền, sao giờ như là mình đang cần hắn lắm vậy? Tuy nhiên, trong lòng có bất mãn đi nữa, cũng không thể biểu lộ ra ngoài.
548 Lúc này, mấy người bọn Lâm Liên đi ra cửa khẩu theo xe. Ở ngoài hải quan, lại không thấy bọn Phương Minh Viễn, ban đầu các cô tưởng rằng, bọn Phương Minh Viễn và Võ Uy có lẽ có việc gì đó, cũng có thể hai người đã đi nhà vệ sinh, đợi một lát cũng được, nhưng đợi mãi không tới, bọn Lâm Liên thì hơi nóng lòng.
549 -Sếp Cẩu, ông nghe tôi nói đã. Ngô Giang Quốc kéo Cẩu Lập Quốc đến chỗ tận cùng bên trong văn phòng. Trong lòng Cẩu Lập Quốc thật sự muốn đánh chết Ngô Giang Quốc, người ta mua huân chương Liên Xô là đem về trong nước, đâu phải mua đồ cổ nước ta đem ra nước ngoài, hải quan Liên Xô cũng không phát hiện ra, ngươi ăn no chống đỡ tích cực thế này làm gì? Mặc dù người ta là người Nhật Bản, cũng là chuyện giữa người Nhật Bản và bọn mũi lõ thế thôi, chẳng lẽ bọn mũi lõ đó là tổ tiên của ngươi sao? Lo lắng cho bọn họ đến thế ư? Nhưng trong lòng ông nghĩ vậy, cũng không thể nói ra miệng được, dù sao đi nữa, ông hiện giờ là viên chức chính quyền, lại là nơi đông người, Ngô Giang Quốc ấy cũng là người của ủy ban nhân dân huyện, ông cũng không muốn phiền phức thêm nữa: - Giờ nói ra được chứ? Vậy các anh đã kiếm được huân chương Liên Xô mà họ mua về chưa? Ngô Giang Quốc hơi xấu hổ lắc đầu, vốn cho rằng bọn Phương Minh Viễn ở đây, thì là cá nằm trên thớt, có thể để cho gã muốn làm sao thì làm, tốt nhất có thể coi được bộ dạng xấu hổ của bọn Phương Minh Viễn cầu xin mình tha thứ mới có thể hạ cơn giận trong lòng được.
550 Thật ra, Phương Minh Viễn cũng hơi khâm phục tên Ngô Giang Quốc này, để đạt được mục đích, quả là ngoan cố. Nên biết rằng, trước tiên không nói hải quan và Ủy ban huyện vốn là hai hệ thống, không lệ thuộc nhau, có mối quan hệ hợp tác nhưng không liên quan gì nhau, nghe lời họ nói, có thể khẳng định Ngô Giang Quốc chỉ là một cán bộ cấp phòng, bản thân Cẩu Lập Quốc là bậc sếp trong hải quan, bậc này đã là cấp trên của Ngô Giang Quốc.
551 Huyện ủy và ủy ban nhân dân huyện Hổ Hà nằm trong trung tâm thị trấn, là một tòa lầu sáu tầng, ba tầng trên là của huyện ủy, ba tầng dưới là của Ủy ban nhân dân huyện.
552 Từ sau khi Tôn Vũ lên làm bí thư huyện ủy, những năm gần đây, rất ít khi nói chuyện trước mặt mọi người mà bị khước từ trực tiếp như vậy, hơn nữa lại là một người thanh niên tuổi còn trẻ như vậy.
553 Bóng đêm đã bao trùm, trên đường đi tới huyện Hổ Hà, trong lòng Ngô Vĩnh Giang như có lửa đốt khi sắp đến thị trấn. Trời đã nhá nhem, khoảng bảy giờ tối, ông ta nhận được điện thoại của bạn học cũ giờ đang là bí thư huyện ủy huyện Hổ Hà, nói rằng con trai ông là Ngô Giang Quốc, đã gây ra chuyện ở huyện Hổ Hà, trêu chọc người có địa vị, mặc dù Tôn Vũ cố giúp nhưng không được.
554 Phương Minh Viễn đối với Ngô Vĩnh Giang có thêm vài phần thiện cảm, ít nhất là ông ta cũng nhận thức được sự bùng nổ của thị trường bất động sản gây ra những bất lợi về mặt kinh tế cho đất nước, và quả thực ông ta đã bắt tay vào điều chỉnh.
555 Con tàu vẫn tiếp tục chạy mải miết trong rừng rậm, bất kể bọn Phương Minh Viễn nhìn về hướng nào thì cũng là rừng rậm um tùm vô biên. Nói cách khác, là nhìn đâu cũng thấy rừng.
556 Mikhail Efimovich Nikolaevs, đây là một cái tên rất Liên Xô rất phổ thông, cũng không có ý nghĩa gì đặc biệt, nó ở trong danh sách tên người Liên Xô, tuy rằng không thể nói giống như những cái tên như Vương Đào hay Lí Lệ ở Hoa Hạ, đâu đâu cũng thấy, nhưng tìm một vài trường hợp trùng tên trùng họ, cũng không phải là việc gì khó khăn.
557 -Vùng đất này của người Nga có nhiều cây thật đấy, vô biên vô hạn, tất cả đều là rừng rậm nguyên thủy. Cao Bằng nhìn rừng cây liên tiếp lùi về phía sau hai bên cửa xe, không khỏi thốt lên.
558 Cao Bằng vội vàng chạy lên đoàn tàu đã chuyển bánh, chạy qua mấy toa tàu, mãi cho đến khi ngồi được xuống chỗ ngồi đối diện với Vu Kiệt, lúc này mới xem như định thần được.
559 Nếu nói rằng Liên Xô cũ tan rã, đối với nhân dân Liên Xô, tổn thất lớn nhất là gì, thì ngoài việc tài sản xã hội tích lũy trong vài chục năm bị người ngoại quốc và người quyền lực trong nước xâu xé ra, chính là sự chảy máu chất xám của đội ngũ cán bộ khoa học.
560 Trụ sở chính công ty Alrosa đặt ở Matxcơva nhưng ở Yakutsk nó có một chi nhánh. Tuy nói là chi nhánh nhưng vì đại bộ phận những nơi khai thác kim cương chủ yếu nằm ở nước cộng hòa Yakutsk nên phụ trách chi nhánh này là một phó tổng giám đốc của công ty Alrosa tên Nicholas Laski.