Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trùm Tài Nguyên Chương 337+338: Bắt Đầu Phản Kích (ko Có 336)

Chương trước: Chương 335: Chống Đối



Buổi tối, Lâm Liên nhận được tin tức có chút thấp thỏm lo âu, đem chuyện này nói với Phương Minh Viễn một cách giận dữ. Phương Minh Viễn vừa vẽ truyện tranh cả ngày vừa làm vài động tác với cái vai nhức mỏi của mình vừa thản nhiên đáp:

- Có gì lạ đâu, xem ra đây là tình hình của Hoa Hạ hiện nay, trong một lúc heo ở tỉnh Tấn Tây không vận chuyển tới được đâu.

Kết quả này tuy khiến người ta cảm thấy tức giận nhưng sau khi đã từng trải qua rất nhiều sự việc khó bề tưởng tượng ở Hoa Hạ ở kiếp trước, Phương Minh Viễn không thấy bất ngờ chút nào khi thấy những việc như thế xảy ra.

-Nhưng mà… không có heo hơi đến từ tỉnh Tấn Tây chúng ta làm sao giải quyết tình hình ở thành phố Phụng Nguyên hiện nay chứ?

Lâm Liên hỏi với vẻ khó hiểu.

-Heo hơi các nơi khác thuộc tỉnh Tần Tây tuy rằng đang được xưởng trưởng Nhiệm và xưởng trưởng Lữ cố gắng thu mua nhưng e là số lượng khó mà đáp ứng đủ nhu cầu chúng ta cần.

Tỉnh Tần Tây năm 90, nghề nuôi heo hơi kém xa sự phát triển sau này, nhân viên nghiệp vụ mà Nhiệm Ái Đảng và Lữ Chính Nhân phái đi, trong lúc thu mua heo hơi một mặt phải tính toán giá thành mặt khác phải tính toán nhu cầu heo hơi đối với lò mổ nơi đó, không thể để người ta tận diệt. Người làm nghề mổ heo họ đã bị cô lập ở thành phố Phụng Nguyên rồi. Hai người họ đương nhiên không mong muốn tình hình không tốt này lại xảy ra ở nơi khác, đạo lý hòa khí sinh tài họ vẫn nhớ kỹ trong lòng.

- Chị Liên này, có đôi lúc tỏ thái độ trước công chúng không hẳn là việc xấu.

Phương Minh Viễn mĩm cười nói:

- Tục ngữ có câu, đứa trẻ biết khóc thì có sữa uống, dù chúng ta không cần cũng nên khóc vài tiếng để chứng minh chúng ta bị đối xử bất công, sau này khi bạt tay chúng nó mới hợp tình hợp lý và có thể từ chối sự khuyên giải của những người thiên vị. Hi..hi.. thu nắm đấm lại rồi tung ra mới có sức. Để bọn yêu quái lẩn trốn trong bóng tối đều chủ động mà nhảy ra , chúng ta nên tạm thời nhún nhường một chút đi.

Lâm Liên lập tức hiểu ra cách nghĩ cuả Phương Minh Viễn, nhịn không được cười nói

- Cậu lại có kế gì đây?

Ngày hôm sau, trước quầy thịt sống của bảy siêu thị Carrefour trong thành phố Phụng Nguyên đều dán thông báo bằng giấy trắng mực đen xin lỗi tất cả khách hàng đến siêu thị mua thịt. Trước mắt siêu thị đã hết cách để mua đủ thịt sống nên không đảm bảo cung ứng thịt sống suốt cả ngày, do đó mời các khách hàng mua thịt tại siêu thị mỗi ngày trưa từ 11h đến 2h, chiều từ 5h đến 8h, đến siêu thị mua thịt sống đồng thời để tỏ ý xin lỗi của siêu thị vào thời gian này, quầy cá, trứng, lạp xưởng trong siêu thị sẽ giảm giá 10% cho những khách hàng nào chưa mua được thịt sống.

Sự việc này nhanh chóng được đưa lên mặt báo và truyền hình, gây cho người dân thành phố một phen náo động. Những ngày này việc siêu thị tuyên chiến với thịt heo chứa nước luôn là đề tài bàn tán của người dân. Những ai tiện tới siêu thị mua thịt thì cũng cố tranh thủ tới siêu thị mua. Giá thịt tươi ở siêu thị không mắc hơn nơi khác thậm chí còn rẻ hơn một số sạp tư nhân, ai cũng muốn ăn thịt chất lượng, đương nhiên cũng không ngoại trừ một số người đến với tư tưởng lãnh thưởng giả một đền trăm.

Nhưng người ta không nghĩ đến siêu thị Carrefour là siêu thị liên kết lớn vậy lại hợp tác với công ty nước ngoài cũng có tình trạng thiếu hụt hàng, người ta không khỏi suy đoán chuyện lạ lùng trong đó, trong một thời gian ngắn dậy lên muôn vàn lời đồn thổi.

Bọn Tề Viễn Hoa lại cười te tét. Người thì phải ăn thịt thôi, nếu siêu thị Carrefour cung ứng không đủ thì dân Phụng Nguyên mua không được thịt tự khắc phải chuyển hướng đến nơi khác. Tuy biết rõ có thể là thịt heo chứa nước nhưng không có sự lựa chọn, chỉ ráng chịu thôi. Trong một thời gian mức tiêu thụ lượng thịt của họ đã nâng lên thấy rõ.

Ngày thứ hai, thứ ba, thứ tư vẫn vậy, quầy thịt ở siêu thị Carrefour mỗi ngày chỉ đủ bán trong vài tiếng đồng hồ, nguồn cung thịt sống thiếu nghiêm trọng. Những người dân muốn mua thịt thường đến với niềm hy vọng nhưng về trong niềm thất vọng. Số lượng khách mỗi ngày đến mua thịt đều không ngừng giảm. Tại quầy không còn thấy được cảnh náo nhiệt ban đầu.

-Hi…hi…, bọn họ vậy gọi là tự chê tiền để sẵn của dân không biết kiếm, cứ muốn lấy lòng thiên hạ mà làm cái việc bài trừ thịt heo chứa nước, hoạt động giả một đền trăm, kỳ này nếm khổ tới nơi rồi.

Tề Viễn Hoa đứng ở nơi cách quầy thịt không xa, vui trên nỗi đau người khác mà nói.

- Lão Lữ, ông chủ Lữ, mấy ngày này lượng tiêu thụ thịt của siêu thị ông có khá hơn chứ?

Lão Lữ cười tít mắt nói

-Tề mập này, vẫn là mấy chú có cách, không bột đố gột nên hồ, thịt không đủ xem họ còn làm được gì.

Mấy ngày qua, lượng tiêu thụ tại quầy thịt trong siêu thị nhỏ của ông ta đã tăng trở lại mức bình thường, lại có chút tăng, trên mặt lão tự nhiên cười nhiều hơn.

-Đúng vậy, siêu thị Carrefour to lớn thật không sai nhưng ở thành phố Phụng Nguyên mà muốn thâu tóm mảng tiêu thụ thịt tươi của cả thiên hạ là chuyện nằm mơ giữa ban ngày.

Tề Viễn Hoa tay sờ trên cái đầu trọc đắc ý nói:

- Lão tổ tông từng dạy qua chúng ta làm người phải học biết trung dung, phải biết cùng đa số đứng chung, muốn làm người đứng đầu, muốn nổi trội chính là kết cục của chúng, để xem đến lúc đó chúng thu dọn thế nào.

-Tề mập, các cậu sao làm được điều này?

Lão Lữ có chút hiếu kỳ hỏi.

Tề mập lấy thuốc lá từ trong túi ra một cách vui vẻ, đưa lão Lữ một điếu và tự châm cho mình một điếu rồi nói :

- Thật ra, nói trắng ra cũng rất đơn giản, rút củi dưới đáy nồi, chúng ta mua hơn 70-80% heo sắp xuất chuồng xung quanh Phụng Nguyên, giá heo cũng theo đó mà được nâng lên, siêu thị Carrefour đầu tư hai lò mổ kia căn bản mua không đủ heo ở các huyện thị xung quanh Phụng Nguyên để họ giết mổ, họ lại muốn sang tỉnh Tấn Tây thu mua heo kết quả bị chúng ta chơi khâm, số heo đó vốn không vận chuyển đến tỉnh Tần Tây được.

- Các ông ác thật.

Sau khi nghe xong chuyện nhân viên nghiệp vụ siêu thị Carrefour gặp phải ở tỉnh Tấn Tây, lão Lữ giơ ngón cái vẻ mặt đầy khâm phục nói.

Thủ đoạn này của bọn Tề Viễn Hoa thật sự là rất độc. Còn khiến cho phía siêu thị khổ không nói được. Các cơ quan liên quan của chính phủ này cũng đang thực hiện chức trách của họ. Ngành heo hơi nhận được sự ưu đãi này giá thành vận chuyển ắt lên rất cao, dù có chuyển về tới Phụng Nguyên cũng là đống hàng lỗ.

-Đàn ông mà, cũng nên độc một chút, không độc tí họ làm sao nhớ đời.

Tề Viễn Hoa đắc ý nói

-Hai đồng chí, vì an toàn của mọi người trong siêu thị cấm hút thuốc xin hai vị dập tắt ngay cho.

Đột nhiên từ đằng sau vọng lại âm thanh nghiêm nghị làm cả hai giật cả mình. Xoay người lại thì thấy một nhân viên của siêu thị đang chỉ tay về phía biển cấm thuốc trên tường ở cách không xa.

-Đồng chí, hút điếu thuốc có làm sao đâu?

Tề Viễn Hoa nói với bộ mặt không hài lòng

-Hai đồng chí xin dập tắt thuốc, hành vi của các anh đã ảnh hưởng đến an toàn kinh doanh của siêu thị. Nếu không chúng tôi sẽ mời hai vị đến đồn công an để các đồng chí công an giáo dục vậy.

Trong lúc nói chuyện hai bảo vệ siêu thị đã đứng bên cạnh nhìn chằm chằm hai người với tư thế sẽ động thủ ngay khi hai người nói lời lỗ mảng nữa.

Hảo hán không tính thiệt trước mắt, hai người họ tự biết sức mình thua xa nên cũng đành ngoan ngoãn mà dập tắt thuốc hút dỡ trên tay mình rồi ném vào thùng rác, đi ra ngoài với vẻ giận dữ.

Chưa đi được mấy bước hai người chú ý tới bên quầy thịt hình như xảy ra việc gì, một đám nhân viên của siêu thị kéo nhau ra.

Hai người nhìn nhau lập tức thay đổi hướng, đi thật nhanh qua, chỉ thấy từng khối thịt heo được nhân viên kéo ra từ kho cắt thành từng miếng sắp lên quầy. Người dân trong siêu thị cũng chú ý thấy sự thay đổi này kéo tới vây quanh.

-Kỳ lạ thật?

Tề Viễn Hoa xem qua đồng hồ

-Mới có 3giờ chiều à, đâu đã đến giờ siêu thị bán thịt?

Lão Lữ cũng chú ý tới điểm này, hai người không khỏi rùng mình.

-Lẽ nào siêu thị Carrefour đã vận chuyển heo đến rồi sao?

Không còn nghi gì nữa, là tin xấu đây.

Hai người dừng chân một chút ở quầy thịt, chỉ thấy từng miếng thịt heo được bày trên quầy.

Mấy nhân viên được cho nghỉ mấy ngày nay từng người một làm việc rất vui vẻ.

Kỳ thật đã để bọn Tề Viễn Hoa đoán đúng rồi, chính xác là có một lô thịt heo đã được chuyển đến.

Trong phòng họp nhỏ của tổng bộ siêu thị Carrefour lúc này Phương Nhai và Lâm Liên đang tiếp đãi người có công vận chuyển thịt heo về lần này là Triệu An, còn có ba ký giả của đài truyền hình Hoa Hạ đi theo.

-Nếu không tận mắt thấy tôi thật không tin nổi, các cơ quan chính phủ liên quan của tỉnh Tấn Tây và Tần Tây vì ngăn lô thịt heo này vào thị trường Phụng Nguyên lại làm như vậy…

Ký giả Lô Quốc Kiệt đã ở tuổi trung niên do dự một chút. Tìm không ra từ ngữ thích hợp hình dung những gì tai nghe mắt thấy trên đường đi

- Đây là… hành vi bỉ ổi.

Trên đường đi, từ lúc họ từ Tấn Tây khởi hành vốn chỉ cần một ngày thời gian là có thể đi hết quảng đường nhưng rốt cuộc đi gần ba ngày trời. Các cơ quan địa phương gồm chăn nuôi, công thương, y yế, kiểm tra chất lượng, công an tỉnh Tấn Tây thay nhau xuất hiện dở nhiều trò làm khó đoàn xe. Sau khi vào được Tần Tây tuy phía công an không đến quấy nhiễu nhưng các cơ quan chăn nuôi, công thương, y tế, kiểm tra chất lượng, lại một phen kiểm tra. Lô Quốc Kiệt cảm giác gần giống tổng thống Mỹ đi tuần.

Còn Triệu An trên đường đi dùng tiền hối lộ thì không dưới vài ngàn.

Bọn Lô Quốc Kiệt do Phương Minh Viễn mời đến từ đài truyền hình Hoa Hạ thông qua công ty TNHH Tam Giang, đi cùng Triệu An đích thân trải nghiệm chuyến vận chuyển heo đầu tiên này.

Đối với hành vi bài trừ thịt heo chích nước khỏi siêu thị của siêu thị Carrefour, ba người nghe xong rất ủng hộ. Là ký giả đài truyền hình Hoa Hạ, họ đi đây đi đó nhiều, kiến thức sâu rộng tự nhiên hiểu rõ loại thịt heo chứa nước này như hiện nay đã trở thành vấn nạn khó loại trừ trên mành đất Hoa Hạ. Đồng thời sự nguy hại của thịt heo chứa nước này họ cũng rõ hơn người dân rất nhiều. Do đó siêu thị Carrefour có thể chủ động đề xuất ra hành động ngăn chặn thịt heo chứa nước từ quầy hàng của siêu thị lưu thông ra thị trường là được lòng dân hơn hết.

Nhưng ba người họ cũng không nghĩ đến hành động này của siêu thị Carrefour đã gây ảnh hưởng lớn như thế tại thành phố Phụng Nguyên, các lò mổ địa phương đã liên kết với nhau chống lại siêu thị Carrefour, đồng thời thủ đoạn chúng dùng rõ ràng như thế. Còn phản ứng của siêu thị Carrefour cũng cứng rắn ngoài dự đoán của chúng, dù là chịu thiệt cũng quyết không lùi bước, ở tại chỗ mua không được thì đến nơi khác, nơi khác không có đủ thì đến tỉnh khác, xem chừng siêu thị Carrefour lần này tính chiến đấu đến cùng đây.

Tuy lô heo 300 con này coi như an toàn đến Phụng Nguyên nhưng thời gian vận chuyển lâu như thế, chi phí vận chuyển lớn như vậy đã quyết định rồi. Nếu tình trạng này không thể thay đổi triệt để, kế hoạch thu mua heo này của siêu thị Carrefour có thể bị vỡ bất cứ lúc nào. Tóm lại siêu thị Carrefour không phải có nhiều tiền để đốt. Thu mua heo từ tỉnh Tấn Tây giá thành cao thế lỗ là cái chắc.

Ba người họ đi đường xa gió bụi đã mệt lắm rồi nhưng sự bất bình trong lòng lại khiến cho họ xúc động muốn viết ngay những gì mắt thấy tai nghe trên đường đi. Đặc biệt phía Phương Minh Viễn đưa cho họ một máy quay phim kiểu mới nhất của Nhật, cái này nhỏ gần một nửa so với máy thường. Trên đường đi họ quay được rất nhiều tư liệu đủ để hoàn thành chương trình hơn một tiếng đồng hồ cho một kỳ.

-Còn gì nữa, cách làm của chúng tôi đụng tới lợi ích một số người, bị chúng xem như gai trong mắt muốn xâu xé chúng tôi mới cam lòng. Họ muốn siêu thị chúng tôi bán càng nhiều thịt tươi thì càng lỗ, thậm chí là không có thịt bán nên mới dùng trăm phương ngàn kế ngăn cản heo sống tỉnh Tần Tây vào Phụng Nguyên.

Phương Nhai cười nhạt nói

-Vẫn phải cám ơn ba vị lần này theo xe phỏng vấn bí mật, ba ngày nay cũng mệt rồi. Chúng tôi đã sắp xếp xong nơi ở trong khách sạn. Ba vị nên đi nghĩ ngơi trước, sau đó chúng ta lại thương lượng một chút chi tiết báo cáo.

Lô Quốc Kiệt không khỏi có chút thất vọng trong lòng nhưng anh ta cũng hiểu siêu thị Carrefour làm vậy cũng là bất đắc dĩ, họ cũng đã phải nghĩ đến một khi sự việc bại lộ có thể mang những phiền phức đến cho chính quyền tỉnh Tần Tây và Tấn Tây, có thể cuối cùng họ lại giận cá chém thớt sang siêu thị Carrefour cho nên cần cân nhắc nắm chắc trong tay. Số người của mình đến trước không những được tin tức mà còn được lấy phí phỏng vấn của siêu thị Carrefour, đưa bản tin có chừng mực lẽ nhiên phải nghĩ đến yêu cầu của đối phương một chút.

Bọn Triệu An và Lô Quốc Kiệt sau khi đã rời phòng họp, trên mặt Lâm Liên và Phương Nhai lộ rõ nụ cười vui sướng, có băng ghi hình này công việc tiếp theo sẽ dễ làm thôi.

Sau một ngày làm việc vất vả, Mã Vĩnh Phúc và Dương Quân Nghĩa ngồi cùng nhau ở nhà Mã Vĩnh Phúc vừa ăn vừa xem tin tức hưởng thụ thời gian nghỉ ngơi sau một ngày vất vả.

Mã Vĩnh Phúc và Dương Quân Nghĩa vẫn luôn theo sát cuộc chiến thịt heo chứa nước này, họ cũng từng muốn dùng sức ảnh hưởng của mình trong quan trường tại Phụng Nguyên để phất cờ kêu gọi vì Phương Minh Viễn nhưng lại bị Phương Minh Viễn từ chối cách làm này của họ, chỉ muốn họ án binh bất động.

-Ông Dương, ông nói xem cậu Phương muốn làm gì? Tại sao không đánh mạnh tay vào những tên đồ tể không biết trời cao đất rộng này.

Mã Vĩnh Phúc hỏi với vẻ khó hiểu. Theo ông ta, với thực lực của Phương Minh Viễn muốn đánh gục sự liên kết của các chủ lò mổ quả là dễ như trở bàn tay. Siêu thị Carrefour là xí nghiệp siêu thị lớn nhất trong lãnh vực thương nghiệp ở tỉnh Tần Tây thậm chí ở thành phố Phụng Nguyên, bảy siêu thị Carrefour trải rộng trong thành phố, tiền nộp thuế mỗi năm là một số tiền lớn tính triệu tệ, đồng thời còn tạo công ăn việc làm cho hơn trăm người dân Phụng Nguyên. Đối với xí nghiệp đẳng cấp như thế, lãnh đạo chính quyền đương nhiên phải chú ý tới nhu cầu của họ. Đồng thời Phương Minh Viễn còn có nơi dựa vững chắc là công ty tập đoàn vận tải Quách Thị HongKong và Bộ trưởng Bộ đường sắt Tô Hoán Đông, miễn là ông ta đề xuất yêu cầu với lãnh đạo tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh, vuốt mặt phải nể mũi lãnh đạo tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh làm gì cũng phải bày tỏ sự ủng hộ họ Phương. Mà lãnh đạo tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh đã tỏ thái độ rồi thì các bộ phận bên dưới, và bọn bại hoại cá mè một lứa với bọn chủ lò mổ Phụng Nguyên sẽ kiềm chế rất nhiều. Nếu không còn bọn bại hoại này trong chính phủ ngầm trợ giúp thì bọn chủ lò mổ còn có thể gây sóng gió gì nữa?

Dương Quân Nghĩa uống một ngụm rượu và gắp lấy cái đùi gà gặm hai miếng rồi nói

-Theo tôi, anh đúng là lo dùm cho thiên hạ. Cậu Phương là người thế nào, muốn thế lực có thế lực, muốn tiền tài có tiền tài, cậu ấy đã muốn đùa chơi với những người này thì họ còn có thể quay đầu được à? Tôi cảm thấy mục đích của cậu Phương có thể không chỉ là thịt heo chứa nước, có lẽ đây chỉ mới bắt đầu thôi. Nếu với một chút khó khăn mà còn kinh động đến mấy vị tỉnh ủy chính phủ tỉnh thì việc sau này còn làm được gì? Cậu Phương đã không nhờ chúng ta giúp đỡ thế thì chúng ta cứ ngồi yên mà xem thôi.

-Nhưng vụ việc này bây giờ càng làm càng không ra làm sao cả, ông biết mà Phía họ Phương bây giờ đã mua không được đủ số heo ở địa phương, còn heo vận chuyển từ Tần Tây nghe nói trên đường đi bị làm khó dễ vô số lần, lẽ ra không tới một ngày đường cuối cùng đi mất gần ba ngày trời còn tốn không ít tiền, giá thành cao thế làm sao cạnh tranh nổi với những lò mổ khác?

Mã Vĩnh Phúc lo lắng nói

-Ngay khi mới bắt đầu đã không đơn giản chỉ là cạnh tranh trong buôn bán.

Dương Quân Nghĩa gật gật đầu không nói gì, hành động đả kích siêu thị Carrefour các bộ phận liên quan có quan hệ với kiểm dịch thịt tươi tại Phụng Nguyên đều âm thầm tiến hành. Các trưởng lò mổ, chủ lò mổ có quan hệ dây mơ rễ má với bọn họ thậm chí có một số lò mổ chính là các thành viên bộ phận chính phủ hoặc bà con thân thích của lãnh đạo mở. Siêu thị Carrefour chủ động giương cờ nhắm vào thịt heo chứa nước không khác gì cản đường kiếm tiền của họ thì làm sao không gây phản bác từ họ. Tuy rằng Dương Quân Nghĩa cũng biết lực lượng của thế lực này rất lớn không xem thường được. Nếu như không phải siêu thị Carrefour can dự vào thì Dương Quân Nghĩa tuy bực tức đối với hành động của chúng nhưng sẽ tuyệt đối không nhúng tay vào.

Nhưng bây giờ lại là siêu thị Carrefour dưới danh nghĩa của Phương Minh Viễn, chủ động khiêu chiến trên thương trường. Là người hưởng lợi trong quá trình phát triễn lớn mạnh của siêu thị Carrefour và Phương Minh Viễn, Dương Quân Nghĩa không thể khoanh tay đứng nhìn. Nếu không sau này làm gì còn mặt mũi nào mà nhìn Phương Minh viễn. Trong lòng hai người đều hiểu rõ trong vụ này cho dù siêu thị Carrefour có thất bại đi chăng nữa cũng không làm tổn hại gì đến Phương Minh Viễn. Con đường tiến thân sau này còn cần đến người này ở bên cạnh giúp đỡ, đặc biệt là Phương Minh Viễn năm nay mới mười mấy tuổi những ngày sau còn dài, chỉ có trời mới biết anh ta cuối cùng phát triễn đến mức nào, tới khi đó dù bản thân không cần vẫn còn có đám con của mình chứ? Nên hai người sớm đã có quyết định nhất định phải theo sát bên Phương Minh Viễn.

-Tôi đã đánh tiếng với bên Phụng Nguyên rồi, có mấy tiểu đội phụ trách phạm tội kinh tế đã âm thầm ra quân đang thu thập tình hình các chủ lò mổ đó để dùng sau này. Hơn nữa tôi nghĩ muốn đánh mạnh tay những người này mấu chốt vẫn là để những quan chức này từ trên xuống dưới ở Phụng Nguyên thật sự thấy được nguy hại của thịt heo chứa nước, cách chúng chẳng xa xôi gì thậm chí có thể hại đến người thân mà họ quan tâm. Cứ thế từ trên tới dưới giới quan chức các ban ngành đều không khoan nhượng với thịt heo chứa nước như thế xử lý bọn chúng cũng như nước chảy thành sông.

Dương Quân Nghĩa cười lạnh nói

-Chốc nữa tôi tính âm thầm mang thịt trong căn tin sở và cục cảnh sát thành phố Phụng Nguyên mua đến trung tâm chất lượng siêu thị Carrefour xét nghiệm một tý, nếu vẫn là thịt heo chứa nước, hừ hừ…

Mã Vĩnh Phúc cũng không khỏi mắt sáng lên phương pháp này của Dương Quân Nghĩa tốt,

bản thân cũng có thể dựa vào đó tiến hành xét nghiệm cùng loại với căn tin của chính quyền khu vực của các khu vực Phụng Nguyên và chính quyền thành phố. Là bí thư trưởng chính quyền thành phố việc này cũng xem như là trong phạm vi quyền hạn của mình. Nếu lại phát hiện thịt heo chứa nước đến lúc đó những người phụ trách của các bộ phận liên quan có thể nói rồi.

Hai người đều trầm ngâm không nói đang suy nghĩ làm thế nào trong phạm vi chức trách của mình, làm sao cho sự việc này càng lớn khiến cho càng nhiều người chú trọng đến sự nguy hại của thịt heo chứa nước.

Ngay lúc này, trong truyền hình phát ra giọng nói của người dẫn chương trình

-Tiếp theo chúng ta sẽ mời viện sĩ Trương Diệc Trung, viện sĩ viện khoa học nước ta, sở trưởng sở nghiên cứu chăn nuôi đại học nông nghiệp tỉnh Tần Tây, giải thích cho chúng ta một chút về tác hại của thịt heo chứa nước. Viện sĩ Trương, những ngày qua trên thị trường thịt tươi của thành phố chúng ta xảy ra một việc thế này, siêu thị Carrefour xí nghiệp siêu thị liên kết lớn nhất thành phố chúng ta…

Mã Vĩnh Phúc và Dương Quân Nghĩa lập tức ngồi ngay ngắn, tập trung tinh thần xem truyền hình, không hẹn mà gặp cả hai cùng có một ý nghĩ ___ Đây là đòn phản kích từ siêu thị Carrefour.

Loading...

Xem tiếp: Chương 339: Vật Hy Sinh

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Thật Ra Em Không Vui

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 53


Hai Kiếp Đều Là Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 37



Nguyệt xuất kinh sơn điểu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 14


Hormone Thần Bí

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 17