181 Nhưng khi Trần Tuấn Đông đem ý tưởng của tôi nói cho mọi người nghe, thì họ chẳng thèm chú ý. Trong mắt của bọn họ, tôi chỉ là một thư sinh chân yếu tay mềm.
182 Tiểu Uy vừa ra tay, tôi đã thấy kỳ quái. Cảm giác này dường như tôi từng thấy ở đâu đó!Sau khi tỉ mỉ quan sát võ công của hắn, đây toàn là chiêu thức phổ thông, thế nhưng nó đều mang lại cho tôi một cảm giác quen thuộc không nói lên lời! Vì vậy tôi cố ý phòng thủ, không tiến công, để cho Tiểu Uy sử dụng qua các chiêu thức.
183 Sau đó, đạo nhân này truyền thụ cho Tiểu Uy một phương pháp chữa thương rồi rời đi. Tiểu Uy muốn bái ông tôi làm sư phụ, nhưng lại bị ông tôi cự tuyệt, ông tôi nói với Tiểu Uy, sở dĩ ông tôi cứu hắn, là thấy hắn lâm nguy không sợ, mà còn trung thành cứu chủ.
184 Người đi tới không phải là thân ảnh quen thuộc của Diệp Tiêu Tiêu, mà chính là hiệu trưởng của trường, người đã mời tôi gia nhập đội chạy của tỉnh, ở phía sau hắn còn một phụ nữ trung niên chừng hơn 40 tuổi.
185 Triệu Nhan Nghiên nhìn thấy vẻ mặt của tôi không được tốt, nên hỏi. Tôi đổ mồ hôi một, nha đầu này cũng quá nhạy cảm đi chứ, tôi lúng túng nói:"Anh có thể có chuyện gì gạt em đâu chứ, chỉ là nhìn giáo viên mới không vừa mắt mà thôi.
186 Tôi khởi động chiếc xe Jetta phóng như bay về nhà, trên đường tôi gọi điện thoại cho Quách Khánh. Quách Khánh từ khi tiếp nhận địa bàn của Vu Văn Phong, thì rất ít đi học, chỉ toàn lăn lộn bên ngoài.
187 Nhưng Quách Khánh ở phía sau lại nhe răng há hồm, Cái chiếc xe Buick này mới lấy được từ trong tay Vu Văn Phong, mới chạy mấy ngàn km, cho nên nó vẫn nó xe mới, nhìn đất vàng bên ngoài bay múa, bám đầy lên xe.
188 Tôi dở khóc dở cười nói. "Tích Duyên không phải nói con biết Cục trưởng cục công an hay sao?"Cha tôi không yên lòng hỏi. "Cũng bởi vì con biết cục trưởng Cục công an, cho nên càng không thể làm chuyện trái pháp luật, nếu không hắn sẽ là người đầu tiên bắt con lại!"Tôi nói.
189 Nhưng ngay sau đó cha tôi đã hiểu, lúc nãy mình làm Lão Hà ở vào trạng thái khó xử, con của mình làm như vậy, chỉ là đền bù những thiệt thòi đó mà thôi! Cho nên cha tôi cao hứng nói:"Đúng vậy, lão Hà! Lưu Lỗi nói rất đúng, con rể chỉ một nửa là con thôi, mà Lưu Lỗi đã nhận làm con trai của hai người rồi! Tích Duyên đã nhận tôi làm cha nuôi, tôi cũng có ý nghĩ muốn để cho nó làm như vậy, nhưng mà Lưu Lỗi đã nói ra trước rồi, thì cũng như tôi nói vậy!"Chú Hà thấy tôi đột nhiên muốn kết nghĩa, thì không biết phải làm sao!Tiểu Tích nhận người ta làm cha, mẹ nuôi thì chẳng làm sao cả, bởi gia đình người ta có điều kiện, sau này có thể chiếu cố cho Tiểu Tích một chút!Nhưng con của người ta là một nhân tài, nhận người tàn phế như mình làm cha nuôi thì có ý nghĩa gì chứ! Nhưng nếu như không đồng ý, thì người ta lại tưởng là mình kiêu, làm người thanh cao, nhưng nếu đáp ứng, thì người ta lại cho mình là người ham phú quý.
190 "Đúng đúng, như vậy là tốt nhất, như vậy là tốt nhất!"Lúc cha tôi đối với mặt quyền uy gia đình, thì không có một chút nào phản khángTôi có chút dở khóc dở cười, nhưng mà trong thời đại này, đem tiền gửi trong ngân hàng là ý nghĩ tốt nhất của mọi người!Tôi đi tới một địa phương không người, nghe điện thoại, nhỏ giọng nói: "Alo, xin chào""Lão Đại, sao cậu lâu như vậy mới nghe điện thoại? Tớ còn tưởng cậu không cong ở đây nữa chứ.
191 Tôi hung hãn nói. Cổ Đại Quả thấy tình hình không phải tôi nói đùa với hắn, không khỏi có chút chột dạ nói:"Huynh. . . Đại ca, vậy anh nói làm sao bây giờ sao.
192 Mấy người công an đầu tàu gương mẫu, dùng súng chỉ vào Quách Khánh nói. "Đại Quả đâu?"Một người mặc quần áo vải thô, nhìn như một lão nông dân, nói. "Ông là trưởng thôn Diêm Hòa, cha của Đại Quả?"Tôi hỏi.
193 "Khụ khụ! Con trai, đều là nam nhân, con cũng hiểu Hmm. . . "Cha tôi đỏ mặt nói. "Tiền con đã cho rồi, cha tự đi mua đi, hơn nữa 40 đồng môt hộp đấy, cha đừng bóc lột con!"Tôi cười nói.
194 Nhà đó cách nhà của Triệu Nhan Nghiên không xa, nên tôi khuyên mẹ tôi đồng ý. Dưới lời khuyên của tôi, cha mẹ tôi cũng quyết định đồng ý mua căn nhà này.
195 "Đập vỡ cửa kính rồi lại muốn chạy hay sao?"Tôi không muốn cùng hắn nói nhiều, cho nên nói:"Thật xin lỗi. ""Thật xin lỗi? Miếng thủy tinh đã vỡ rồi, xin lỗi còn tác dụng hay sao?"Hàn Băng Phong lạnh mặt nói.
196 Gần đây Tô Viên Triêu đúng là xoay sở sứt đầu bể trán, chuyện nhà cửa bị đánh bom thì không nói, nhưng chuyện công ty cũng khiến hắn phiền lòng. Việc nhập khẩu Bộ Mạch điện của nước J đang gặp phải khó khăn lớn, cái công ty độc quyền ở nước J kia dựa vào việc mình là chủ, nên tùy ý nâng cao giá bán!Mặc dù trong lòng Tô Viên Triêu mắng bọn họ là máu chó lên đầu, nhưng vẫn phải tiếp nhận một đơn đặt hàng với số lượng lớn.
197 "Chúng tôi là vệ sĩ do Tô tiên sinh mời tới, các người mau tránh ra. ""Vệ sĩ? Tôi làm sao biết các người có phải là thật hay không, có thể do cừu nhân giả mạo phái tói cũng nên!"Hắc y nhân cầm đầu khiêu khích nói.
198 Lúc ấy tôi chỉ có cảm giác mình đang ở nhà, ngủ quên, nên dậy muộn, bị mẹ tôi đánh thức!Cho nên tôi mơ màng, lảo đảo đi tới bên cửa, sau khi mở cửa phòng, tôi nói: "mẹ, để cho con ngủ một lát nữa thôi.
199 Lão Dương chợt nhớ ra, vỗ đầu mình một cái, nói. "Tô Dĩnh Tư? Đây chẳng phải là đại minh tinh đang nổi tiếng hay sao! Ha hả, nói ra sợ ông chê cười chứ, có hôm tôi còn mơ được lên giường với nàng!"Lão La cười dâm nói nói:"Nhưng mà nghe nói, kể từ khi cô nàng này xuất hiện tới nay, cũng chưa có chuyện xấu gì, thật là lợi hại!""Quên đi, có khi đã được một đại phú hào nào đó bao trọn, nếu như có một người như vậy làm tình nhân, thì làm gì có tòa soạn nào dám đăng tin vớ vẩn chứ!"Lão Dương khoát tay nói.
200 Người cảnh sát được Tô Dĩnh Tư ký tên do dự một chút, nhưng vẫn gật đầu. Sau đó họ đi tới đám fans cuồng nhiệt, chỉ nghe Tiểu Lý lớn tiếng quát lớn:"Người phía trước tránh ra, không nên cản trở cảnh sát phá án!""Phá án? Phá án gì! Chúng tôi muốn gặp Tô Dĩnh Tư!"Có rất nhiều người nghi hoặc kêu lên.