121 Những tấm ảnh tung bay lên trời, tản ra và rơi dần xuống đất. Không chỉ những phóng viên, các fan hâm mộ, mà ngay cả đám cảnh sát và pháp y cũng phải thấy kinh ngạc khi nhìn thứ được in trên đó.
122 Tống Dật Nhiên như đứng hình, anh ta trợn mắt, hét:
- Tao không có! Tao không hề làm gì hết, mày không có chứng cứ thì đừng đổ oan cho tao!
Âu Dương Thiên Thiên đột nhiên bật cười, thân ảnh người đàn ông phản chiếu qua chiếc kinh trước mắt cô, sự lạnh lẽo càng tỏa ra nhiều phần.
123 Đám người có mặt ở đó gần như sốc toàn tập, bọn họ trơ mắt nhìn người đàn ông đang phát điên, nghe những lời nói của anh ta mà không thể tin nổi.
124 Âu Dương Thiên Thiên bị quăng xuống đất, mắt kính trên mặt cô ngay lập tức không trọng lực mà văng ra ngoài, vỡ toang, đồng thời, đầu cũng bị đập xuống đất với sức lực rất mạnh, khiến cô choáng váng.
125 Âu Dương Vô Thần bế bổng Âu Dương Thiên Thiên đi ra ngoài, cô nằm trong lòng anh, ánh mắt hơi lờ mờ ngước lên.
Đập vào mắt là khuôn cằm góc cạnh của Âu Dương Vô Thần, lướt xuống dưới 1 chút.
126 Âu Dương Thiên Thiên tỉnh lại đã là chuyện của vài giờ sau, cô lờ mờ mở mắt khi nghe thấy những tiếng động nhỏ phát ra xung quanh.
Chớp chớp mắt mấy cái, cô phát hiện trần nhà trước mặt có chút khác so với phòng của mình.
127 Sao ai nhìn vào cũng nghĩ cô là bạn gái của Âu Dương Vô Thần vậy? Không nghĩ trong sáng hơn được sao?
Âu Dương Thiên Thiên chớp chớp mắt, cô nhìn người phụ nữ nào đó như kiểu đã hiểu ra được tất cả, ngay lập tức muốn lên tiếng ngăn cản dòng suy nghĩ bậy bạ:
- Tôi không.
128 Âu Dương Thiên Thiên: ". . . "
Mã Nhược Anh: ". . . . "
Cái gì mới xảy ra đó? Bão tới à!!
Hai người phụ nữ đồng loạt nhìn về nơi mới phát ra tiếng động, ánh mắt mở to kinh ngạc.
129 Âu Dương Thiên Thiên ho khan vài tiếng, cô ngồi xuống giường, nhìn người đàn ông hỏi:
- Anh hai, anh tới tìm em có việc gì không?
Âu Dương Vô Thần liếc mắt, lạnh nhạt đáp:
- Đến xem cô chết hay chưa!
".
130 Âu Dương Thiên Thiên mở to mắt, ánh nhìn trực diện với cần cổ thon dài của Âu Dương Vô Thần, im lặng không thốt nên lời.
Yết hầu người đàn ông chuyển động lên xuống mỗi khi anh ta nuốt nước bọt, không biết là vì quá gần hay là do tai Âu Dương Thiên Thiên quá thính, mà cô có thể nghe thấy những tiếng đổng rất nhỏ đó!
Có chút bối rối, Âu Dương Thiên Thiên vội hạ mắt, không dám nhìn thẳng yết hầu của anh ta nữa.
131 Âu Dương Thiên Thiên nghe câu hỏi của anh, cô chề môi, đáp:
- Anh biết làm gì chứ? Anh sẽ đánh người đó giúp em sao?
Người đàn ông nghe cô nói, ngược lại không trả lời.
132 Âu Dương Thiên Thiên mở to mắt, cô nhìn người đàn ông đứng trước mặt mình như nhìn sinh vật lạ.
Nhà? Nhà nào nữa? Không lẽ ngoài Âu Dương gia và cái biệt thự ở Thượng Hải, anh ta còn cái khác hả?
Có phải cũng giống công ty PJH, chia ra nhiều chi nhánh không? Cái ở Thượng Hải, cái ở Bắc Kinh, có khi khắp đất Trung Quốc này nơi nào cũng có nhà của anh ta cũng nên.
133 Âu Dương Thiên Thiên ngồi trên xe, hôm nay, không phải tài xế riêng của Âu Dương Vô Thần lái, vậy nên cô phải ngồi ghế trước, lần đầu như vậy nên thấy hơi lạ một chút.
134 Kỳ Ân và những người hầu khác cũng có mặt ở căn biệt thự này, và bằng một cách nào đó, mà họ vẫn chào hỏi Âu Dương Thiên Thiên lễ phép như cách mà họ đã làm lúc cô còn ở Thượng Hải.
135 Âu Dương Thiên Thiên nghe đến vụ việc lúc sáng, tay cô đột nhiên dừng lại, cứng nhắc xoay đầu nhìn qua.
Lúc này, trên ti vi đang phát lại đoạn video mà những phóng viên có mặt tại buổi lễ tang quay lại được:
- Sau khi biết được sự thật, ngay lập tức, cảnh sát đã bắt giữ Tống Dật Nhiên và áp giải về đồn để tra hỏi.
136 Kỳ Ân đứng bên cạnh, không khó để nhận ra người trên màn hình là ai, dù đã mang kính đen và mang đồ có chút không đúng tuổi, nhưng cô biết.
137 Âu Dương Thiên Thiên bất ngờ trước câu hỏi của người đàn ông, cô hơi nhíu mày, có chút không hiểu lắm.
Ý của Âu Dương Vô Thần là gì chứ?
Anh ta muốn trở thành một thứ gì đó trong cuộc sống của cô ư?
Vậy thân phận anh trai hiện tại thì sao? Chẳng lẽ.
138 Âu Dương Vô Thần bình thản cho một tay vào trong túi quần, nhẹ nhàng lên tiếng:
- Ai nói cậu là tôi muốn xóa hết đoạn clip đó? Chỉ cần cắt phần có mặt người phụ nữ áo đen và tôi là được.
139 Âu Dương Thiên Thiên về phòng mình, cô nằm ườn lên giường, nghĩ về những câu nói của Âu Dương Vô Thần. Thế nhưng, càng nghĩ lại chỉ càng thêm rối rắm, không cách nào tự gỡ ra được.
140 Cửa phòng Âu Dương Thiên Thiên bị đập mạnh vài cái, người đàn ông đứng bên ngoài, có chút căng thẳng lên tiếng:
- Âu Dương Thiên Thiên, cô mở cửa ra, tôi có chuyện muốn nói với cô.