61 Âu Dương Vô Thần đặt thân thể Âu Dương Thiên Thiên lên giường, anh nhìn quần áo trên người cô, có chút suy nghĩ tính toán.
Âu Dương Thiên Thiên đã mang bộ đồ đó cả ngày nay rồi, bây giờ mà ngủ luôn thì có phải là bẩn quá không?
Mà tại sao đến giờ này rồi cô ta còn chưa tắm chứ? Làm chương trình đến nỗi quên mất việc đó luôn à? Thật phiền phức.
62 Sáng hôm sau, ánh nắng chiếu vào phòng làm Âu Dương Thiên Thiên khó chịu thức dậy. Cô tỉnh giấc trong mơ màng, chớp chớp mắt nhìn xung quanh.
63 Âu Dương Thiên Thiên vò tóc, trên đầu cô rối một nhùi, trong lòng bất an sớm đã cuộn thành một đống.
Cái quái gì đang xảy ra vậy? Tại sao cô lại ở đây? Còn là nằm chung 1 giường với đàn ông như thế này nữa?
Ôi, không lẽ cô bị mộng du? Mà nếu như mộng du thật thì ai lại lấy chăn quấn quanh người như con sâu rồi đi sang đây nằm chứ? Kì lạ!!!
Âu Dương Thiên Thiên liếm môi, cô mò tay ra đằng sau, lấy chăn quấn lên người mình, rồi lặng lẽ bò ngược về phía cửa.
64 Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, có phải hôm qua người hầu đem lên không cẩn thận làm hư của cô không? Hay là trong lúc "vận chuyển" trên trực thăng gặp vấn đề gì đó rồi?
Nhưng mà như thế nào lại biến nó thành vậy được chứ? Có không cẩn thận đến đâu cũng không thể khiến nó hư như thế này được.
65 Âu Dương Vô Thần ngồi vào bàn, người hầu ngay lập tức cho dọn thức ăn lên. Kỳ Ân cùng với nụ cười tiêu chuẩn đi tới, nhìn anh lên tiếng trước:
- Cậu chủ, chào buổi sáng!
Sau đó, cô quay sang nhìn Âu Dương Thiên Thiên, chào hỏi sau:
- Nhị tiểu thư, chào buổi sáng!
Âu Dương Thiên Thiên cười, đáp lại:
- Chào buổi sáng!
Kỳ Ân cúi đầu, lại hỏi tiếp:
- Đêm qua cô ngủ có ngon không? Không lạ giường chứ ạ?
Âu Dương Thiên Thiên: ".
66 - Tối nay? Thật sao? - Âu Dương Thiên Thiên ngạc nhiên há miệng, cô không tin nổi điều mà người đàn ông vừa nói ra, thậm chí, còn có chút hoài nghi.
67 Xe chở Âu Dương Thiên Thiên và Âu Dương Vô Thần chạy bon bon trên đường, bên trong, hai người đều không ai lên tiếng, chỉ im lặng làm việc riêng của mình.
68 Cô không phải bạn gái, no! Ok?
Càng không phải vợ của cái tên mặt mâm kia, okkkkkk?
Mấy ba mấy má sao không nghĩ cô là cái gì khác của anh ta, chẳng hạn như em gái, thư kí.
69 Âu Dương Thiên Thiên chớp mắt, đối diện với câu hỏi của người phụ nữ, cô mím môi, im lặng không lên tiếng.
Âu Dương Vô Thần vẫn ngồi bình thản, anh không mở miệng nói, dường như không muốn tham dự vào cuộc đối chất này.
70 Một câu nói của Âu Dương Thiên Thiên, làm người phụ nữ nào đó vài phút trước còn đang kiêu ngạo trả lời lúc này bỗng xanh mặt đứng hình.
71 Âu Dương Thiên Thiên nói xong, cô mỉm cười 1 cách tiêu chuẩn, nhìn tất cả những người ở đây không trượt một ánh mắt nào.
Với cái chức danh mà cô bịa ra, rõ ràng lời nói đã có trọng lượng hơn bao giờ hết, khiến tất cả đều sững người ngây ngốc.
72 Âu Dương Thiên Thiên nghe anh nói, biết ngay là bị anh cà khịa, liền chu môi bất mãn lên tiếng:
- Là do ai không cho em một cái thân phận khi vào đây chứ? Anh hai, anh đem em tới đây mà không nghĩ đến chuyện đó à? Thật là vô tâm!
Nói thật.
73 Âu Dương Thiên Thiên đi đến nơi tổ chức ra buổi biểu diễn, cô trực tiếp xem xét sân khấu, khâu chuẩn bị trang phục và những người được chọn biểu diễn cho đêm nay.
74 Âu Dương Vô Thần ở trong phòng giám sát, anh ngồi xem cách lắp đặt camera và tất cả những hiệu ứng chuẩn bị cho buổi biểu diễn.
Vì show thời trang diễn ra khá gấp, mà phần ý tưởng thì mới được phổ biến hôm nay thôi, thế nên tất cả đều rất bận rộn.
75 Cô gái nói xong, sắc mặt Âu Dương Vô Thần ngay lập tức biến đổi, nhưng không hiểu biểu cảm đó rốt cuộc là gì. Ngạc nhiên? Có 1 chút.
76 - Xin chào tất cả mọi người, tôi tên là Hàm Yên Nhi, rất vui được đồng hành cùng với các bạn trong buổi biểu diễn thời trang ngày hôm nay! - Nữ MC cười một cách đầy thân thiện, lịch sự cúi đầu trước những khách mời tham dự.
77 Âu Dương Vô Thần nhìn đến ngẩn người một lúc, anh không ngờ Âu Dương Thiên Thiên mang bộ đồ này lên lại hợp như vậy, cứ như. . . . nó được thiết kế ra là dành cho cô vậy.
78 Thời gian thấp thoáng qua đi, buổi biểu diễn cũng dần đi đến hồi kết, ngay sau khi MC giới thiệu một loạt bộ sưu tập cuối cùng, thì cũng là lúc sân khấu đươc nhường lại cho màn trình diễn quan trọng cuối cùng.
79 Âu Dương Thiên Thiên đi về phía trước, cô theo lối mòn của đường dẫn dần tiến lên đỉnh của sân khấu, trong sự cổ vũ reo hò nhiệt tình của tất cả mọi người, cô cười một cách đầy xinh đẹp.
80 Âu Dương Thiên Thiên nhìn Âu Dương Vô Thần trước mặt, ánh mắt biểu thị sự nghi ngờ, nghe lời nói của anh, cô hơi nhíu mày.
Quên? Quên cái gì? Cô có chuẩn bị cái gì khác nữa ngoài việc này sao?
Màn trình diễn Vedette thì làm gì cho đặc.