81 Một câu này, thu hút tất cả sự chú ý của truyền thông và mọi người có mặt ở nơi đó, bao gồm cả dàn người mẫu đứng bên trên cùng với Âu Dương Vô Thần và Âu Dương Thiên Thiên.
82 Âu Dương Thiên Thiên ngước mắt, ánh nhìn của cô như đâm xuyên qua hàng ngàn lớp người, chĩa thẳng vào đám phòng viên đang náo loạn bên dưới.
83 Lời nói của Âu Dương Thiên Thiên vang xa trong hội trường, đánh vào màng nhĩ của từng người có mặt ở đó, cực kì thẳng thắn.
Ý của cô, nghĩa của cô, vừa hoa lệ mà vừa trực tiếp, không ai là không hiểu.
84 Nghe lời nói từ người phụ nữ trước mặt, ánh mắt Âu Dương Thiên Thiên hiện lên nét đáng kinh ngạc.
Cô ta vừa mới nói cái gì? Cô ta là Ellie Lennon? Nhà thiết kế nổi tiếng thế giới đó sao?
Từng được bình chọn là nhà thiết kế nữ giỏi nhất của Trung Quốc trong 10 năm trở lại đây, đồng thời đã lọt vào top 3 nhiều năm liên tiếp trên trang bình chọn thời trang thế giới.
85 Buổi biểu diễn kết thúc, Âu Dương Thiên Thiên quay lại phòng trang điểm, cô thay chiếc váy ra, rồi mang lại đồ của mình.
Lúc đi ra ngoài, bắt gặp Âu Dương Vô Thần đang đứng trước cửa, cô có chút bất ngờ, lên tiếng:
- Anh đứng ở đây làm gì vậy?
Âu Dương Vô Thần dựa thân thể vào tường, anh nhìn cô, chậm rãi đáp:
- Tôi đã bảo tôi có chuyện muốn nói với cô mà!
Lời của anh làm Âu Dương Thiên Thiên sực nhớ đến chuyện đó, cô "a" lên một tiếng rồi trả lời:
- Tôi nhớ rồi, vậy anh nói đi.
86 Âu Dương Thiên Thiên lùi người vào thành xe, tay cô bấu chặt vào nệm ghế, ánh mắt hiện lên sự sợ hãi có thể nhìn thấy rõ.
Không, anh ta đã phát hiện ra rồi.
87 Nghe lời nói của Âu Dương Vô Thần, Âu Dương Thiên Thiên bất giác lắc đầu, theo bản năng lên tiếng:
- Không. . . tôi không nói dối anh.
Thế nhưng, người đàn ông dường như vẫn không tin tưởng cô, anh đảo mắt, trả lời:
- Vậy thì giải thích đi! Giải thích tất cả mọi chuyện.
88 Âu Dương Vô Thần liếc mắt, nghe xong lời nói của Âu Dương Thiên Thiên, anh im lặng 1 cách đáng sợ. Thậm chí, cô còn cảm nhận được có một loại khí tức cực mạnh phát ra từ người anh, dường như đang rất muốn bùng phát.
89 Âu Dương Thiên Thiên ngồi im lặng trên xe suốt quãng đường về nhà, cho tới khi dừng trước cổng biệt thự Âu Dương gia, cô vẫn không lên tiếng nói câu nào.
90 Nói tới đây, Kỳ Ân mới chợt hiểu ra ý của Âu Dương Thiên Thiên, nhưng trái với suy nghĩ là giật mình hay hoảng hốt, cô bỗng nhiên bật cười, ánh mắt có chút biến đổi, đáp:
- Vậy là.
91 Âu Dương Vô Thần đứng trên cầu, anh dựa người vào thành sắt, lặng lẽ nhìn màn đêm một lúc lâu.
Thân thể anh cao lớn, đứng thẳng sừng sững và vững chãi như một ngọn núi, bao nhiêu cơn gió thổi qua, thậm chí còn không làm anh lung lạc 1 chút nào.
92 Âu Dương Vô Thần chớp mắt, ánh nhìn anh vẫn lạnh nhạt như nước, nhưng nếu nhìn kĩ, sẽ cảm thấy có một chút gợn sóng nhỏ trên đó.
93 Andrew nghe xong, ánh mắt thoáng hiện lên tia kinh ngạc, anh nhìn góc nghiêng sắc lạnh của Âu Dương Vô Thần, nhíu mày không lên tiếng.
Vô Thần.
94 Âu Dương Thiên Thiên nghe câu trả lời của Kỳ Ân, có chút nhíu mày chặt lại. Khuôn mặt vừa thắc mắc vừa chờ đợi câu tiếp theo của cô.
95 Âu Dương Thiên Thiên chớp mắt, trong cổ họng như muốn phát ra điều gì đó, nhưng trước lời nói của Kỳ Ân, cô chỉ có thể nuốt lại vào trong.
96 Âu Dương Thiên Thiên mở to mắt, cô trân trân nhìn vào màn hình ti vi, dường như vô cùng ngạc nhiên với những hình ảnh xuất hiện trên đó.
97 Nghe xong lời của Kỳ Ân, Âu Dương Thiên Thiên gần như sụp đổ, cô cảm giác toàn thân đều bị đông cứng thành đá, và đang dần nứt vỡ vụn.
98 Âu Dương Thiên Thiên nghe rõ từng chữ một đang phát ra, thân thể tự động đứng lên, cô cứng nhắc xoay đầu, nhìn những hình ảnh trên màn hình ti vi, trong tâm, gần như chết lặng.
99 Tiếng thét dài như kéo con tim đang đau đớn rách thành nhiều mảnh nhỏ, Âu Dương Thiên Thiên ôm chặt ngực mình, thổn thức nấc lên thành tiếng.
100 Nghe câu trả lời của Âu Dương Thiên Thiên, Kỳ Ân nhíu mày càng sâu, có chút phức tạp.
Cô ấy hình như tâm trạng không tốt, có chuyện gì xảy ra sao? Nhưng mà chuyện gì mới được chứ? Lúc nãy thấy vẫn còn vui vẻ lắm mà!
Hơn nữa, cô nghe được có chút giọng mũi pha trong lời nói của cô ấy.