261 Âu Dương Thiên Thiên như đứng hình, cô thẫn thờ nhìn đám bụi gai, ánh mắt thoáng ngập nước.
Phải làm sao đây? Bây giờ cô phải làm sao đây? Không biết bên kia tình hình như thế nào, nếu cứ lao qua mà tính toán không cẩn thận, cô nhất định chết chắc rồi.
262 Âu Dương Vô Thần đã đuổi theo Âu Dương Thiên Thiên cả một đoạn đường dài, khi anh nhìn thấy cô băng qua bụi gai đó, thực sự đã hốt hoảng đến mức không tin được.
263 Âu Dương Thiên Thiên vừa ôm Âu Dương Vô Thần vừa khóc, nỗi sợ hãi khi vượt qua được điều lúc nãy thật kinh hoàng, và nó vẫn còn ám ảnh tâm trí, bủa vây đầu óc cô bởi sự run rẩy.
264 Âu Dương Thiên Thiên khóc một hồi thì dừng lại, cô thả người Âu Dương Vô Thần ra, nhìn anh khịt khịt mũi, lên tiếng:
- Âu Dương Vô Thần, tôi khát.
265 Andrew nghe thấy lời Stefan nói, lườm Âu Dương Thiên Thiên một cái rồi đứng dậy, đưa chiếc khăn tay cho anh, sau đó quay người đi theo hướng của Âu Dương Vô Thần.
266 Ánh mắt Âu Dương Thiên Thiên đông cứng sau lời nói của Stefan, thân thể cô trong chốc lát như đứng hình, hoàn toàn ngây người. Dường như.
267 Âu Dương Thiên Thiên vừa uống nước vừa nhìn hai người đàn ông nói chuyện, đặc biệt cô dừng ánh mắt trên người Stefan rất lâu, dường như muốn nhìn ra chút gì đó ở người đàn ông này.
268 Âu Dương Thiên Thiên không nghĩ tới người đàn ông này lại hỏi cô như vậy, trong chốc lát liền sững người, còn tưởng mình đã nghe nhầm.
269 Âu Dương Vô Thần cõng Âu Dương Thiên Thiên đi hẳn một đoạn dài, ban đầu thì Andrew dẫn cả đám đi xuống núi, nhưng đến nửa đường thì đột nhiên rẽ ngang một khúc cua, tiếp đó thì đi vòng quanh cả một ngọn núi, chẳng biết là để làm gì.
270 Âu Dương Thiên Thiên ngước đầu nhìn lên trời, cô nhíu mày khi thấy những đám mây xanh đều không còn nữa, thay vào đó, mây đen bắt đầu kéo tới rất nhanh.
271 Âu Dương Thiên Thiên và Andrew bị mắng, nhanh chóng ngậm miệng lại, không dám lên tiếng nữa. Dù vậy, cả hai vẫn có chút không phục lườm nhau.
272 Cả đám người chạy vào trong hang động, khi mưa vừa trút xuống, ai nấy cũng thở phào nhẹ nhõm, lúc này, Stefan cầm điện thoại đi ra, lên tiếng:
- Xin lỗi, cái hang này khá sâu, nên kiểm tra hơi lâu một chút.
273 Âu Dương Chấn Đông chớp ánh mắt mệt mỏi, ông thở một hơi, hỏi nhạt nhẽo:
- Bà lại muốn gì nữa?
Nghe câu hỏi này, tay Bạc Tuyết Cơ hơi run lên, bà ta há miệng, đáp:
- Muốn gì ư? Điều tôi muốn rất đơn giản, làm những việc mà đáng lẽ ra chúng ta nên làm, hãy sống như một cặp vợ chồng!
Âu Dương Chấn Đông vẫn không có biểu hiện gì thay đổi, ông nghiêng đầu, nói với giọng thờ ơ:
- Không phải đã thỏa thuận cả rồi sao.
274 Câu hỏi của Âu Dương Thiên Thiên thu hút sự chú ý của Andrew và Stefan, làm hai người cùng quay đầu nhìn qua, Andrew đột nhiên bật cười, như thể không tin nói:
- Vô Thần tạo ra lửa được sao? Lần đầu nghe thấy đấy! Mọi lần cậu ta đều ngại phiền phức, chỉ ngồi một chỗ, để cho tôi và Stefan làm mà, bây giờ thì biết tự làm luôn rồi sao? Đúng là khó tin mà!
Dừng 1 chút, Andrew nhìn biểu hiện gương mặt của Âu Dương Vô Thần, vừa cười vừa hỏi:
- Vô Thần, không lẽ.
275 Âu Dương Vô Thần, Stefan và Andrew nói chuyện một hồi thì mưa bên ngoài cũng bắt đầu tạnh. Lúc này, đã là hơn 6h chiều rồi, mây đen vừa tan đi thì trời cũng bắt đầu tối dần.
276 Andrew đối mắt với Âu Dương Vô Thần, đôi con ngươi màu hổ phách trong đêm tối sáng lên như một con hổ, giờ phút này, người ta mới nhìn ra được phong thái của một nhà hắc đạo, nổi tiếng nguy hiểm nhất nhì thế giới ngầm, chứ đâu còn là người đàn ông vô tư hay đùa giỡn như lúc nãy nữa.
277 Âu Dương Vô Thần chạy lên tới nơi thì mọi thứ đã không còn kịp nữa, anh nhìn những tảng đá to lăn xuống và lấp kín hang động, cùng với hình ảnh người con gái đang với tay về phía mình, chỉ biết thốt lên:
- Âu Dương Thiên Thiên!
Andrew thấy Âu Dương Vô Thần vừa hét vừa chạy về phía trước.
278 Âu Dương Thiên Thiên nghe câu trả lời, nhíu mày nói:
- Thổ dân? Trên hòn đảo này mà có người sống ư?
Stefan gật đầu, trả lời:
- Đương nhiên là có.
279 Âu Dương Thiên Thiên không thể chịu đựng được nữa, cô la lên rất đau, vết thương của cô chỉ đơn giản là băng lại, không thuốc, không rửa, thậm chí còn chưa qua 12 tiếng đồng hồ, cái gì cũng không có, nó cơ bản vẫn y như lúc mới bị, chạm vào một cái đã rất đau rồi.
280 "Phạch phạch"
Tiếng trực thăng nhanh chóng thu hút sự chú ý của những người có mặt ở đó, bao gồm cả đám thổ dân, Andrew và Âu Dương Vô Thần.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Đô Thị, Dị Năng, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 24
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Năng, Ngôn Tình, Đô Thị
Số chương: 50