Chương trước: Chương 276: Tôi Cược!
1. Chương 1: Kết Thúc Và Mở Đầu!
2. Chương 2: Tôi Là Ai?
3. Chương 3: Trọng Sinh Rồi?
4. Chương 4: Ba Mẹ Tới!
5. Chương 5: Mẹ!
6. Chương 6: Về Nhà!
7. Chương 7: Người Đàn Ông Trong Kí Ức!
8. Chương 8: Hình Bóng Hiện Lên!
9. Chương 9: Anh Hai?
10. Chương 10: Đột Nhiên Thốt Lên!
11. Chương 11: Sự Chuyển Biến Không Lường Trước!
12. Chương 12: Bữa Sáng Đầu Tiên!
13. Chương 13: Một Tiếng Âu Phu Nhân!
14. Chương 14: Ánh Nhìn Kì Lạ!
15. Chương 15: Kính Ngữ!
16. Chương 16: Cứ Nghĩ Là Thật!
17. Chương 17: Không Có Tiền!
18. Chương 18: Nhật Kí!
19. Chương 19: Tất Cả Đều Là Mình Em
20. Chương 20: Đừng Quá Ảo Tưởng Vị Trí Của Mình!
21. Chương 21: Lại Gọi Tên Anh!
22. Chương 22: Lên Xe!
23. Chương 23: Tôi Không Nói Lại Lần Hai!
24. Chương 24: Về Nhà Mẹ!
25. Chương 25: Đường Gia Huỳnh!
26. Chương 26: Chỉnh Đốn Đường Gia Huỳnh! (1)
27. Chương 27: Chỉnh Đốn Đường Gia Huỳnh (2)
28. Chương 28: Ảnh Tượng
29. Chương 29: Xử Lí Tra Nam!
30. Chương 30: Xử Lí Tra Nam (2)
31. Chương 31: Số Gia Sản Của Âu Dương Thiên Thiên!
32. Chương 32: Trai Bao Và Điếm!
33. Chương 33: Tôi Sẽ Không Để Rớt Ra Ngoài.....
34. Chương 34: Cái Chết Của Nữ Mc Nổi Tiếng!
35. Chương 35: Đúng Là Không Nể Mặt Nhau Tí Nào!
36. Chương 36: Tại Sao Lại Khóc?
37. Chương 37: Chỉ Là Thấy Tội Nghiệp Thôi!
38. Chương 38: Muốn Đi Bộ Về Nhà Sao?
39. Chương 39: Em Thích Anh!
40. Chương 40: Không Phải Em Nói!
41. Chương 41: Đi Cùng!
42. Chương 42: Tại Sao Lại Muốn Đi Cùng?
43. Chương 43: Em Muốn Đi Với Anh Hai!
44. Chương 44: Cô Em Gái Nóng Bỏng!
45. Chương 45: Tôi Không Tranh Giành Với Ai!
46. Chương 46: Đừng Chọc Tôi!
47. Chương 47: Nhớ Cho Kỹ!
48. Chương 48: Không Đến Sân Bay?
49. Chương 49: Sao Không Sợ Được Chứ!
50. Chương 50: Là Chuyện Thường Ngày!
51. Chương 51: Sự Cố Gắng Của Cô!
52. Chương 52: Ăn Tối Tại Nhà!
53. Chương 53: Thịt Là Tiền!
54. Chương 54: Cô Là Ai?
55. Chương 55: Gặp Mặt Quản Gia!
56. Chương 56: Bạn Gái?
57. Chương 57: Lên Phòng Gặp Mặt!
58. Chương 58: Chủ Đề Đồng Giới!
59. Chương 59: Nguyện Vọng Trước Khi Chết!
60. Chương 60: Đêm Ở Biệt Thự!
61. Chương 61: Cảm Nhận Của Lòng Bàn Tay!
62. Chương 62: Sao Cô Lại Ở Đây?
63. Chương 63: Ai Làm Hỏng Cái Vali?
64. Chương 64: Mặc Niệm Cho Cái Vali!
65. Chương 65: Tối Nay!
66. Chương 66: Dùng Đề Án Của Cô!
67. Chương 67: Đưa Cô Đến Công Ty!
68. Chương 68: Trình Bày Trước Mặt Mọi Người!
69. Chương 69: Giải Thích!
70. Chương 70: Tôi Là.....
71. Chương 71: Em Làm Có Tốt Không?
72. Chương 72: Sự Thú Vị Với Cô Tăng Lên!
73. Chương 73: Sự Quan Tâm Vụn Vặt!
74. Chương 74: Vedette!
75. Chương 75: Xảy Ra Vấn Đề!
76. Chương 76: Trái Tim Đập Loạn Nhịp!
77. Chương 77: Tôi Và Cô!
78. Chương 78: Màn Trình Diễn Của Hai Người!
79. Chương 79: Nụ Hôn Dưới Ánh Đèn!
80. Chương 80: Nhịp Đập Trái Tim!
81. Chương 81: Giới Tính Thứ 3 Thì Làm Sao?
82. Chương 82: Nên Cẩn Thận Lời Mình Nói!
83. Chương 83: Ellie Lennon!
84. Chương 84: Cảm Ơn Cô!
85. Chương 85: Phản Kháng!
86. Chương 86: Tôi Đã Từng Nói Với Anh Rồi!
87. Chương 87: Tôi Không Thể!
88. Chương 88: Vậy Thì Cô Là Ai?
89. Chương 89: Là Cô Sao?
90. Chương 90: Tôi Là Vợ Của Từ Nhược Hàm!
91. Chương 91: Cô Gái Đầu Tiên!
92. Chương 92: Đã Từ Rất Lâu Rồi!
93. Chương 93: Lí Do!
94. Chương 94: Cuộc Đời Kỳ Ân!
95. Chương 95: Lên Trang Tin Tức!
96. Chương 96: Bùng Nổ Weibo!
97. Chương 97: Lễ Tang!
98. Chương 98: Mẹ!
99. Chương 99: Về Bắc Kinh!
100. Chương 100: Tôi Tuyệt Đối Không Để Anh Sống Tốt
101. Chương 101: Di Vật!
102. Chương 102: Em Mong Anh Sẽ Hài Lòng!
103. Chương 103: Đi Ngược Cả Thế Giới!
104. Chương 104: Xin Lỗi!
105. Chương 105: Ngày Mai Tôi Sẽ Quay Lại
106. Chương 106: Không Có Gì Cả!
107. Chương 107: Ăn Tát!
108. Chương 108: Trả Gấp Ba Lần!
109. Chương 109: Nói Với Bạc Tuyết Cơ!
110. Chương 110: Không Về Sao?
111. Chương 111: Hôn Ước!
112. Chương 112: Dù Có Là Anh Em!
113. Chương 113: Em Gái Nuôi?
114. Chương 114: Tôi Là Đàn Em Của Đàm Gia Hi!
115. Chương 115: Sở Thích Kì Lạ!
116. Chương 116: Cháu Cũng Thích Hoa Hồng Trắng!
117. Chương 117: Đã Đến Rồi!
118. Chương 118: Tên Căn Bã Tống Dật Nhiên!
119. Chương 119: Muốn Làm Gì Vậy?
120. Chương 120: Anh Thật Đáng Thương!
121. Chương 121: Chột Dạ!
122. Chương 122: Chồng À!
123. Chương 123: Tống Dật Nhiên Hóa Điên!
124. Chương 124: Âu Dương Vô Thần Đến!
125. Chương 125: Tại Sao Anh Lại Quay Về?
126. Chương 126: Sự Nhầm Lẫn Tai Hại!
127. Chương 127: Tôi Không Phải Bạn Gái!
128. Chương 128: Hiểu Nhầm!
129. Chương 129: Lại Đây!
130. Chương 130: Là Ai Đánh?
131. Chương 131: Về Nhà Tôi!
132. Chương 132: Cô Tự Ăn Một Mình Đi!
133. Chương 133: Rốt Cuộc Anh Có Bao Nhiêu Cái Nhà Vậy?
134. Chương 134: Bản Tin Trên Ti Vi
135. Chương 135: Người Phụ Nữ Đồ Đen Bí Ẩn!
136. Chương 136: Không Muốn Ai Nhúng Vào Quá Sâu!
137. Chương 137: Không Hiểu Nổi!
138. Chương 138: Trong Một Thoáng.....
139. Chương 139: Dấu Hiệu!
140. Chương 140: Tiếng Gọi Không Thể Nghe Thấy!
141. Chương 141: Cô Bị Sốt Rồi!
142. Chương 142: Dùng Tiêm Hay Không Dùng Tiêm?
143. Chương 143: Cô Ta Nói Không Muốn Tiêm!
144. Chương 144: Đừng Sợ!
145. Chương 145: Lộ Hàng!
146. Chương 146: Tư Thế Thân Mật!
147. Chương 147: Đồ Biến Thái!
148. Chương 148: Cắn Chết Anh!
149. Chương 149: Còn Cắn Nữa Tôi Sẽ Hôn Cô!
150. Chương 150: Cũng Không Phải Là Chưa Từng Hôn!
151. Chương 151: Quấn Lấy Anh?
152. Chương 152: Nói Anh Hôn Thì Anh Hôn Thật Hả?
153. Chương 153: Ngày Xét Xử!
154. Chương 154: Lời Cảnh Cáo Đầu Tiên!
155. Chương 155: Một Thân Màu Đen!
156. Chương 156: Kết Thúc Chặng Đường!
157. Chương 157: Tôi Không Phải Đàm Gia Hi!
158. Chương 158: Âu Dương Vô Thần Đến!
159. Chương 159: Tôi Không Thích!
160. Chương 160: Thử Đồ!
161. Chương 161: Ăn Sáng!
162. Chương 162: Đáng Để Khóc Sao?
163. Chương 163: Tiếng Súng!
164. Chương 164: Tiếng Súng Thôi Mà!
165. Chương 165: Không Được!
166. Chương 166: Chạy Nhanh Đấy Nhỉ?
167. Chương 167: Địa Bàn!
168. Chương 168: Cô Ta Đâu?
169. Chương 169: Gặp Mặt Elena!
170. Chương 170: Cô Thật Vô Dụng!
171. Chương 171: Bản Chất!
172. Chương 172: Chuyện Không Nên Làm!
173. Chương 173: Sau Này Làm Sao Có Thể Sống Nổi!
174. Chương 174: Không Có Tư Cách!
175. Chương 175: Lời Nhắc Nhở Đáng Sợ!
176. Chương 176: Có Chuyện Gì?
177. Chương 177: Muốn Bị Đuổi Sao?
178. Chương 178: Thật Sự Là Bạn?
179. Chương 179: Đừng Nhìn Nhận Dễ Dàng Như Vậy!
180. Chương 180: Hồ Ly Tinh!
181. Chương 181: Ai Cũng Như Nhau!
182. Chương 182: Xảy Ra Chuyện Rồi!
183. Chương 183: Tôi Có Cách!
184. Chương 184: Cô Về Âu Dương Gia Đi!
185. Chương 185: Bỗng Nhiên Xuống Tâm Trạng!
186. Chương 186: Không Thể Ở Bên Cạnh!
187. Chương 187: Cuộc Đối Thoại Của Hai Người Phụ Nữ! (1)
188. Chương 188: Cuộc Đối Thoại Của Hai Người Phụ Nữ (2)
189. Chương 189: Phải Quay Trở Về Rồi!
190. Chương 190: Kỳ Lạ Thật Đấy!
191. Chương 191: Là Cô Ta Đánh Con Trước!
192. Chương 192: Ba Muốn Xử Lý Thế Nào Cũng Được!
193. Chương 193: Đến Ngân Hàng!
194. Chương 194: Bắt Gặp Chơi Thuốc!
195. Chương 195: Muốn Chết Sao?
196. Chương 196: Tự Nhìn Lại Mình Đi!
197. Chương 197: Cảnh Sát Bắt Người!
198. Chương 198: Đường Gia Ân Bị Bắt!
199. Chương 199: Gặp Anh Trong Mơ!
200. Chương 200: Tại Sao Lại Nghĩ Đến Anh Ta Chứ?
201. Chương 201: Đột Ngột Bất Tỉnh!
202. Chương 202: Gặp Lại!
203. Chương 203: Chỉ Là Tình Cờ Thôi!
204. Chương 204: Đi Nước Ngoài Một Chuyến!
205. Chương 205: Con Sẽ Đi Một Mình!
206. Chương 206: Uất Ức!
207. Chương 207: Khám Phá Nước Mỹ!
208. Chương 208: Va Chạm!
209. Chương 209: Lần Đầu Gặp Mặt!
210. Chương 210: Mời Rượu!
211. Chương 211: Nụ Hôn Bất Ngờ!
212. Chương 212: Vẫn Còn Nhớ Tôi Nhỉ?
213. Chương 213: Đương Nhiên Là Tôi Nhớ Anh Rồi!
214. Chương 214: Không Thể!
215. Chương 215: Ghê Tởm!
216. Chương 216: Đừng Bỏ Rơi Tôi!
217. Chương 217: Anh Đến Đón Tôi Đi!
218. Chương 218: Anh Là....
219. Chương 219: Bắt Gặp!
220. Chương 220: Lôi Kéo Nơi Đông Người!
221. Chương 221: Xin Lỗi Tôi!
222. Chương 222: Kì Lạ!
223. Chương 223: Vì Muốn Anh Đến Đón
224. Chương 224: Nợ!
225. Chương 225: Bất Ngờ Buổi Sáng Sớm!
226. Chương 226: Người Hầu Di Động
227. Chương 227: Hứa Sẽ Ngoan Mà!
228. Chương 228: Đây Là Tôi Cho Cô!
229. Chương 229: Cô Chủ Tương Lai!
230. Chương 230: Boss Để Ý Phụ Nữ!
231. Chương 231: Có Khách Đến!
232. Chương 232: Người Phụ Nữ Đầu Tiên!
233. Chương 233: Phải Nấp!
234. Chương 234: Rớt Thẻ!
235. Chương 235: Bị Lộ Tẩy!
236. Chương 236: Không Đi Được!
237. Chương 237: Tiếp Cận Hứa Sơ Sơ
238. Chương 238: Người Phụ Nữ Hôm Qua!
239. Chương 239: Tham Dự Đấu Giá!
240. Chương 240: Tôi Muốn Mượn Cô Gái Này!
241. Chương 241: Thay Đổi Suy Nghĩ!
242. Chương 242: Tranh Chấp!
243. Chương 243: Cô Ấy Là Thần Tượng Của Tôi!
244. Chương 244: Chuyện Xưa!
245. Chương 245: Tôi Sẽ Giúp Em!
246. Chương 246: Có Bom!
247. Chương 247: Không Buông!
248. Chương 248: Cùng Nhau Rơi Xuống Nước!
249. Chương 249: Vết Thương!
250. Chương 250: Lại Đây Đi!
251. Chương 251: Phải Ở Lại Đây Một Đêm!
252. Chương 252: Tắt Lửa!
253. Chương 253: Anh Nên Bớt Hung Dữ Một Chút!
254. Chương 254: Thay Quần Áo!
255. Chương 255: Sợ Hãi!
256. Chương 256: Cuộc Hội Tụ Bất Ngờ!
257. Chương 257: Rắn Độc!
258. Chương 258: Đừng Buông Tay Tôi!
259. Chương 259: Mặc Kệ Tôi!
260. Chương 260: Nguy Hiểm!
261. Chương 261: Đánh Cược
262. Chương 262: Nước Mắt Của Sự Sợ Hãi!
263. Chương 263: Cầm Máu!
264. Chương 264: Câu Chuyện Băng Vết Thương!
265. Chương 265: Ý Chí Muốn Sống Quá Cao!
266. Chương 266: Sợ Bại Lộ!
267. Chương 267: Vết Thương Khắp Nơi!
268. Chương 268: Tránh Xa Stefan!
269. Chương 269: Hang Động!
270. Chương 270: Nhát Gan!
271. Chương 271
272. Chương 272
273. Chương 273
274. Chương 274: Bắt Lửa Bằng Pin
275. Chương 275: Kiếm Đồ Ăn
276. Chương 276: Tôi Cược!
277. Chương 277: Không Cảm Nhận Được À?
278. Chương 278: Kẻ Xâm Nhập!
279. Chương 279: Muốn Nếm Thử Mùi Vị!
280. Chương 280: Hi, Phelan!
281. Chương 281: Máu!
282. Chương 282: Tranh Chấp Giữa Hai Người Phụ Nữ!
283. Chương 283: Làm Loạn Đủ Chưa?
284. Chương 284: Đến Vì Phelan!
285. Chương 285: Lỗi!
286. Chương 286: Cô Có Vấn Đề Với Người Của Tôi?
287. Chương 287: Đồ Vô Giáo Dục!
288. Chương 288: Đừng Bao Giờ Động Vào Người Của Tôi!
289. Chương 289: Vết Bầm!
290. Chương 290: Không Có Cảm Xúc Gì Khác Sao?
291. Chương 291: Là Ai Thích Ai?
292. Chương 292: Anh Muốn Cái Gì?
293. Chương 293: Có Đau Không?
294. Chương 294: Lén Lút!
295. Chương 295: Lâu Đài Xa Hoa!
296. Chương 296: Có Nên Xin Thuốc?
297. Chương 297: Cơn Đau Bộc Phát!
298. Chương 298: Mức Độ Nổi Tiếng!
299. Chương 299: 12 Tỷ 200 Triệu!
300. Chương 300: Những Tỷ Phú Trẻ Tuổi Nhất Thế Giới! (1)
Âu Dương Vô Thần chạy lên tới nơi thì mọi thứ đã không còn kịp nữa, anh nhìn những tảng đá to lăn xuống và lấp kín hang động, cùng với hình ảnh người con gái đang với tay về phía mình, chỉ biết thốt lên:
- Âu Dương Thiên Thiên!
Andrew thấy Âu Dương Vô Thần vừa hét vừa chạy về phía trước. nơi những tảng đá đang lăn xuống, ngay lập tức, anh kéo người của cậu ta lại, nói:
- Vô Thần, bình tĩnh đi, Stefan cứu được cô ta rồi. Phía trước nguy hiểm đừng ngu ngốc lao tới nữa.
Nói xong, Andrew lôi người đàn ông đứng nép sang bên cạnh, cố gắng dựa người hết cỡ vào vách núi, chờ đợi đám bụi mù đi qua.
Lúc này, ở bên trong hang động, Âu Dương Thiên Thiên ôm người đàn ông lăn một vòng vào sâu bên trong, bên tai cô chỉ toàn nghe tiếng đá rơi ầm ầm, cả thân thể đều rung lắc dữ dội.
Theo bản năng, cô dùng tay bám chặt vào người đang ôm mình, nhắm mắt nghiến răng, đợi cho những tiếng động đó hết.
Sau khi những chấn động mạnh mẽ đó đi qua, không gian liền trở lại bình thường, lúc này, người đàn ông mới nhìn xuống cô gái trong người, lên tiếng hỏi:
- Không sao chứ?
Bấy giờ, Âu Dương Thiên Thiên mới dám mở mắt ra, cô chậm rãi ngước đầu lên, khi nhìn thấy ngũ quan của người đàn ông, chớp mắt ngạc nhiên đáp:
- Stefan?
Stefan thở gấp, anh thấy vẻ mặt cô khi gọi tên mình, hạ giọng nói:
- Bất ngờ như vậy? Không nghĩ đến là tôi sao?
Nghe câu nói của anh, Âu Dương Thiên Thiên hơi bối rối, cô đảo mắt, ngập ngừng trả lời:
- Không.... không phải, chỉ là tôi....
Cố né tránh đi câu hỏi của Stefan, Âu Dương Thiên Thiên quay đầu mình sang bên khác, đúng lúc này, cô nhìn thấy thứ bên cạnh mình, đột nhiên la lên:
- Stefan, tay của anh....
Tiếng hét thu hút sự chú ý của người đàn ông, anh liếc mắt nhìn qua thì phát hiện, bàn tay mình từ lúc nào đã đặt lên một khúc củi khô đang cháy đỏ rực.
Ngay lập tức nhấc tay mình ra, Stefan bật dậy, anh nhìn lòng bàn tay đang bị bỏng nghiêm trọng, nhíu mày không lên tiếng.
Âu Dương Thiên Thiên cũng hoảng hồn, cô mau chóng đứng lên, cầm lấy bàn tay người đàn ông, hỏi với giọng lo lắng:
- Tay anh bị thương rồi, tại sao không rút ra ngay chứ? Đụng phải thứ nóng như vậy, chẳng lẽ anh không cảm nhận được à?
Âu Dương Thiên Thiên trợn mắt nhìn người đàn ông, cô dường như khá tức giận với việc anh không biết bản thân mình đã bị thương. Nhìn bàn tay đỏ rực lên vì bỏng, da thịt có chỗ lồi lõm, cô cắn môi, liền cúi đầu xuống, dùng tay xé một phần áo của mình, đắp lên tay anh.
Stefan liếc mắt, anh hất miếng vải ra, lên tiếng:
- Tôi không sao.
Thế nhưng, tay anh ngay lập tức bị Âu Dương Thiên Thiên bắt lại, cô giữ thật chắc, cau mày nói:
- Cái gì mà không sao chứ, anh bị bỏng rồi, ở đây không có nước, phải băng vết thương lại ngay, nếu để hở không khí, nó sẽ rất đau đấy.
Dứt lời, Âu Dương Thiên Thiên cúi xuống. cầm chặt cổ tay Stefan, dùng miếng vải bắt đầu băng lại.
Người đàn ông nhìn hành động của cô, trên mặt không tỏ ra biểu hiện gì, chỉ chậm rãi lên tiếng:
- Tôi không đau.
Một câu này, làm tay đang băng vết thương của Âu Dương Thiên Thiên chợt khựng lại, cô cứng nhắc ngước đầu nhìn lên, ánh mắt nghi ngờ, hỏi:
- Anh nói gì vậy.? Làm sao có thể không đau được chứ...
Stefan nhìn lại Âu Dương Thiên Thiên Thiên, trước câu hỏi của cô, anh không lên tiếng đáp lại, chỉ có ánh mắt đen láy chiếu thẳng....
- --------...--------....--------------------
Ở bên ngoài, đám bụi mù mang theo đất đá lao xuống thật nhanh, vì sự chuyển động dữ dội này mà cả ngọn núi như rung chuyển.
Âu Dương Vô Thần và Andrew đứng bám vào vách đá, cố gắng để bản thân không bị cuốn theo. Sau khi mọi thứ qua đi, hai người đứng từ trên cao nhìn xuống, trong ánh mắt là hình ảnh đám bụi quét qua hết mọi vật, dội thẳng tất cả xuống biển.
Dường như không chỉ có 1 mình sạt lở đất bên dưới địa hình phẳng kia, mà ngay cả ở trên cao này, cũng xảy ra hiện tượng lũ quét nữa.
Âu Dương Vô Thần và Andrew nhìn nhau, thở nặng nề trèo lên lại chỗ cũ.
Cả hai đứng trước cửa hang động, nhìn những tảng đá bịt kín lối ra vào, nhíu mày không biết phải làm thế nào.
- Vô Thần, cậu định giải thích chuyện này thế nào đây? Tôi không biết nguyên nhân rồi đấy! - Andrew nhìn đất đá chất thành đống, lắc đầu lên tiếng.
Âu Dương Vô Thần nghe câu hỏi, anh không trả lời, chỉ dùng ánh mắt khó hiểu nhìn cửa hang đang bị lấp kín.
Tại sao tự dưng lại xảy ra hiện tượng này chứ? Đám bụi mù kia vì cái gì mà đột ngột xuất hiện? Hơn nữa, còn là chảy xuống đúng nơi hang động khuất nhất ngọn núi.
Điều này là ngẫu nhiên xảy ra, hay là....
Ấn đường Andrew cau chặt lại, anh ngước đầu nhìn lên trên cao, nơi đám bụi mù mang theo đất đá vừa chảy xuống, lúc này, ở đằng sau... đột nhiên xuất hiện một bóng đen sượt qua....
Trong bóng tối, những con mắt sáng lên như diều hâu, nhìn về phía hai người đàn ông. Rồi nhanh như chớp, một bóng đen lao tới, trên tay nó cầm một thứ gì đó, muốn đập thẳng vào người của kẻ đang đứng.
Đúng lúc này, Andrew đột ngột quay đầu, khoảnh khắc thứ to lớn giáng xuống, anh đưa một tay lên đỡ vững chắc, tay còn lại tung một quyền vào bụng của người đó.
Âu Dương Vô Thần cũng đồng thời phát hiện được ra điều lạ thường, anh quay đầu nhìn lại, liền thấy một cây giáo đang hướng mình đâm tới. Ngay lập tức né đi, Âu Dương Vô Thần lách người sang một bên, đưa tay nắm lấy đầu hắn ta, gạt chân, đập thẳng thẩn thể đối phương vào tảng đá ngay cửa hang.
Andrew liếc mắt sang người đàn ông bên cạnh, lên tiếng hỏi:
- Hai kẻ này là ai vậy? Tại sao lại tấn công chúng ta?
Nhìn thân thể hai kẻ lạ mặt và thứ hắn cầm trên tay, anh nhíu mày, nghiêng đầu thắc mắc.
Gì vậy trời, chúng không mặc đồ hả? Quấn dẻ rách gì lên người thế này?
Đang suy nghĩ, đột nhiên Andrew nghe tiếng Âu Dương Vô Thần:
- Tôi không biết, nhưng mà... hình như hai người này không đi một mình đâu.
Dứt lời, người đàn ông ngước mặt nhìn lên, lúc này mới phát hiện ra, từ hai bên phía vách núi, những bóng đen thay phiên nhau bước ra, trên tay đám người đều cầm một loại vũ khí kì lạ.....
Ở bên trong hang động,
Âu Dương Thiên Thiên nhìn Stefan, đúng lúc có tiếng động phát ra từ cửa hang, khiến một vài đất cát rơi xuống lẻ tẻ.
Cô liếc mắt nhìn qua, lên tiếng:
- Hình như là Âu Dương Vô Thần ở bên ngoài làm gì đó, anh ấy và Andrew đang tìm cách cứu chúng ta, có phải không?
Nói rồi, cô buông tay Stefan ra, đi gần tới cửa hang, nhìn một lượt.
Người đàn ông phía sau quay đầu lại, anh chớp mắt, đưa tay lên quấn tiếp miếng vải mà Âu Dương Thiên Thiên đang làm dở dang, nói:
- Tôi không nghĩ vậy đâu, hai người đó làm sao có thời gian để cứu chúng ta chứ.
Nghe câu nói này, Âu Dương Thiên Thiên chợt xoay người, cô nhìn anh, hỏi:
- Anh nói vậy là ý gì? Tại sao lại không có thời gian để cứu chúng ta?
Stefan mím môi, bình thản nhìn vết thương trong lòng bàn tay mình, chậm rãi trả lời:
- Bởi vì phải đối mặt với thứ khác nguy hiểm hơn. Đám thổ dân trên hòn đảo này... họ biết chúng ta ở đây rồi!
Xem tiếp: Chương 278: Kẻ Xâm Nhập!