1301 Trong lúc Minh Cẩn nóng lòng chờ đợi, đại quân rốt cuộc hồi kinh. Trước đó Hoàng đế truyền thánh chỉ, đem năm ngàn quân vào thành, còn những người khác thì đóng trại ở ngoài kinh.
1302 Hoàng đế mặc một thân áo giáp màu hoàng kim, khoác trên người một chiếc áo khoác màu vàng sáng, cưỡi một con đại hắc mã, anh khí phát ra, uy phong lẫm liệt.
1303 Minh Duệ và Minh Cẩn ở trong tửu lâu rất nổi danh trong kinh thành, đứng hạng thứ ba. Mặc dù Ôn Uyển nói hao tốn giá tiền gấp mười lần, nhưng nếu không có tầng thân phận này, đừng nói gấp mười lần, thậm chí có hai mươi lần hay hơn nữa cũng không được.
1304 Dọc theo đường đi rất an bình, cũng không có thích khách xuất hiện như Ôn Uyển nghĩ. Đại quân trực tiếp đến Hoàng cung. Hoàng đế mang theo Ôn Uyển cùng văn võ bá quan vào cung, đến điện Văn Đức.
1305 Phụ tử ba người thì nói chuyện hào hứng, còn Ôn Uyển lại đang báo cáo công việc với Hoàng đế đây. Ôn Uyển đem chuyện triều chính gần đây trong thời gian ngắn nhất nói cho Hoàng đế biết.
1306 Dưới ánh nến nhu hòa, Bạch Thế Niên nhìn Ôn Uyển không chớp mắt. Ôn Uyển nhìn khuôn mặt của Bạch Thế Niên trong gương đang nhu tình nhìn mình, không hiểu sao Ôn Uyển lại nghĩ đến chuyện hai người….
1307 Xong chuyện, Bạch Thế Niên dán mặt lên bộ ngực cao vút của Ôn Uyển, đôi tay đặt ở chỗ khác không nỡ rời đi. Ôn Uyển kiềm chế hai phút, cuối cùng bất đắc dĩ vỗ vai hắn: “Ta không thở được.
1308 Ngày cuối cùng của tháng chạp, sương giăng đầy sân. Trong ngày sương rét mướt thế này, Minh Duệ và Minh Cẩn vẫn như ngày thường, đến giờ thì luyện công.
1309 Đây cũng là điều Ôn Uyển ngày ngày trông mong, hiện tại nhìn thấy cũng là nhất thời cảm khái: “Ừ, sau này một nhà bốn người chúng ta sẽ luôn ở bên nhau.
1310 Ôn Uyển nghe chồng và hai con đã về, liền đi ra từ thư phòng. Vừa thấy ba cha con Bạch Thế Niên thì sửng sốt một chút, sắc mặt Bạch Thế Niên âm u. Vừa nhìn là biết tâm trạng không tốt.
1311 Bên ngoài gió thổi làm thủy tinh va vào nhau kêu leng keng, trước kia Ôn Uyển không thích nhất là ban đêm như vậy, nhưng hôm nay cuộn mình trong lòng trượng phu, Ôn Uyển cảm thấy rất an tâm, kiên định.
1312 Ôn Uyển ngồi trên xe ngựa đến buồn bực liền tự mình xuống xe. Vừa ngắm phong cảnh vừa chậm rãi đi đến ngự thư phòng. Nội viện hoàng cung vì hoàng đế không ở một năm, trước kia Ôn Uyển không tới, chẳng qua nghe nói hoàng đế không ở đây, hoàng cung lộ vẻ có chút tiêu điều.
1313 Thu Hàn cho rằng Hạ Ảnh cũng sẽ giống nàng, đỏ mặt tới mang tai, dù sao mọi người đều chưa lập gia đình, dù tuổi có lớn cũng sẽ xấu hổ. Nào biết rằng sắc mặt Hạ Ảnh vẫn như thường, giống như không nghe thấy âm thanh từ trong phòng truyền ra.
1314 Ôn Uyển ở nhà nghỉ ngơi, nói nghỉ ngơi cũng chỉ là ngoài mặt, thời gian trôi nhanh, chỉ hai ngày nữa là sang năm mới, trong phủ còn một đống chuyện cần xử lý.
1315 Ôn uyển mệt mỏi liền rót thuốc tắm, lại để cho Hạ Dao cho xoa bóp toàn thân chonàng. Mấy ngày qua thật sự là quá mệt mỏi. Ôn Uyển quay sang nói với Hạ Dao: “Hết chính vụ lại đến gia vụ, hết gia vụ lại đến chuyện làm ăn.
1316 Trương phu nhân quan sát Di Huyên cùng Mẫn Gia, lại đối chiếu với nữ nhi nhà mình, nội tâm thầm thở dài. Mặc dù nói nữ nhi nhà mình không tệ, nhưng so sánh với hai cô nương trước mặt, vẫn là bì không kịp.
1317 Lúc đến Giang Lâm thấp thỏm không yên, lúc về lại thở phào nhẹ nhõm. Trên xe ngựa, Giang Lâm nhìn cảnh sắc tiêu điều bên ngoài, nhưng lại cảm thấy đặc biệt thuận mắt.
1318 Minh Duệ đi rồi, Ôn Uyển liền rơi vào trầm tư…Hạ Dao nhìn Ôn Uyển nửa ngày không nhúc nhích, vội hỏi: “Quận chúa sao vậy?” Khi nãy Minh Duệ vừa nói chuyện với Ôn Uyển, Hạ Dao đoán chắc là có liên quan đến Minh Duệ.
1319 Minh Duệ được sắc phong làm thế tử, ý Bạch Thế Niên là muốn Minh Duệ có một viện độc lập. Như vậy Minh Cẩn cũng cần một viện độc lập. Trong phủ quận chúa rất nhiều viện, bỏ trống cũng nhiều, chọn một cái vừa ý dọn ra là được.
1320 Hoàng đế nhìn lại một chồng sổ con mới dâng lên, đều là phong cách giống nhau, xin cách chức Từ Trọng Nhiên, bổ nhiệm Bạch Thế Niên làm chủ soái. Hoàng đế giữ lại sổ con, không phải là hoàng đế sẽ bổ nhiệm Bạch Thế Niên làm chủ soái.