1 Theo nguồn tin mới nhất, ở khúc giao giữa đường Tề Hải và đường Minh Chính phát sinh tai nạn xe, người cầm lái là Diệp Mỗ Niên mới chỉ mười bảy tuổi, không bằng lái, tốc độ xe quá nhanh, cán vào người đi đường họ Dương, bước đầu chẩn đoán bị gãy xương.
2 với thần tượng nhà mình.
Trong nhà trọ nhỏ của mình, Dương Từ bị một tiếng lại một tiếng chuông điện thoại đánh thức, mở máy tính, âm báo hộp thư nhảy ra tới tấp không ngừng, phần lớn đều email mời Côn Tẫn và Dương Tư Tư diễn vai nam nữ chính.
3 Dương Từ thầm nắm chặt tay, âm thanh từ khớp xương truyền ra, lại đè điện thoại xuống.
Đầu điện thoại bên kia là một giọng nữ đã được công thức hóa: "Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi đang bận, xin vui lòng gọi lại sau.
4 Dưới bầu trời đầy sao, đèn nê ông lấp lánh, lượng xe sang cao cấp không đếm xuể dừng trước cửa hội sở Nhạc Dạ.
Hội sở theo phong cách lâu đài châu Âu, bên trong nguy nga lộng lẫy, hoạt động theo quy cách hội viên, chỉ có hội viên mới có thể mang người ngoài bước vào.
5 Dương Từ không cẩn thận làm rơi đồng xu trong tay, cô vốn là người yêu tài, liền cúi người xuống nhặt, không nghĩ lại chạm vào tay người đối diện.
Ngước mắt nhìn người phía trước, đây là lần đầu tiên cô trông thấy người đẹp trai như vậy, tóc mái nhẹ nhàng khoan khoái, gương mặt hoàn mỹ như bức tượng điêu khắc thiên thần, đôi mắt hoa đào đen tinh khiết như đầm nước sâu, mũi cao, môi không son cũng có màu phấn hồng làm kẻ nhìn thấy chỉ muốn cắn một cái.
6 "Muốn chết thì tranh thủ còn sớm ra ngoài mà chết, đừng phá hư phong thủy nhà tôi. " Lại nói với Diệp Bộ Hàng, "Tề Hải, cậu còn đứng ngây đó làm gì? Đẩy tôi về phòng.
7 "Tôi cũng là nụ hôn đầu. " Dương Từ nhàn nhạt nói, tựa hồ chuyện không liên quan tới mình.
Diệp Bộ Hàng lại đau lòng cô nàng này, nể mặt cả hai đều là nụ hôn đầu nên tha thứ cho cô, vì dù ngay cả những người thân nhất cũng không đến gần nhưng lại thật lòng với cậu, ừm, không tệ.
8 Dương Từ gọi mấy cuộc điện thoại nhưng không ai nghe, ngay lúc định thôi thì có cuối cùng cũng có người nhấc máy.
"Mạnh tổng, chuyện phòng ở của tôi là thế nào?" Dương Từ cố khắc chế chính mình.
9 Diệp Bộ Hàng nghe Dương Từ nói, đang đứng trên đất bằng cũng hơi lảo đảo, cậu làm minh tinh?
Diệp thiếu gia làm minh tinh, việc này mà truyền ra, có khi sẽ bị ông cụ trong nhà chôn sống mất? Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì việc có thể giúp Dương Từ bây giờ cũng chỉ có việc này, dẫu sao bây giờ cũng không thể về Diệp gia, sẽ không ảnh hưởng tới thân phận Diệp thiếu.
10 Gương mặt đầy tàn nhang của Tề Đống thấp thoáng nét hoảng sợ, nói: "Tôi không muốn. "
"Hử?" Dương Từ kinh ngạc, đáp án này hoàn toàn ngoài dự đoán của cô.
11 Mễ Khả Nhi không hiểu, vội hỏi: "Sao lại vậy? Không phải tạo chướng ngại cho cậu ấy cũng làm ảnh hưởng tới lợi ích công ty sao?"
Mạnh Quý Tư nói: "Ông cụ Diệp gia đã dặn dò, để con đường trong giới giải trí của Côn Tẫn và Dương Tư Tư thuận lợi, bảy năm qua được bao người hâm mộ yêu thương, kết quả thế nào?"
"Phát triển quá nhanh, quên gốc rễ, đến cả bạn tốt lúc bé cũng có thể phản bội.
12 Diệp Bộ Hàng trả lời không chút do dự: "Tất nhiên cô có thể tin tôi, hoặc chúng ta kết làm anh em nhé!"
"Anh em? không được đâu, tôi có mệnh thiên sát cô tinh, làm người nhà tôi sẽ không có kết quả tốt, thôi cứ làm bạn là được.
13 Diệp Bộ Hàng nghe Dương Từ nói cười yếu ớt, cảm thán cô nàng này quả có bản lãnh chọc người tức đến chết.
Chu Nghệ Vi hết sức tức giận, giậm chân nói: "Cô, sao cô có thể nói ra lời như vậy? Không trách Côn Tẫn không thích cô, nếu là tôi cũng không thích cô nổi.
14 Dương Từ hài lòng xách quần áo rời đi, con người có ba cái gấp, huống hồ nãy còn phải trì hoãn tại cửa tiệm kia lâu như vậy.
Cô vào một nhà vệ sinh dành riêng cho người khuyết tật, Diệp Bộ Hàng nói sẽ chờ bên ngoài, nhưng lúc đi ra lại đến cái bóng của cậu ta cũng không thấy.
15 (*) Phương tâm: tâm hồn thiếu nữ
Trên mặt Lưu Bối Mông không có chút nào là bối rối: "Tớ phụ bà nội làm việc thôi. "
Một nữ sinh trong đó cầm cái túi xách LG in hiệu MK, mở túi lấy ra cây son môi Chanel, tới trước gương thoa lên môi, nói châm chọc: "Cậu có làm việc quần quật cả tháng cũng không mua được đồ giá trị như túi xách này của tôi đâu.
16 Tân Lạc là nhà hàng kiểu Pháp nổi danh nhất thành phố Tam Tinh, đã có ba ngôi sao Michelin, đặt trước cũng phải chờ tới ba năm, việc làm ăn không hôm nào không có doanh số khủng.
17 Dương Từ liếc mắt nói: "Giọng hát hay thì có ích gì, lớn lên thế này, hát cũng chẳng có kĩ xảo, chỉ có thể làm ăn mày hát rong bên đường. Cái ngoại hình này, muốn làm minh tinh cứ đợi kiếp sau đi!"
"Tôi là phái thực lực.
18 (*) Tuyết tàng nghĩa đen là che giấu trong tuyết, ý ở đây hiểu gần như từ phong sát.
Dương Tư Tư dẫn một đám nhân viên tới cửa phòng vũ đạo, hỏi: "Nơi này thật náo nhiệt, đang tập luyện tiểu phẩm sao?"
"Chị Tư Tư, hôm qua còn nghe Ngô tổng nhắc là đã lâu không được gặp chị đó.
19 Edit: DươngLam
Dương Từ chậm rãi nói: "Cứ tin tôi, không có Cát Tư giải trí chúng ta vẫn có thể thành công như thường. "
Chu Nghệ Vi sốt ruột: "Tin tưởng cô kiểu gì chứ? Không có công ty giúp đỡ thì có thể làm được gì?"
Diệp Bộ Hàng cũng tò mò không hiểu sao Dương Từ lại tự tin như vậy, nếu không có sự trợ giúp của Cát Tư giải trí, dựa vào sức cô bây giờ muốn nâng bọn họ lên là việc đã khó càng khó thêm, quan hệ của cô trước giờ cũng không tốt, nhưng nhìn dáng vẻ lại trông vẫn ổn định như trước.
20 Edit: Dương Lam
Trước cửa học viện hí kịch, tại góc rẽ vào con hẻm nhỏ, có thể thấy một người phụ nữ mang khăn quàng cổ dày, đeo kính râm phủ kín cơ thể ngồi trên cái ghế tre thu thẻ học viên.