421 Mộng Thanh Linh đứng lên, trừng mắt nhìn Tiêu Thu Phong một cái, nơi này tối đên nên nàng không thấy gì, nói: “Thu Phong, không nên nói đùa, dù là tôi đồng ý, anh cũng phải nghĩ đến những người phụ nữ của mình, các cô ấy nhất định rất lo lắng”Nếu như thực sự mãi ở đây, Mộng Thanh Linh không sao cả, bởi vì thế giới kia nàng có thể quên tất cả mọi chuyện trước kia, không biết chừng có thể bắt đầu lại.
422 Nàng vừa động, Tiêu Thu Phong đã cảm nhận được, nhỏ giọng nói: “Thanh Linh, tỉnh rồi sao, có thể đi được không?”“Vâng” một tiếng, Mộng Thanh Linh được Tiêu Thu Phong đỡ từ từ đứng lên, tay không buông ra, hơn nữa nàng muốn buông ra.
423 “Ông xã, không được đi”“Ông xã, anh đã nói sẽ ở bên em cả đời, anh nhất định không được phép chết”“Ông xã, anh xem, bảo bảo đáng yêu thế này, con đang cười với anh đó”Tiêu Thu Phong theo gió vào trong giấc mơ, mơ đến thiên đường.
424 Cảnh Trưởng cao to như bị Hấp công đại pháp ăn hết tinh hoa cơ thể, cơ thể từ từ trở nên mềm mại, vô lực, rốt cuộc cũng ngã xuống đất. “Tất cả vẫn chưa chấm dứt.
425 Nhìn Vũ một cái, Tiêu Thu Phong cười nói: “Trước kia em đoán không sai, Tinh mang trận khác thường như vậy là có liên quan đến tính đặc biệt trong máu anh và Mộng Mộng.
426 Ba người đi theo lão đạo sĩ, từ từ đi xuống hầm ngầm để giường băng. Không khí nơi này như đọng lại, hàn khí bức người. Vừa xuống cầu thang, Tiêu Thu Phong vượt qua mọi người, dẫn đầu đi nhanh tới bên cạnh giường băng, vội vàng nắm lấy tay mẹ.
427 Theo ý lão đạo sĩ là muốn Hoắc Thẩm Hà ở đây tĩnh dưỡng một thời gian, ngủ hơn hai mươi năm đúng là phải cần có thời gian thích ứng. Nhưng Hoắc Thẩm Hà không đồng ý, mà Tiêu Thu Phong cũng không muốn cách xa mẹ, lão đạo sĩ không còn cách nào khác là chấp nhận.
428 Con gái Hoắc gia trở về, đây là một tin tức động trời. Bởi vì tất cả mọi người ở Bắc Kinh đều biết người phụ nữ trong truyền thuyết đã chết hơn hai mươi năm.
429 Đêm đó Hoắc Thẩm Hà rất hưng phấn nói chuyện không ngừng với mấy cô gái, cuối cùng thực sự rất mệt mỏi nhưng không muốn về phòng mà nằm ngủ ngay trên ghế ngoài phòng khách.
430 Ba người vào trong phòng, Đinh Bổn Quân đi đến gần một bước, hơi nhỏ giọng nói: “Thu Phong, ta mới nghe được tin đồn con gái Hoắc gia là Hoắc Thẩm Hà không ngờ vẫn còn sống, có chuyện này không?”Thực ra đến hôm nay Đinh Bổn Quân và Đinh Ái Quốc vẫn không biết rõ quan hệ giữa Tiêu Thu Phong và Hoắc gia.
431 Một cổ lực lượng cường đại, đã vọt tới, Ruth đứng phía sau Tiêu Thu Phong đã động, tức giận vô cùng, tựa hồ như muốn động thủ, nàng mặt kệ là đối mặt với ai, dám vô lễ với chồng nàng, thì nàng sẽ không cần nể mặt.
432 Cho bọn họ tự do, chẳng phải là một sự giải thoát, đối với đám người Lý Cường Binh mà nói, loại tự do này, chính là Tiêu Thu Phong đã từ bỏ bọn họ, dứt bỏ danh hiệu Thần Binh chi vương, trở về làm một người bình thường, bởi vì bọn họ đã thất bại, bọn họ không xứng!Thiết Trụ lạnh lùng nhìn Long Vệ quân, quay đầu lại nói với Lý Cường Binh : “Chúng ta tất thắng!”Lý Cường Binh gật đầu, âm thanh cũng trở nên lớn hơn : “Thần Binh chiến đội tất thắng!”“Thần Binh chiến đội tất thắng!”Tất cả đội viên, đều nhìn thấy Tiêu Thu Phong, dũng khí và niềm tin vô hạn bộc phát, loại lực lượng này, không cần nhiều kích thích, bởi vì bọn họ đều có cảm nhận của trung thần, đưa ra hy vọng, bọn họ đều nhất định có thể đạt được.
433 Một Quân Thần bị đánh gãy chân, nhưng hắn không ngã xuống, mà vẫn dùng thân hình bị thương ấy, như điện bàn lao về phía cao thủ Quân Thần đã đánh gãy chân hắn, đem mình trở thành vũ khí, va chạm không muốn sống nữa.
434 Trừ những nữ chủ nhân tương lai của Tiêu gia, đương nhiên không thể thiếu thành viên Mị ảnh, gần đây không có nhiệm vụ, Ruth liền cho họ một chỉ lệnh, huấn luyện nghiêm khắc đồng thời bảo vệ an toàn cho trang viên của Hoắc gia.
435 Mọi người cùng nhau ngồi vào bàn, vốn vị trí chủ nhà phải là của Hoắc lão gia, nhưng ông ta lại hưng phấn lôi kéo tay của Tiêu Thu Phong, đem hắn đến chổ chủ vị, nói : “ Từ hôm nay trở đi, Hoắc gia trở thành nhà của Tiểu Phong, hai lão già chúng ta đã già rồi, thật sự ko làm được gì, về sau có việc gì, mọi người cứ tìm tiểu Phong đi, tất cả đều nghe theo hắn”Tiêu Thu Phong có chút khó xử, cười nói : “ Ông ngoại, ko cần như vậy, chẳng lẽ ông muốn con ngay cả thời gian ngủ cũng ko có sao?”Bà lão lập tức nói : “ Tiểu Phong, bây giờ Tiêu gia và Hoắc gia dù sao bây giờ cũng là của con, sự bận rộn đó hẳn là con phải gánh vác rồi, con cũng ko muốn lão già này hối hả ngược xuôi chứ, đi hết nhà này đến nhà khác.
436 Thừa dịp có thời gian, Tiêu Thu Phong bỏ qua mọi người, đi hóng gió dưới tàng cây trong viện, gọi điện thoại về Đông Nam, lần này ra đi, đã hơn một tháng rồi, tuy rằng mỗi hai ngày đếu có tin tức truyền đến, nhưng đã lâu rồi không nói chuyện với các nàng.
437 Kìa cánh tay ngọc lỏa lồ, những đường cong không theo quy tắc kia, chậm rãi đi xuống, qua bụng, qua mông, qua đùi, ngón tay ngọt nhẹ nhàng giãn ra, một mùi thơm ngát như thủy triều bắt đầu khởi động, làm cho không người nào có thể chịu được.
438 Người của quân lực đại tái cũng đã có nghiêm lệnh rời khỏi kinh thành, hơn nữa kinh vệ quân thắng lợi, khí thế dâng lên mãnh liệt, có được lực lượng cường đại của thần binh chiến đội, tất cả cảm xúc bất an đều được trấn an, Đinh lão đầu đưa Lý Cường Binh làm giáo quan của kinh vệ quân, mỗi tuần rút ra ba giờ, lựa chọn những quân tinh nhuệ của kinh vệ quân mà tiến hành đặc huấn.
439 Nổi danh lên, quả nhiên cũng có vài phần bản lĩnh, sự cường thế của Tiêu Thu Phong, đã vượt qua dự kiến của rất nhiều người, cho dù là lão Hầu, chỉ đứng tĩnh lặng xem hai người đại chiến, cũng có vài phần kinh ngạc, thật không ngờ, sau khi từ biệt tại Đông Nam, người đàn ông trẻ tuổi này, lại trở nên cường đại như vậy.
440 “Ông là ai?”Ở bên cạnh hắn, xuất hiện một thân ảnh, với ánh mắt của Tiêu Thu Phong, cũng chỉ có thể thấy được một bóng người, không thể nhìn rõ dung mạo.