381 Mặc dù không quá thoải mái, nhưng Liễu Yên Hồng thực sự có thể rõ ràng cảm nhận chị em này đã thay đổi. Nói thật ra, lần đầu gặp mặt cô ta đã thay đổi.
382 Trong rừng cây rậm rạp yên tĩnh, thân hình Tiêu Thu Phong đã động, hóa thành hình rồng. Trong nháy mắt đó làm cho không gian nơi này nhiễm sát khí vô biên.
383 Triệu Nhược Thần gầy, mục đích càng thêm thành thục hơn so với năm xưa, nhưng vẻ lạnh nhạt, cô đơn đó không ai có thể giải thích. Nàng đã sắp ba mươi, vô cùng xinh đẹp, tuổi thanh xuân đầy sức sống.
384 Triệu Nhược Thần quên cả khóc, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Vũ. Nàng rất kinh ngạc, nàng muốn có một lời giải thích. Vũ vỗ vai nàng, sau đó ôm nàng, có chút bất đắc dĩ nói: “Nhược Thần, bởi vì bây giờ chị cũng thích người đàn ông Tiêu gia đó.
385 Nhưng Tinh mang quyết rốt cuộc có tồn tại hay không, Tiêu Thu Phong hơi đau đầu. Bởi vì lão đạo sĩ nói cho hắn, thể chất của mẹ hắn càng lúc càng yếu, cần phải thật nhanh.
386 Dạ Ưng kể lại những gì đã trải qua trong mấy ngày truy đuổi cảnh trưởng Hắc Dạ ra. Từ Trung Đông đến Châu Mỹ, tổ chức này rất khổng lồ. Hầu như cả năm châu đều có chi nhánh của bọn chúng.
387 Vừa nãy nhìn thấy Cổ Lưu, Tiêu Thu Phong chỉ cảm thấy hơi quen. Lâu như vậy không gặp, thằng này đã thay đổi rất nhiều, gần như không còn vẻ như trước kia.
388 Một cước hạ xuống, nát đùi một thằng, vang lên tiếng “rắc rắc”, tiếng kêu thảm thiết lại vang lên. “Hoàng thiếu gia, Hoàng thiếu gia, cứu tôi, cứu tôi.
389 Đinh Bổn Quân cười, cười như một con hồ ly. Thực ra ông ta cũng là hồ ly, chẳng qua chính trực hơn người khác một ít mà thôi. Hai ngày liền Tiêu Thu Phong không ra ngoài, hắn ở nhà chờ những người kia tìm tới cửa.
390 “Cái gì, Bộ Xà thực sự ở trong đó?” Dạ Ưng kinh hãi, không thể tin nổi. Bởi vì hắn biết điều này có nghĩa gì. Hắc Dạ nổi tiếng trên khắp thế giới, hung tàn thành tính.
391 Tiêu Thu Phong lắc đầu cười, nói : “Tuy rằng các em không biết nhau, nhưng anh tin tưởng, các em sẽ thích nhau”Cuộc sống của Vũ và Ruth hoàn toàn khác nhau, nhưng tính cách của các nàng, tuyệt đối đều là lạnh lùng vô cảm, hơn nữa cũng vì hắn mà thay đổi, ngòai ra, trong tất cả người đàn bà của hắn, thì hai nàng đều có thái độ giống nhau, tùy ý tùy duyên, yêu là yêu, không có điều kiện trói buộc gì.
392 Mỗi một cô gái khi lấy chồng, đều có loại kích động vui sướng này, Triệu Nhược Thần đương nhiên cũng không ngoại lệ, mặc kệ nàng trước kia là hung dữ cỡ nào, nhưng một khi xuất gía, nàng sẽ ôn nhu, nhu tình như nước.
393 Nhưng khi Triệu Nhược Thần quay đầu lại nhìn cha mình, nàng cũng cảm thấy không đúng, hôn lễ này tuyệt đối có vấn đề, bởi vì bây giờ Triệu Quang Binh căn bản không dám nhìn mặt con gái, âm mưu này, ông cũng chỉ là một quân cờ, chịu người khác sai khiến.
394 Một chiêu qua đi, thời điểm Tiêu Thu Phong ngưng thần, Hoàng Đạo Sinh cũng tán đi lực lượng khủng bố trên thân, quét mắt nhìn mọi người một cái, lạnh lùng quát : “Không cần đánh tiếp, nếu người ta đã là một đôi, chúng ta không cần phải chia lìa uyên ương, chúng ta đi”Nói xong, không nhìn Tiêu Thu Phong một cái, dẫn đầu rời đi, ba đứa con của Hoàng gia cũng không dám ở lại, chỉ hung hăng liếc nhìn Tiêu Thu Phong một cái, hừ lạnh rời đi.
395 Sợ Ruth, Tư Mã Lạc quơ quơ tay, nói : “Coi như tôi chưa nói gì, Nhược Minh, hôm nay chưa đủ phê, mệt mỏi nửa ngày, đi kiếm chổ giải phiền đi, hy vọng lần sau có thể được xem hết một bộ phim, đi nghỉ ngơi thôi”Hai người đàn ông rời đi, nơi này chỉ còn lại Đinh Mỹ Đình và Ruth.
396 Cũng đã đến lúc nên nói chuyện với nhau rồi. Ruth, Triệu Nhược Thần, Đinh Mỹ Đình, ba người ở chung rất tốt, cho dù sống ở đây, cũng không có áp lực gì, riêng chỉ có cô em vợ Liễu Yên Hồng này là điều duy nhất mà Tiêu Thu Phong muốn giải quyết.
397 Nếu như nói, Triệu Nhược Thần vì người đàn ông này ở kinh thành chờ đợi hai năm, thì nàng ta, vì một người đã có vợ mà cãi lại gia đình, đây quả thật là một chuyện rất giỏi, ít nhất ba nàng đều tin tưởng rằng, tình yêu của nàng đối với Tiêu Thu Phong, là xuất phát ra từ nội tâm, hoặc có chút ảo mộng, nhưng đó không phải là vấn đề.
398 Còn có cách nào khác sao? Trước mặt mẹ, Tiêu Thu Phong chỉ có thể thẳng thắn, đem chuyện phát sinh ra trên người hắn, kể lại cho bà nghe, ngay cả lão đạo sĩ cũng phải trợn mắt há mồm.
399 Mà bây giờ, nàng đã có trách nhiệm gìn giữ bí mất của Tiêu gia. Trở về nhà, ở đây đã có khách, lão già Đinh Bản Quân dưới sự bảo vệ của Quân Thần, đang ngồi trong phòng khách uống trà.
400 Hoàng gia, gia chủ Hoàng Đạo Sinh không có mặt, ba người con trai ngồi cùng một chổ, lẳng lặng không nói gì, từ giáo đường trở về, ông già cũng đã đi bế quan, mấy ngày qua, chỉ có ba người thanh niên này là chịu sự sỉ nhục của Tiêu gia.