61 Mặt Ngọc Doãn đỏ bừng. - Nhị ca đừng nói bừa, thật sự không có gì. - Được rồi được rồi, các ngươi không có gì. . . Hôm nay ta đến là có chuyện tìm ngươi.
62 Mã Nương Tử ngược lại tỏ ra vẻ ôn hòa, giới thiệu thanh niên bên cạnh với Ngọc Doãn. Tuy nhiên, Bạch Thế Minh vẫn với dáng điệu hờ hững, chỉ chắp tay, xem như đã chào hỏi.
63 Kinh thành vào tiết cuối xuân có ý vị thật khác. Nhiệt độ không cao không thấp, rất thoải mái. Không khí cũng không quá khô, có thể nói mang theo một chút ý vị giống Giang Nam ở đời sau.
64 Mỹ nhân này nếu so với Phong Nghi Nô thì vẻ đẹp không thể sánh bằng. Nhưng nếu so sánh ra thì lại ngây thơ hơn, dù thiếu đi vài phần khí chất tự nhiên thoải mái như Phong Nghi Nô nhưng lại có một vẻ đẹp động lòng người của một cô gái, nếu như có thêm chút thời gian rèn luyện, cũng sẽ không thua kém chủ nhân Phong Nghi Nô.
65 Tháng ba vào cuối xuân, khí hậu hay thay đổi. Đột nhiên xuất hiện một trận mưa to, làm rơi rụng những cánh Hạnh Hoa sắp tàn ở trong viện Quan Âm, rải rác trên mặt đất.
66 Ngọc Doãn nghe vậy lập tức đỏ mặt ngượng ngùng nói: - Thật ra chỉ hơi no thôi. . Không biết hôm nay làm sao mà ta tham ăn thế, để Cửu Nhi tỷ chê cười rồi.
67 Từ khi nước Liêu chiến bại không ngừng, người Kim nhanh chóng quật khởi giữa Bạch sơn hắc thủy, quân tiên phong lại càng không ngừng tiến tới gần biên giới Tây Hạ.
68 Ánh nắng tươi sáng, chiếu lên trên người vô cùng thoải mái. Bốn mùa Bắc Tống rất rõ ràng, mặc dù gần đầu hạ nhưng thời tiết cũng không quá oi bức, thậm chí còn có không khí mát mẻ.
69 - Tiểu Ất ca. . . Yến Nô thất thanh kêu. Năm trăm quan cũng không phải con số nhỏ, chứ đừng nói còn có số nợ của Quách Kinh chưa trả được.
70 Mà nay trong lòng La Đức rất hổ thẹn. Nhưng nếu để gã cúi đầu, gã lại không tự nguyện. . . - Tiểu Ất, khoản tiền này ta nợ ngươi, sẽ có một ngày trả ngươi gấp đôi.
71 Sự việc như đã được đoán trước! Bạch Thế Minh làm khó dễ, khiến Ngọc Doãn khó xử, càng cảm thấy có chút quái dị. Địch ý không chút nào che giấu khiến Ngọc Doãn không biết phải làm sao.
72 Ngưu Bảo Lượng biến đổi sắc mặt, cứng họng không biết nên nói gì. Một đám lưu manh trên người mang nhiều tiền bạc, một xâu tiền thật sự khiến đám người Ngưu Bảo Lượng khó chấp nhận nổi.
73 Đây là chiếc hòm gỗ được chế tạo bởi gỗ hoàng hoa lê. Màu vàng ấm áp, mềm mại, dưới ánh đèn càng êm dịu hơn, không quá nổi bật, nhưng cũng khiến người khác không thể bỏ qua, phù hợp với tư tưởng Nho gia trung dung.
74 Ngừng xoay tròn, Ngọc Doãn mới phát hiện trong lúc vô ý đã ôm Yến Nô vào lòng. Đây cũng là lần tiếp xúc thân mật đầu tiên giữa hắn và Yến Nô, người ngọc thơm ngát ở trong ngực, mùi hương cơ thể thiếu nữ thanh nhã quanh quẩn chóp mũi khiến cả người Ngọc Doãn cứng lại.
75 Đại lao Phòng quân phố vô cùng đơn sơ. Đi xuyên qua chính đường của Phòng quân phố, tiến vào viện là thấy hai dãy nhà tù thấp bé. Nhà tù thấp sát mặt đất, phải cúi người xuống mới có thể thấy rõ tình trạng trong nhà giam.
76 Sau khi bố trí La Đức ở phòng Yến Nô, Ngọc Doãn và Yến Nô sóng vai nhau ngồi ở ngưỡng cửa, ngơ ngác nhìn cây hòa trong đình viện, không ai mở miệng trước.
77 Nhìn ba mươi thỏi bạc trắng bóng trước mặt, Quách Kinh bối rối! Trù tính bao lâu, lại xuất ra đủ mọi thủ đoạn, không ngờ kết quả lại như thế này.
78 Quách Kinh dừng bước quay đầu lại căm hận nhìn Ngọc Doãn, cố nở nụ cười trên mặt, nói: - Tiểu Ất ca có gì chỉ bảo sao? Bộ dạng rắm thối kia khiến Yến Nô không kìm nổi bật cười khúc khích ra thành tiếng.
79 Nắng sớm tươi sáng, Khai Phong nghênh đón một ngày hoàn toàn mới. Sau khi giải quyết xong Quách Kinh, tâm trạng Ngọc Doãn vô cùng vui sướng, tuy rằng đút lót Tống Áp Ti vốn không phải ý định ban đầu của hắn, nhưng không phải là không thể tiếp nhận.
80 -Tiểu Ất, lời ngươi nói là thật lòng? -Đều là lời tâm huyết cả. Lý Dật Phong và Trần Đông nhìn nhau, rồi sau đó thở dài một tiếng.