41 Mà lúc này tự khúc Carmen của Ngọc Doãn đã diễn tấu tới điệu trưởng F. Nhạc khúc càng lúc càng thanh thoát, khiến lòng người vô cùng xao động.
42 Áp lực ập tới khiến Tiếu Chi Nhi cũng không thể bình tĩnh. Tuy rằng trong lòng lo lắng nhưng vẫn cất giọng hát say lòng người. Bên ngoài âm thanh vui vẻ, tiếng hoan hô ủng hộ làm nàng dao động không ngừng, nên liên tiếp hát sai lời… Cũng may, kỹ thuật Tiếu Chi Nhi bền vững nên nhiều người không phát hiện được.
43 Mà lúc này Ngọc Doãn đã tới trước lầu Bạch Phàn, đám đông rẽ ra một đường hở nhỏ, nhìn thấy trên đài cao kia Tiếu Chi Nhi đang múa hát uyển chuyển. - Hôm nay được so nghệ cùng Thượng Hành Thủ, là may mắn của Ngọc Doãn.
44 Mưa xuân tí tách rơi xuống nhân gian làm lòng người phiền não. Phủ Khai Phong lại rơi vào sự yên tĩnh, bụi mưa như sương mù mịt trên sông, phiêu lãng trong không trung khiến cảnh đẹp như trong mộng.
45 Tiếu Chi Nhi mỉm cười đánh giá Nô Ca từ trên xuống dưới, thấy Nô Ca đang run rẩy sợ hãi. - Đúng vậy, ta thật sự có chút nhu nhược, nên mới có một số người không biết tôn ti, không hiểu cảm kích.
46 Hắn ngẩng lên nhìn cô gái đưa Kê Cầm. - Cao tính đại danh của tỷ tỷ? Cô gái kia nghe vậy đột nhiên ngượng ngùng, nói khẽ: - Nô tên là Tiểu Lục, trong lầu hay gọi là Lục nương.
47 Mặc dù Ngọc Doãn đang tự trách, nhưng đồng thời cũng cảm thấy hơi đắc ý và phấn khởi. Nhạc Phi chính là một nỗi lo lắng ở trong lòng của hắn, cho dù sau này thái độ của Yến Nô có thay đổi nhưng đối với Ngọc Doãn mà nói, hắn vẫn cảm nhận được áp lực từ người đó rất lớn.
48 - Ba vị quan nhân tời lầu Thiên Kim Nhất Tiếu rồi. Trong lúc Trần Đông và Lý Dật Phong đang cười vui vẻ, người lái đò tiến tới bẩm báo. Ngọc Doãn ngẩng đầu nhìn, thì thấy trên bờ sôngcó một tòa lầu cao nhô lên.
49 - Sao. . . xin cô nương cứ nói. - Hôm nay Nô lên vũ đài múa, nhưng luôn cảm thấy, có chút không vừa ý. Nghe nói, Ngọc ca nhi chơi đàn giỏi, Nô không dám hy vọng xa vời được Ngọc ca nhi chơi đàn cho Nô.
50 Lý Dật Phong thì ngồi ở bên cạnh, sau một lát do dự, đứng lên bưng một ly rượu: - Tiểu Ất, ta là người không hiểu chuyện thì không nói. Nhưng bản lĩnh của Tiểu Ất, hôm nay ta quả thực tâm phục khâm phục.
51 - Tiểu Ất, Đại Lang không có ý như vậy. Trần Đông đuổi theo Ngọc Doãn, giải thích với hắn: - Đại Lang có tính tình cổ quái, huynh chớ để trong lòng.
52 - Dừng tay lại hết! Từ trong quán kỹ vọng tới một âm thanh rất to. Ngay sau đó một người đàn ông vạm vỡ đi tới, thấy Ngọc Doãn, đầu tiên là ngẩn ra, rồi chợt cười nhạt: - Ta tưởng là vị hảo hán nào ở đây gây loạn, thì ra là Ngọc Giao Long.
53 Nhà ấm áp khác biệt hẳn với Câu Lan Ngõa xá. Nghe được giọng nói của Ngọc Doãn, Yến Nô ngẩng lên, nở nụ cười tươi ấm áp. Tuy nhiên nhìn trên vai Ngọc Doãn còn khiêng một người, Yến Nô cả kinh, vội thả dụng cụ trong tay ra, bước nhanh nghênh đón.
54 Đây là lần đầu tiên Ngọc Doãn thấy Yến Nô mạnh mẽ như thế. Trong ấn tượng của hắn Yến Nô tuy kiên cường nhưng cũng rất ít khi mắng chửi người khác.
55 Mưa phùn sau một đêm đã gột rửa thành Đông Kinh sạch sẽ. Sáng sớm, mưa đã tạnh. Nhưng trong không khí vẫn tràn ngập hơi nước mỏng manh khiến thành Đông Kinh như bao phủ ở bên trong một tầng lụa mỏng.
56 Khúc nhạc mà Phùng Siêu đang đánh có tên là “Lưu Thủy”. Đó là một khúc nhạc có từ rất lâu rồi, nhưng ở hậu thế được đặt cùng với một khúc nhạc khác nên có tên gọi là “Cao Sơn Lưu thủy”.
57 Kê Cầm kia ở trong tay hắn được sử dụng ra tất cả kỹ xảo. Âm thanh run rẩy khe khẽ, rung lên tinh tế dồn dập; Run rẩy trơn láng, vừa men theo vừa run rẩy.
58 Phùng Siêu và Tiếu Chi Nhi đi rồi! Tiếu Chi Nhi là nhạc kỹ, không đăng ký hộ tịch nên cũng không nhiều rườm rà lắm. Nhớ ngày đó nàng hăng hái muốn tranh giành vị trí Thượng Thính Hành Thủ kia (người đứng đầu trong nghề ca múa), mà nay lại yên lặng rời đi cùng Phùng Siêu, rốt cuộc cuối cùng là mất hay là được? Có lẽ, chỉ có hai người họ là rõ ràng nhất.
59 - Tiểu Ất ca, nô cũng có một chuyện vui muốn báo Tiểu Ất ca biết. - Ồ? -Vừa rồi gặp Đại Lang, hắn nói cho nô biết là ông chủ lầu Bạch Phàn hỏi sự vụ trong lầu biết là đã không còn hoạt động với Tiểu Ất ca nữa nên rất không vui.
60 Nắng sớm rải khắp sông Biện. Sóng gợn lăn tăn trên mặt sông, Đông Kinh đang trong giấc ngủ say bừng tỉnh, dương liễu xanh ngắt hai bên bờ sông múa trong gió thướt tha như thiếu nữ.