1 Hạ Mộc Vân đứng trước cửa phòng cấp cứu phấp phỏng lo âu, đã hơn 2h cấp cứu mà mẹ cô vẫn chưa ra, cô đang rất lo lắng, mẹ cô bị đau ở dạ dày đã lâu như vậy, nhưng vì cứ nghĩ là đơn giản nên mẹ cô đã không chịu để cô đưa bà đi khám.
2 Hạ Mộc Vân tiến vào gặp Anna, cô quản lý xinh đẹp của Kings. Anna nhìn Hạ Mộc Vân từ trên xuống dưới, khá ngạc nhiên vì 1 cô gái giản dị, trong sáng như thế này lại vào đây xin việc.
3 Hàn Thiên tỉ mỉ quan sát gương mặt Hạ Mộc Vân, xinh đẹp, ngũ quan cân đối, da trắng, đôi môi đỏ mọng, dáng người nhỏ nhắn, cân đối nhưng lại rất hấp dẫn, trang phục không hở hang sexy lộ da thịt nhưng nhìn lại rất quyến rũ.
4 Sáng sớm, Hạ Mộc Vân đã cùng Lưu Phàm vào bệnh viện với mẹ. Cả đêm qua, Hạ Mộc Vân không hề ngủ được, nhắm mắt lại là cô lại thấy hình ảnh người đàn ông đó ôm hôn lấy cô, nghĩ đến cô lại thấy hoảng sợ.
5 Cô được đưa đến trước tập đoàn Hàn thị, thực sự to lớn, đồ sộ, uy nghi giữa lòng thành phố. Nhưng bây giờ không còn là lúc để cô cảm thán nữa, cô thực sự sốt ruột muốn biết người muốn giúp đỡ cô là ai.
6 Trong lúc cô thất thần suy nghỉ, Hàn Thiên không để ý cô phản ứng ra sao, hắn chỉ một tay đã kéo cô ngồi lên đùi mình, một tay ôm trọn vòng eo mảnh khảnh của co, bao vây cô trong khoảng cách thuộc về hắn, tay kia thuận thế cầm ly rượu trên bàn lên và đưa tới trước mặt cô.
7 Hạ Mộc Vân ngồi trong phòng bệnh với mẹ, mẹ cô đã tỉnh nhưng bà vẫn còn rất yếu.
Hôm nay sau khi uống thuốc bà đã ngủ tiếp. Lặng lẽ ngồi trong phòng, Hạ Mộc Vân liên tục nhớ đến lời nhắc nhở của Hàn Thiên "thời hạn là 9h tối nay tại khách sạn Minta".
8 Reng. . . reng. . . reng
Tiếng chuông điện thoại của Hạ Mộc Vân kêu liên tục.
- "Alo, anh Phàm, em đây ạ".
- "Tiểu Vân, bác gái đang tiến triển không tốt, em vào viện nhanh đi".
9 Hạ Mộc Vân nuốt nước mắt, chậm rãi tiến đến phía Hàn Lãnh đang ngồi, nhẹ nhàng ngồi xuống, tay chân cô run rẩy, người cô không thể giữ được bình tĩnh nữa rồi, cô luống cuống không biết phải bắt đầu từ đâu.
10 Hàn Thiên thả Hạ Mộc Vân lên chiếc giường lớn, hiện tại 2 thân thể đều trần truồng không mặc gì cả, Hạ Mộc Vân run rẩy cố gắng dùng tay che hết cơ thể mình nhưng cũng vô ích, nước mắt ủy khuất rơi xuống, cô sợ Hàn Thiên lắm, cô nhớ đến những chuyện trong phòng tắm xảy ra vừa rồi, cơ thể lại không ngừng run rẩy.
11 4h sáng, trong phòng ngủ yên tĩnh, 2 thân thể ôm chặt lấy nhau ngủ.
Hạ Mộc Vân mệt mỏi mở mắt, phát hiện mình bị 1 bàn tay to lớn ôm ngang trên người.
12 Ra ngoài phòng tắm, Hàn Thiên vẫn thấy Hạ Mộc Vân khóc. Cô khóc gì chứ? Đó không phải cô tự chọn sao?
Từ trước đến giờ, hắn muốn bao nhiêu phụ nữ sẽ có bấy nhiêu, thậm chí còn nhiều hơn.
13 Cầm chiếc thẻ vàng Hàn Thiên đưa cho cô, Hạ Mộc Vân nhanh chóng đến bệnh viện với mẹ mình. Cả ngày hôm qua cô chờ đợi Hàn Thiên, đêm qua còn phải ở cùng hắn.
14 Về đến thành phố A, Hàn Thiên vẫn cho người tiếp tục theo dõi Hạ Mộc Vân.
- "Tổng giám đốc, đây là Hạ tiểu thư ngày hôm nay ạ" A Nam lại đặt lên bàn làm việc của Hàn Thiên 1 xấp ảnh khác.
15 - " Hàn Thiên, mẹ tôi không còn nhiều thời gian nữa".
Hàn Thiên dừng bước và nhìn cô, nụ cười nhàn nhạt xuất hiện trên môi.
- " Để tôi cho cô biết lý do mà mẹ cô phải chịu khổ như vậy, đó chính là từ trước đến nay cô chưa bao giờ ngoan ngoãn nghe lời.
16 Hạ Mộc Vân mệt mỏi nằm trên giường, cô tỉnh lại vào lúc nửa đêm.
Sao cô lại nằm ở đây, đây không phải là nhà của Hàn Thiên sao. Mẹ cô thế nào rồi, Hàn Thiên đã đồng ý cho mẹ cô làm phẫu thuật chưa? Hàng loạt câu hỏi cứ xuất hiện liên tục trong đầu Hạ Mộc Vân.
17 Sáng sớm, Hạ Mộc vân đã được lái xe của Hàn Thiên sắp xếp đưa cô đến bệnh viện.
. . . . . . . . . . .
- "Tổng giám đốc, Hạ tiểu thư đang ở cùng mẹ, ngoài ra còn có Lưu Phàm nhưng cô ấy luôn né tránh, tránh đụng chạm, thậm chí có lúc còn lơ đi không trả lời anh ta".
18 Sáng sớm, Hàn Thiên đã đến công ti, anh dạo này đang rất bận với những dự án lớn, thời gian nghỉ ngơi còn ít hơn thời gian làm việc.
Hạ Mộc Vân tỉnh dậy đã không thấy Hàn Thiên trong nhà nữa, hẳn là anh đã đi làm, mệt mỏi ngồi dậy làm vệ sinh cá nhân, đêm qua cô không ngủ được nhiều, vì những suy nghỉ dồn dập trong đầu nên sáng ra có hơi uể oải.
19 Sáng sớm, Hàn Thiên tỉnh dậy, quay sang nhìn người con gái đang nằm ngủ bên cạnh, là Hạ Mộc Vân, chăn kéo cao đắp kín người, gương mặt thanh tú, ngọt ngào, dáng vẻ lúc ngủ cũng đủ làm động lòng người.
20 Hôm sau, Hàn Thiên trở về nhà đã thấy Hạ Mộc Vân đang dọn cơm tối. Sau khi ăn xong, Hạ Mộc Vân theo Hàn Thiên lên phòng. Trong suốt bữa ăn, cả 2 không nói với nhau câu nào.