61 Tóm lại anh muốn thế nào!?Đường Húc Nghiêu hơi ngẩn ra, từ từ buông lỏng tay. Đúng vậy, rốt cuộc anh muốn thế nào đây? Chính anh cũng không biết! Tối nay tất cả mọi việc đều xảy ra quá nhanh, khiến anh không kịp suy nghĩ, tất cả mọi hành động đều xuất phát từ bản năng.
62 Cô bị thất tìnhHôm sau. Tập đoàn Đường Thịnh,Đã qua giai đoạn bận rộn, mấy người ở phòng thư kí đều đã tản tản ra, rẽ trái rẽ phải. Hạ Hải Dụ nằm trên mặt bàn làm việc của mình, gục mặt, vừa than thở, vừa nói thầm nho nhỏ.
63 “A a a a………. Đường Húc Nghiêu, cái tên đệ nhất thiên hạ Đại Phôi Đản!Tiếng gào thét theo một đường thẳng từ tầng cao nhất xông thẳng lên trời. Hạ Hải Dụ đem bình nước ở cửa nghĩ đến Đường Húc Nghiêu, đẩy ngã liên tiếp, không ngừng liên tiếp đá, Hồ Đồ, Hồ Đồ, Hồ Đồ!Anh ta tuyệt đối là cố tình, cố tình hôn cô trước mắt mọi mọi người vào đúng thời gian mọi người trở về!Cô căn bản không phản ứng kịp, đã bị đầu lưỡi của anh tiến quân thần tốc, mà cô còn không có nhiều kinh nghiệm kiss, hoàn toàn không thể cự tuyệt được kỹ xảo hôn của anh, anh cố ý làm chuyện xấu này, khiến cho cô bại trận như núi sụp, cô hăng hái chiến đấu cũng bị sa vào nụ hôn của anh, phía dưới chân mềm nhũn, thiếu tý nữa là bại liệt phải ngã vào trong lòng anh.
64 “A a a a………. Đường Húc Nghiêu, cái tên đệ nhất thiên hạ Đại Phôi Đản!Tiếng gào thét theo một đường thẳng từ tầng cao nhất xông thẳng lên trời. Hạ Hải Dụ đem bình nước ở cửa nghĩ đến Đường Húc Nghiêu, đẩy ngã liên tiếp, không ngừng liên tiếp đá, Hồ Đồ, Hồ Đồ, Hồ Đồ!Hắn tuyệt đối là cố tình, cố tình hôn cô trước mắt mọi mọi người vào đúng thời gian mọi người trở về!Cô căn bản không phản ứng kịp, đã bị đầu lưỡi của hắn tiến quân thần tốc, mà cô còn không có nhiều kinh nghiệm kiss, hoàn toàn không thể cự tuyệt được kỹ xảo hôn của hắn, hắn rắp tâm làm chuyện xấu này, khiến cho cô bại trận như núi sụp, cô hăng hái chiến đấu cũng bị sa vào nụ hôn của hắn, phía dưới chân mềm nhũn, thiếu tý nữa là bại liệt phải ngã vào trong lòng hắn.
65 Bệnh viện“Hải Tinh, em có ăn táo không, chị gọt cho em nhé!”. “……Vâng ạ”. Hạ Hải Tinh vốn là không muốn ăn, nhưng thấy vẻ mặt mong đợi của chị gái cũng đành phải gật đầu.
66 "Hải Dụ!" Mới vừa bước được một bước vào cửa nhà hàng, liền từ trong góc truyền tới một giọng nam trong sáng dễ nghe. Nghe tiếng, Hạ Hải Dụ ngẩng đầu nhìn đi tới, chỉ thấy Thần Dật đã vội vàng từ chỗ ngồi đứng lên cũng đi về phía cô.
67 "Thần Dật, anh hẹn em tới có chuyện gì sao?"Thần Dật khẽ ngừng tạm một lúc, trên mặt trầm tĩnh không có bất kỳ vẻ mặt phập phồng, chỉ có đáy mắt dịu dàng phủ một tầng bi thương, ngón tay nhẹ nhàng cầm ly cà phê, thật giống như là mượn một ít ấm áp này làm ấm trái tim mình, "Hải Dụ, sau này em sẽ tiếp tục ở lại công ty sao?"Hạ Hải dụ giật mình, lập tức không phản ứng kịp, suy nghĩ tỉ mỉ mới bỗng nhiên thông suốt, xem ra Thần Dật là đang nói chuyện tình của cô cùng Đường Húc Nghiêu ở công ty rồi.
68 "Đây là vé phim Đạo Manh tiểu Q ?!" Hạ Hải Dụ không dám tin, hỏi. Thần Dật gật đầu một cái, đáy mắt thoáng qua một tia thương tiếc, "Anh biết rõ em đã lâu cũng không dám xem lại bộ phim này, hôm nay vừa đúng lúc gặp được, chúng ta cùng đi chứ?"Cảm động.
69 Hạ Hải Dụ trở về đại trạch Đường gia, đã quá 12 giờ. Ôi, chết mất!Sau khi bộ phim kết thúc, Thần Dật nhất định đưa cô về, dù thế nào cô cũng không thể nói bây giờ cô ở một chỗ cùng Đường Húc Nghiêu, nên phải mặc anh đưa mình hoàn hảo trở về khu trọ nhỏ kia, chờ Thần Dật đi khỏi, cô lại đi, đi thật lâu thật lâu mới trở về nơi này, trời ạ, so với ngựa chở hàng còn mệt mỏi hơn rất nhiều!Đấm chân, xoa bóp vai, Hạ Hải Dụ kéo thân thể rã rời vào nhà.
70 Hơi thở của anh mạnh mẽ kèm theo tức giận cuộn trào mãnh liệt mà đến, cô không cách nào chống cự, chỉ có thể bị động chịu đựng. Thân thể lọt vào ghế sa lon rộng lớn, cả người cô giống như lạc đường trong biển rộng, hướng thuyền nhỏ, sóng lớn cuốn lấy, mắt thấy sẽ bị chôn vùi.
71 Tất cả đều kết thúc“Đường Húc Nghiêu, đồ khốn kiếp!”. Hải Hải Dụ rưng rưng chạy ra ngoài. Anh giơ tay vuốt ve một bên má phải bỏng rát của mình, trong lòng cũng trở nên hoang mang.
72 Thuận buồm xuôi gió. Đáng chết! Anh nghĩ muốn chém đứt tay thằng con trai kia!Trong mắt Đường Húc Nghiêu nhìn thấy một màn Bạch Hạo và Hạ Hải Dụ ôm nhau, trong lồng ngực dấy lên một ngọn lửa tức giận.
73 Châu Úc. Biệt thự nằm ở vị trí rất đẹp. Ngẩng đầu có thể nhìn thấy công viên quốc gia Lam Sơn. Trên Lam Sơn trồng không ít cây bạch đàn, loại cây này lá sẽ thả ra khí, tích lũy trên các đỉnh nũi và thung lũng.
74 "A Húc. . . . . . " Một tiếng gọi dịu dàng cắt ngang cuộc nói chuyện giữa hai anh em. Đường Húc Đông cười xoay người, ánh mắt tối tăm nhìn bóng dáng người đang đi tới, "Chỉ Dao.
75 Châu Úc31 tháng 10, Hallowen, trước ngày lễ một đêm. Không khí ngày lễ tràn ngập khắp phố lớn phố nhỏ, những người đi lại ngoài đường, vẻ mặt hạnh phúc, trẻ em chạy xung quanh rất vui vẻ, trong tay xách quả bí ngô làm đèn, chạy khắp nơi.
76 Chậm rãi dừng xe lại, Đường Húc Nghiêu lạnh lùng nói, "Cô ngồi ghế sau đi, hoặc tự mình trở về, hai chọn một!"“ Hai cái, em đều không chọn!" Triệu Chỉ Tịch tùy hứng nói.
77 Cùng một ngày ở thành T, thời tiết hơi lạnh, bầu trời mờ mịt. Hạ Hải Dụ đi từ trong ngân hàng ra, cửa tự động cảm ứng ‘ xoạt’ mở ra, mặt hứng phải một cỗ gió mạnh thổi đến trên mặt, lạnh run.
78 Đêm khuya yên tĩnh, Đường Húc Nghiêu trằn trọc trở mình, không ngủ được. Bỗng nhiên nhận thấy cửa phòng có tiếng bước chân xột xột xoạt xoạt. Mắt sâu khẽ nheo lại, một tia thâm trầm hiện lên, nhẹ nhàng lật người, đưa lưng về hướng cửa.
79 Tinh mơ thức dậy, Hạ Hải Dụ soi gương, vẻ mặt dữ tợn. Từ 15/10 đến 31/10, đã nửa tháng trôi qua, đồng nghĩa với việc: Đường Húc Nghiêu ra nước ngoài cũng được nửa tháng rồi, và cô liền phiền não nửa tháng này!A a a a a, đáng chết!Hạ Hải Dụ, mày thật sự bị nước đổ vào não rồi, tại sao phải đau khổ nghĩ đến loại người như anh ta, nói không chừng bây giờ anh ta đang ở quốc gia nào đó ung dung tự tại ôm một người đẹp tóc vàng, mày ở đây buồn bực cái gì hả!Mày cùng anh ta kết giao vốn chính là một trò chơi, hiện tại trò chơi đã kết thúc, đã kết thúc!Mày còn cuộc sống của mình nữa, mày phải sống giống như trước đây mới đúng!Đúng đúng, phải khôi phục cuộc sống ngày trước!Tay, khẽ nắm thành đấm.
80 "Hoan nghênh quý khách!" Chủ nhật mỗi tuần, siêu thị buôn bán so với bình thường luôn tốt hơn nhiều, Hạ Hải Dụ kể từ sau lúc đổi ca vẫn bận rộn không ngừng, cũng không được nghỉ ngơi phút nào, nhưng cô vẫn không biết mệt mỏi.