61 - Đúng vậy, thực sự là tổ tông phù hộ! Mấy người khác cũng ào ào phụ họa, vẻ mặt đều tỏ ra may mắn. Ở trong lòng bọn họ, Kiều Kiều chính là một tiểu ác ma không hơn không kém.
62 - Oa, cự linh thật đáng yêu! Hai mắt Kiều Kiều phát sáng nhìn cự linh mà Lệ Thành vừa triệu hồi ra. Đoàn người ngồi xem dưới lầu một đã sớm cười vang một mảnh, cho dù Lăng Phong đã được thấy qua cự linh của hắn, nhưng lần này nhìn lại cũng không nhịn nổi mà cười vang không thôi.
63 Không ai nghĩ tới, vẻn vẹn chỉ là một cứ điểm của Áo La thương minh tại Tinh Lam công quốc đã có một cao cấp Thiên Hành Giả! Thật không hổ là Áo La thương minh! Hâm mộ thì hâm mộ, người quan chiến càng chú ý nhiều hơn đến chiêu phòng ngự cuối cùng của Lệ Thành khi chống lại A Nặc! Người sáng suốt chỉ cần liếc mắt là có thể thấy được, lực phòng ngự của một chiêu kia so với Thụy Tinh quả thực mạnh hơn không biết bao nhiêu lần! Điều này chẳng phải Đa Bảo Các có được một loại tinh chương phòng ngự vượt xa Thụy Tinh sao? Nếu như đây là sự thật thì ý nghĩa của nó cực kỳ trọng đại! Phải biết rằng, Thụy Tinh sở dĩ được đề cao như vậy bởi vì nó có thể tăng cao lực phòng ngự của đại đa số cự linh sơ cấp, trên thế giới này so với việc bảo hộ tính mệnh bản thân thì còn cái gì quan trọng hơn đây? Nếu như Đa Bảo Các thực sự có được tinh chương, có thể khiến cho cự linh sơ cấp đạt được lực phòng ngự như vậy, vậy thì.
64 - Lại thất bại! Kiều Kiều lầm bầm, thất vọng quăng những khối hỏa cầu dao động hỗn loạn trong tay lên giữa không trung, ngay sau đó lại rung tay bắn ra một đạo hỏa tiễn, ầm ầm một tiếng, hỏa cầu vỡ tung, quang mang tinh hỏa bắn ra tứ tán! Lăng Phong bất đắc dĩ từ trong cảnh giới tu luyện quay trở lại, động tĩnh lớn như vậy hắn cũng không thể tiếp tục ngưng luyện nguyên lực được nữa! Đây đã là lần thử nghiệm thứ ba trong vài ngày gần đây của Kiều Kiều, Lăng Phong không biết "Phong Viêm Dung" trong lời Kiều Kiều đến tột cùng là loại nguyên lực ấn gì, nhưng nhìn qua có vẻ rất cường hãn, nhất là trong khoảnh khắc cuối cùng khi hỏa hệ nguyên lực bạo liệt mạnh mẽ đến mức khiến hắn cũng phải kinh hãi không thôi! - Phong Viêm Dung này rất khó tu luyện sao? Thấy bộ dáng uể oải của Kiều Kiều, Lăng Phong hiếu kỳ hỏi.
65 - Ha ha, bảo bối ngoan, gia gia tới thăm cháu đây! Một thanh âm già nua bỗng dưng vang lên trong rừng cây, lập tức liền thấy một thân ảnh hạ xuống bên người Kiều Kiều.
66 Xẹt! Âm thanh tựa như dây dần đứt vang lên, cành khô dưới sự công kích của kiếm mang cường đại hoàn toàn nứt toạc ra! Cùng lúc đó, Kiều Sâm Đặc cũng đưa ra song chỉ, song chỉ ánh lên một mảnh ngân mang xán lạn, giờ khắc này ngón tay của lão tựa như được đúc ra từ tinh thiết! Kiếm chỉ xuất vỏ, Tinh Thiết kiếm giống như một con rắn rung lên "ong ong" giữa hai ngón tay Kiều Sâm Đặc! Nguy hiểm! Nếu như Kiều Sâm Đặc xem qua một màn đối chiến giữa Băng Thần Tử cùng với Lăng Phong, nhất định sẽ không khinh xuất dùng song chỉ kiềm chế Tinh Thiết kiếm.
67 Kiều Sâm Đặc quen thuộc xuất hiện trên tầng cao nhất: - Mạch vô lại, mau lăn ra đây cho lão tử! Thân thể lão lóe lên, trực tiếp tiến vào trong tĩnh thất Mạch Kha tu luyện.
68 - Gia Liệt Áo đại ca! - Lăng huynh đệ, vì sao ngươi lại chật vật vậy? Lăng Phong cười khổ, vì sao gặp ai cũng bị hỏi một câu như vậy nhỉ.
69 - Tiểu Phong, mau ngăn họ lại! Ny Khả vội la lên. Nếu để cho Mạch Kha cùng Kiều Sâm Đặc giao thủ ở chỗ này, vậy thì Đa Bảo Các nhất định sẽ không giữ được.
70 Tinh Thiết kiếm "ong ong" run rẩy, kiếm như thiểm điện, bỗng nhiên vẽ lên xé rách hư không! Xoẹt! Một đạo kiếm mang sắc bén phá không mà ra, dài hơn ba trượng, cuối cùng rơi lên một tảng đá.
71 - Tầng thứ nhất này toàn bộ mọi người có tiềm lực tiến hành "Cự linh dị biến" đều có thể đến đây, đối với họ Nguyên Lực Tháp không có bất luận hạn chế gì.
72 Biểu tình Lô Sâm cũng trở nên ngưng trọng, từ nhỏ đi theo Mạch Kha, hắn tự nhiên phi thường rõ ràng uy lực của Phong Viêm Dung! Đối với đại đa số nguyên tố Thiên Hành Giả mà nói, nếu như bọn họ muốn nắm giữ lực lượng càng mạnh hơn, họ phải dựa vào Thuật Luyện Sư! Chỉ có phối hợp với nguyên tố tinh chương cao cấp, mới có thể vận dụng nguyên lực ấn cao cấp hơn, có thể nói nguyên tố linh kỹ chính là cơ sở để bọn họ trở nên mạnh mẽ! Thế nhưng Phong Viêm Dung này lại hoàn toàn bất đồng, cơ sở của nó chẳng qua chỉ là tinh chương Hỏa Cầu sơ cấp nhất, thế nhưng bằng vào tác dụng của Phong Viêm Dung lại có thể đem uy lực hỏa cầu đẩy lên đến trình độ biến thái! Trên lý luận, chiêu này hoàn toàn không có uy lực cực hạn! Mặc dù như thế, Lô Sâm hiểu rất rõ ràng để nắm giữ một chiêu này thật sự quá khó khăn, năm đó Mạch Kha cũng đã truyền thụ Phong Viêm Dung cho hắn, nhưng hắn căn bản không thể tu luyện.
73 Thánh Vực? Đây đã từng là một mộng tưởng quấn lấy nội tâm Lăng Phong, ngoại trừ biết rằng nếu muốn thực hiện mộng tưởng này phải không ngừng nỗ lực tu luyện ra, đối với nó Lăng Phong cũng không có nhiều cảm tưởng cho lắm, ngay cả Sang Sư cũng không nói cho hắn biết phải làm thế nào mới có thể trở thành Thánh Vực cường giả.
74 Lão tứ Tang Phi, thức tử Tang gia. Trước khi Lăng Phong đến hắn vốn là người được kỳ vọng cao nhất bởi vì hắn có nguyên lực khống chế cực phẩm. Cho dù không có khả năng tu luyện Phong Viêm Dung tới đỉnh phong hắn cũng rất có thể kế thừa y bát Mạch Kha, ít nhất nắm giữ Phong Viêm Dung hai mươi bảy dung.
75 Từ từ, vụ khí tiêu tán, Lô Sâm nhìn vũ khí trước mắt: Thoạt nhìn thì nó khá giống quyền sáo, nhưng thực chất lại là có hình dáng của lợi nhận (trảo), bên ngoài có gai xương kéo dài ra, chỗ các đốt ngón tay thô nhưng không hề cồng kềnh, trái lại, nó tràn ngập một loại mỹ cảm như giọt nước.
76 - Các chủ đâu? Lăng Phong hỏi một nhân viên hướng dẫn, trước mặt người ngoài, hắn vẫn gọi Ny Khả là "các chủ". - Các chủ đại nhân đang ở tầng thứ ba chiêu đãi khách nhân! Cô gái nhân viên vừa thấy Lăng Phong hỏi mình, khuôn mặt đột nhiên hiện lên hai đám mây đỏ rực.
77 Cao thủ như thế sợ rằng cả ba người Diệp Lạc cũng khó có thể địch nổi! Nhưng cao thủ như thế cũng chỉ mặc trang phục tôi tớ! Lăng Phong sẽ không cho rằng bọn họ đang đóng giả, bởi vì sự cung kính bọn họ lộ ra quả thực là có tư thái của hạ nhân.
78 Trường kiếm trong tay Diệp Lạc đột nhiên điên cuồng rung động, tần suất rung động càng lúc càng nhanh, lực lượng càng lúc càng mạnh! Mông Đại lộ ra thần sắc ngưng trọng, sát khí lộ ra: - Chết đi cho ta! Song chưởng vẫn đang gắt gao kẹp chặt lấy trường kiếm, trên trán bộ cự linh khải giáp của hắn đột nhiên phân hóa ra một chiếc cốt thứ (xương gai), hung hăng đâm tới Diệp Lạc! Cùng lúc đó, Diệp Lạc rốt cục cũng hoàn thành thế áp súc lực lượng, trạng thái Cự Linh Phụ Thân trong nháy mắt bị giải trừ, một hư ảnh hình mèo lớn tầm một đứa trẻ đột nhiên nhảy ra từ trong cơ thể hắn! Hắn muốn làm gì? Sống chết trong nháy mắt, Diệp Lạc không chỉ không bỏ kiếm tránh né, trái lại còn giải trừ trạng thái Cự Linh Phụ Thân.
79 - Phi, lão cẩu nhà ngươi, muốn đưa người Đa Bảo Các các chúng ta đi cũng không phải đơn giản như vậy. Sau khi Lệ Thành thụ thương, trong khoảnh khắc hắn liền kiềm chế, trừng mắt nhìn lão giả hét lên - đáng chết! - Ân? Trong mắt Huyền Y lão giả chợt sáng loé lên, lão giả cười nói: - Vậy là ngươi muốn ngăn ta? Hảo, tốt lắm! Bao nhiêu năm nay cũng chưa từng có xuất hiện thiếu niên trẻ tuổi dũng cảm như ngươi! Lảo giả nhìn mọi người xung quanh một vòng: - Ta cho các ngươi một cơ hội, trong số các ngươi ai còn muốn xuất thủ thì tất cả cùng lên một lượt đi! Ngữ khí lão giả vô cùng thân mật, phảng phất giống như đang dạy dỗ hài tử của mình.
80 Bang bang! Phảng phất như bị vạn cân tinh thiết đánh lên người. Đàm Khiếu và Bùi Nặc trở nên vô cùng yếu đuối bị đánh bay đi, thân thể không cách nào khống chế, tự do "bay lượn".
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp, Xuyên Không
Số chương: 44