21 Hôm nay không có mưa rơi, càng chẳng có sấm sét, ánh mặt trời rực rỡ chiếu tỏa. Khi Trần Phong đặt nắm đất cuối cùng che lấp thân mình Ức Hà Phiêu, vùng đất xung quanh đột nhiên phát ra hào quang kim sắc.
22 - Hoàng tử đã chết rồi. - Hoàng tử đã chết rồi. Y Tích cúi xuống bên Hoàng tử, phát hiện ra mạch anh ta đã không còn đập, tim cũng đã ngừng. - Chết rồi?Trần Phong thực lòng sợ rằng những chuyện được định sẵn sẽ bị thay đổi bởi hắn.
23 Nữ tử ăn mặc như nam tử, tay cầm cặp trúc kiếm, có một đôi cánh lam sắc. Trần Phong đã nhận ra nàng, nàng hẳn phải là tinh linh Vũ tộc Phá Trúc. Trần Phong và Y Tích đứng một bên, cặp trúc kiếm trên tay Phá Trúc vung múa tới mức gió thổi không lọt, liên tục tung ra mười mấy kiếm chiêu hoàn mỹ, cuối cùng đã sát tử Thích khách Ma tộc.
24 Hành động của Trần Phong cũng giống như Hoàng tử vừa xong, hắn giơ Huyết Oán Kiếm lên cao, hét lên một tiếng thê lương vang động khắp không gian. Sau đó những đám mây đen dần tan biến, bầu trời lại trong xanh thoáng đãng, ánh mặt trời ấm áp lại chiếu xuống nhân gian, có những người đã sống lại, nhưng cũng có kẻ thì hoàn toàn biến mất.
25 Trần Phong nhìn thấy mộ phần của Ức Hà Phiêu, Tịch Nguyệt và Phá Trúc, xác định đã trở về Tử Trúc lâm một ngàn năm sau. Hắn đã ở chính nơi này dẫn đầu Vương tộc tinh linh Ngũ tộc đại chiến cùng Thích khách Ma tộc, sau đó mở ra cánh cửa thời gian, luân hồi tới một ngàn năm trước.
26 - Có lẽ, nơi đây chính là chỗ nghỉ ngơi cuối cùng của chúng ta. - Thưa chủ nhân, thuộc hạ không thể chờ đợi nữa, thuộc hạ đi vào trước đây. Lạc Anh nói.
27 Tế Qua cứ như vậy bước tới ngắm nhìn, nhớ lại khi phụ vương thường ở nơi đây dạy hắn và tỷ tỷ luyện tập huyễn thuật, vậy mà sau này phụ vương bị Thần Vương sát tử bởi số mệnh của tinh linh Vương tộc.
28 - Linh Tường, ngươi thấy mộng cảnh cường đại này thế nào. Giọng nói của Miên Tủng vang vọng khắp không gian. - Chỉ có thể nói ngươi rất lợi hại, có thể tạo ra mộng cảnh cường đại như vậy khiến cho người khác không thể chạy thoát, đích xác là cảnh giới rất cao.
29 Tiên Hạo thu lại Băng Phách Tuyết Hồn trượng, Băng Tuyết Dị Thú cũng biến mất, bởi vì nó chỉ là do huyễn thuật ảo hóa thành chứ không phải Băng Tuyết Dị Thú đích thực.
30 Y Tích và Kiển Xá đồng thời thốt lên. - Phụ vương chưa chết sao?- Bọn họ chưa chết, tất cả đều là âm mưu của họ. Trần Phong nói. - Âm mưu? Vậy mẫu hậu đâu? Phụ vương tại sao phải bắt mẫu hậu?Y Tích hỏi dồn- Bao gồm mẫu hậu nàng, cả bọn nàng, cả ta cùng toàn bộ người của Thần Ma lưỡng tộc đều đã bị lừa dối và lợi dụng.
31 Trong khi nói Trần Phong luôn cúi đầu, mái tóc và trường bào trắng phau tán phát ra một loại linh lực vô song, gió cát căn bản không thể tiếp cận. - Được, ta đã muốn lĩnh giáo loại linh lực đó của ngươi lâu rồi.
32 - Hiên Sa, chàng chưa chết sao?Ngưng Liễm vừa trông thấy người này, liền nở nụ cười ngàn vạn năm rồi chưa thấy được, chỉ là bị máu lấp hết sự rạng rỡ và ấm áp.