21 Nhanh chân bước đến, quả nhiên trên mặt đất là một đống lửa đang bập bùng, bên cạnh còn có mấy con cá bị xâu thành chuỗi trên nhánh cây, mùi cá nướng bốc lên thơm phức truyền vào mũi hắn, chỉ khiến Tần Đồng càng cảm thấy thêm đói khát.
22 Cuối cùng cũng mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ, ngày hôm sau tỉnh dậy cảm thấy năng lượng rốt cuộc cũng đã quay trở lại, tính chợp mắt thêm một chút nữa để lấy lại cho đủ các giác quan, không nghĩ rằng lăn qua lộn lại cũng không có một chút buồn ngủ nào, đành bất đắc dĩ đứng lên.
23 Sự việc vốn đã bị ném ra khỏi đầu một lần lại hiện ra một cách rõ ràng trong óc hắn, Tần Đồng có chút ngây dại nhìn nhìn bức họa kia, thẳng đến khi tiểu đào kéo kéo hắn mới lấy lại tinh thần.
24 “Khách” một tiếng, chén rượu bị đập mạnh trên mặt bàn, Tần Đồng liếc mắt nhìn những ngón tay thon dài rắn chắc kia mà nhịn không được nuốt nuốt nước miếng, không khắc chế được chính mình bắt đầu ảo tưởng mấy cái ngón tay kia mà bóp vào cổ mình thì cảm giác sẽ như thế nào.
25 Tần Đồng lúc này đã thích ứng với bóng tối, vừa thấy năm ngón tay kia đưa ra, đã vội vàng trốn vào đầu giường, đầu hàng nói: “Ta nói ta nói, toàn bộ đều nói cho ngươi là được chứ gì?”
Trong lòng dù là cảm thấy thực uất ức, cũng không dám đắc tội với người trước mắt, thành thành thật thật đem thân thế trước đây đã nói với thôn núi lập lại y chang một lần nữa, hơn nữa sau cùng Chu tẩu và tiểu đào đến Ung thành như thế nào đều khai hết toàn bộ.
26 Lục Gia Diễm ngữ khí bình thản: “Như thế nào lại không thừa nhận, chúng ta đã quen biết nhau “thật là lâu”. ”
Tần Đồng càng nổi điên, vừa muốn há mồm phản bác Chu tẩu đã xen vào nói: “Tốt lắm tốt lắm, có cái gì cứ từ từ nói, hơn nửa đêm ngươi không ngủ thì để cho người khác còn ngủ.
27 Lục Gia Diễm nhíu mày: “Ngươi vừa mới nói cái gì?” Đó là ngôn ngữ gì, thanh âm kỳ quái như thế mình chưa từng nghe người ta nói qua bao giờ.
Tần Đồng liếc nhìn hắn một cái: “Liên quan gì ngươi!” tiếp theo bước qua hắn xuống giường, hắn muốn đi rửa mặt, hắn phải ăn cái gì đó, hắn phải an ủi mình, hắn Tần Đồng từ nhỏ đến lớn ngủ có ôm thì đều là ôm nữ nhân, chính là chưa bao giờ ôm nam nhân, thật sự là đáng sợ, đáng sợ đến mức hắn xanh cả mặt.
28 Ngày hôm sau tỉnh dậy Tần Đồng mất mặt phát hiện mình lại đem tên hỗn đản nào đó thành một cái gối ôm khổng lồ, nhìn cặp mắt lạnh như băng kia đang chằm chằm vào mình, hắn quả thực muốn đâm đầu một cái cho quên hết đi.
29 Tiểu đào căn bản không có thu ánh mắt vào, vẫn trừng trừng nhìn vào hướng của hai người kia, giống như có năng lực làm thủng hai cái lỗ trên thùng xe mà nhìn ra vậy.
30 Lục Gia Diễm vẻ mặt bình thản chém ra một chưởng tắt ngọn đèn dầu chuẩn bị nghỉ ngơi, Tần Đồng lúc này lại lóe lên ánh sáng, mang giày vào chuẩn bị bước ra khỏi cửa.
31 Tần Đồng quả thật chỉ muốn kiếm chỗ nào đó mà đập đầu vào, từ nhỏ đến lớn hắn tuy rằng cũng có chút ngu ngốc đi nhưng mà chưa từng đến mức này, quay tới quay lui cuối cùng lại càng đem bản thân mình vùi càng sâu xuống lòng đất, chỉ có thể nhìn người khác từng cuốc từng cuốc đem đất hất vào chính mình.
32 Từ đó về sau Tần Đồng vô kế khả thi, trong khi hắn phải vắt hết óc suy nghĩ muốn thoát khỏi mối quan hệ buồn cười kia, Lục Gia Diễm lại rất nhàn nhã, thỉnh thoảng còn cố ý trêu đùa Tần Đồng sớm đã bị nhức đầu không thôi, thậm chí còn bắt đầu cảm thấy đây là một thú tiêu khiển thú vị, khiến cho Tần Đồng hận đến nghiến răng nghiến lợi, ước gì được đem hắn nghiền nát thành tro mới có thể hảo hảo giải được mối hận trong lòng.
33 Tần Đồng khóe mắt xẹt lên một chút gian trá, nằm lại hảo ở trên giường, nhắm mắt rồi lại mở ra, nặng nề mở miệng: “Bất quá thân thế ta không bình thường, ta cam đoan mỗi chữ mỗi câu đều là sự thật, về phần tin hay không, đó là chuyện của ngươi.
34 Buổi chiều ngày thứ hai, Lục Gia Diễm đưa cho Tần Đồng một tờ giấy, mở ra thì thấy đó là một địa chỉ chính xác, trên đầu còn có hai chữ kinh thành khiến Tần Đồng biết được đây chỉ e là biện pháp mà Lục Gia Diễm nghĩ ra để giúp hắn.
35 Tần Đồng ở trong phòng quay tới quay lui. Trong các căn phòng lớn này đều có lò sưởi, ngày thường tuy rằng không cần, nhưng hiện tại bọn họ ở lại đây, Tiễn bá liền đem lò sưởi trong các phòng có người ở thắp lên, ấm áp vui vẻ, tự nhiên cũng không thể so sánh với các khách *** bình thường.
36 Ngày hôm sau Tần Đồng ngủ thẳng đến trưa mới có chút lưu luyến rời giường, khác thường nhất là, Lục Gia Diễm cư nhiên lúc này cũng mới vừa rời giường, rửa mặt chải đầu xong ra khỏi cửa, Tần Đồng vừa ngẩng đầu đã thấy ngay cái tai tinh đáng hận kia.
37 Tuy rằng rất là tức giận, Tần Đồng lại không nóng nảy xông lên, chỉ ở trên giường tận lực dùng ánh mắt giết người, cả giận nói: “Ngươi nói ai ngu ngốc!” Mở miệng ngậm miệng mắng chửi người ta ngu ngốc mới chính là kẻ ngu ngốc, tuy nhiên câu này lại không có can đảm nói ra, chỉ có thể oán thầm.
38 Trang giấy phiêu phiêu bay thẳng đến chỗ Lục Gia Diễm, Lục Gia Diễm thân thủ bắt lấy, lập tức đem trang giấy triển khai, đến khi xem xong cả nội dung, thần sắc bình thản không có lấy nửa phần biến hóa.
39 Thân thể cứng ngắc một chút cũng không phản ứng được, tuy rằng não bộ Tần Đồng đang cực lực ra lệnh cho tay chân mình phải động, chính là bị Lục Gia Diễm thấy được, tay chân bất đắc dĩ cũng không thèm nghe lời hắn, liền cứ phải duy trì cái tư thế bấu víu mất mặt trên người Lục Gia Diễm.
40 Đồng tử Tần Đồng khẽ chuyển, không thể không nói hắn bây giờ còn là có chút sợ hãi, hắn là nam nhân, biết có đôi khi nam nhân xúc động sẽ không thể khống chế lý trí.