81 Vài ngày sau đó Tần Đồng quả nhiên trải chăn nệm nằm dưới đất, chính là mỗi buổi tối rõ ràng là ngủ trên đất, sáng lại phát hiện là ở trên giường, mà Lục Gia Diễm mỗi lần khi hắn tỉnh lại nhíu một bên mày, cái bộ dáng kia rõ ràng cho thấy hắn không hề động thủ, là tự mình lên đó.
82 Bởi vì ban ngày nóng, cho nên Tần Đồng định thời gian gặp mặt vào buổi tối, hắn cũng không gấp, ít hôm sau mới chậm rãi đi qua, trước kia xuất môn không phải xe cũng là phi cơ, mà hiện tại, hắn phát hiện mình càng thích đi bộ, cảm thấy đây thật là một loại hưởng thụ không sai.
83 Tần Đồng đột nhiên cảm thấy tay mình không thể động đậy, trên người lại bị đè nặng, ép hắn đến khó thở, giãy dụa nửa ngày mới đem ánh mắt mở ra một khe nhỏ, đầu tiên là nóc nhà tối như mực, đầu óc có chút xoay chuyển, sau đó cúi đầu, ba giây sau, ánh mắt bỗng nhiên trừng lớn, toàn bộ buồn ngủ đều tiêu tán, kêu to: “Hỗn đản!”
Lục Gia Diễm đối với việc hắn gọi “hỗn đản” đã sớm miễn dịch, không thèm quan tâm lý lẽ, tiếp tục động tác của mình, lưu luyến ở trên cổ còn không quên nói một câu: “Cổ ngươi vị không tồi.
84 Lục Gia Diễm thả lỏng nắm tay đang nắm chặt, ánh mắt đóng lại: “Ai, ngủ ngủ, chỉ vài ngày không ngủ thật là mệt mỏi. ”
Mấy ngày kế tiếp thật cũng bình an vô sự, cũng không lý tưởng như vậy, Tần Đồng vẫn là có chút né tránh, mà Lục Gia Diễm ngược lại biểu tình có chút thoải mái, người bên cạnh xem ra, không khí giữa hai người quả thực kỳ quái đến cực điểm.
85 Tần Đồng lắc đầu, nhìn Lục Gia Diễm đứng ở bên cạnh mình, nói: “Lão gia tử, ta hôm nay không phải đến xem ngư. ”
“Nga, đó là chuyện gì?”
“Này… vẫn là để hắn nói với ngươi đi.
86 Kết quả Tần Đồng cũng ngủ không yên ổn, giữa trưa không có thứ gì đàng hoàng bỏ vào bụng dạ dày có điểm khó chịu, một đường cứ tỉnh tỉnh mê mê, không qua bao lâu tiểu đào liền lại gọi bọn hắn đi ăn cơm, hắn tuy rằng mệt, nhưng càng đói, đành phải kiên cường mà chống đỡ đứng lên ăn cơm xong đi ngủ, ăn một bụng no cuối cùng mới ngủ được.
87 Ngày hôm sau Tần Đồng dậy rất trễ, quả nhiên ngủ thật trầm, chẳng qua lúc đứng lên vẫn như cũ buồn ngủ cùng không có tinh thần, mắt nhìn ánh mặt trời sáng lạn chói chang ngoài cửa sổ, một bên mơ hồ nghĩ may mà hẹn lúc chạng vạng, một bên ngáp mấy cái liền sờ sờ tìm quần áo mặc vào người, cúi đầu, động tác nhất thời dừng lại, ánh mắt cũng trợn to hết cỡ, há hốc mồm nhìn trên người mình trải rộng những dấu ấn tím tím hồng hồng.
88 Tần Đồng sau khi xuất môn liền theo thói quen nhìn xung quanh khắp nơi một lát, phát hiện lần này cư nhiên không có nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia, đột nhiên cảm thấy có chút mất mát, một hồi lại nhịn không được thầm mắng, mình không phải nữ nhân, còn trông mong vào một đại nam nhân làm bảo tiêu hay sao.
89 Tuy nói là muốn tìm rượu nho, nhưng mỗi ngày ánh mặt trời chiếu sáng rực rỡ, Tần Đồng thật sự không có tâm tình mà đội nắng dạo bước trên đường, vì thế dứt khoát quyết định không phải vội vàng, chờ thời điểm trang hoàng xong mọi thứ thì đi mua cũng không muộn.
90 Mấy ngày kế tiếp, mọi người nhìn thấy Tần Đồng lúc nào mang theo gương mặt xanh mét, nhất là mỗi lần nhìn về phía Lục Gia Diễm ánh mắt lại càng lộ ra hung quang, hung hăng tựa như muốn giết người, khiến cho Chu tẩu cùng tiểu đào phải liên tục canh giữ ở bên cạnh, phòng bếp cũng không dám cho hắn tới gần, sợ không chú ý một chút hắn sẽ vọt vào lấy dao ra.
91 Từ bên ngoài đột nhiên chen vào thanh âm của một người, cười hì hì: “Vạn tuế gia, hắn mặc kệ không có nghĩa là ta mặc kệ, đương nhiên, chỉ cần ngươi xuất tiền là được.
92 Tần Đồng ngồi trên ghế mà không khác gì như đang ngồi đống lửa, ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc về phía Lục Gia Diễm đang ngồi bên cửa sổ, từ ngày trở về từ hoàng cung hắn liền cảm thấy có gì đó không ổn, tuy rằng biểu tình trên mặt thoạt nhìn vẫn chẳng khác gì bình thường, nhưng hắn lại cảm thấy thật sự có gì đó không ổn, giống như một tòa núi lửa đang chực chờ phun trào, dưới biểu tình bình tĩnh đó không khác gì dung nham đang sôi sùng sục.
93 Mấy ngày kế tiếp Tần Đồng khóc không ra nước mắt, mỗi đêm đều phải giúp đỡ vòng eo bủn rủn cơ hồ không thể nào đứng thẳng của mình, mà cái “lần sau” kia cũng nằm ở nơi nào đó xa xa không hẹn ngày tái ngộ.
94 Hôm sau tỉnh dậy, Tần Đồng lại nổi trận lôi đình, quả nhiên hắn với rượu có thù oán, chỉ cần uống vào một chút thì đã gặp toàn chuyện không tốt.
Vừa tự cảnh báo mình từ nay về sau không được uống rượu, hắn cũng thề với trời từ nay trở đi nếu hắn còn cùng cái tên hỗn đản đê tiện vô sỉ lợi dụng lúc người khác khó khăn kia nói thêm một câu nào nữa liền mang họ của hắn! Từ nay về sau cứ xem như hắn là người vô hình, đánh chết cũng không liếc mắt một cái, chuyên tâm vào việc chuẩn bị cho việc khai trương tửu lâu.
95 Sáng mùa thu trời trong xanh mát mẻ, sau mấy tháng trời bị nắng hè chói chang tra tấn thì chắc chắn một buổi sáng như thế luôn khiến tâm tình con người trở nên thoải mái.
96 Buổi tối trở về, vốn trải qua cả một ngày bận bịu nhưng ai cũng hưng phấn cực kỳ, lúc trở về còn không cảm thấy mệt, mọi người đều tụ tập tại phòng bếp bày ra một bàn đồ ăn lớn gọi là chúc mừng, kiên quyết lôi Tần Đồng đang ở lỳ trong phòng đi ra, ồn ào cười nói hôm nay không say không về.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Trọng Sinh, Nữ Phụ, Nữ Cường
Số chương: 32