1 Thần tượng lưu lượng đang nổi Hoắc Hi đêm mai tham gia thương diễn ở Thất Viên Tùng, các fan sôi nổi đi sân bay tiếp đón. Là Hoắc Hi tiền tuyến trạm tỷ, fan lão bà thâm niên Kiều Tiều, khiêng camera ra cửa.
2 Hoắc Hi mang Kiều Tiều về nhà, rót cho cô li nước ấm, sau đó ngồi xuống ở đối diện.
Cô còn khóc, bả vai hơi run run, vừa khóc vừa nhìn bốn phía xung quanh, cuối cùng tầm mắt dừng lại trên người Hoắc Hi ở đối diện, dùng sức mà nhắm mắt, dường như không thể tin được mà thấp thấp hô: "Hoắc Hi.
3 Hoắc Hi gật đầu đáp lại, đi hai bước sang bên cạnh, nhường chỗ cho Thịnh Kiều. Cô đi vào thang máy, đôi mắt nhìn anh không chớp, tựa như nhìn thiếu một giây đều chịu thiệt.
4 Bên trong xe có hương bạc hà nhàn nhạt.
Hoắc Hi khẽ nhíu mày, quay người lại, hơn nửa ngày, đạm thanh nói: "Mấy ngày nữa sẽ đưa cho cô. "
" Mỗi một buổi diễn đều phải đưa!"
".
5 Ngón tay của Thịnh Kiều có chút phát run, đột nhiên ngẩng đầu, hung tợn nhìn lên.
Cao Mỹ Linh vẫn cười, lấy lại di động, dựa ra sau: "Đừng nhìn tôi như vậy.
6 Đã từng là người thân thuộc nhất nhưng bây giờ lại dùng ánh mắt xa lạ và cảnh giác nhìn mình, Thịnh Kiều cảm thấy đầu lưỡi đắng ngắt. Trước kia Kiều Vũ luôn mắng cô truy tinh não tàn, nhưng anh sẽ vì giúp cô cướp vé vào buổi biểu diễn của Hoắc Hi mà động viên toàn bộ công nhân viên trong văn phòng luật sư.
7 Suy xét đến việc đến đoàn phim liền phải trang điểm, tạo hình, chụp hình, Thịnh Kiều trực tiếp rửa mặt rồi để mặt mộc ra cửa. Vừa lên xe, Phương Bạch liền đưa cho cô bữa sáng đã chuẩn bị, Thịnh Kiều vừa ăn vừa nói cảm ơn, lại hỏi: "Cao Mỹ Linh đâu?"
Đến, hiện tại cả tên lẫn họ, tỷ cũng không gọi.
8 Thịnh Kiều luyện lời thoại đến đêm khuya, cuối cùng không chịu được lạnh, run rẩy về khách sạn.
Mới vừa vào thang máy, Chung Thâm một thân mùi rượu cũng đi vào, thấy là cô thì có chút ngoài ý muốn, cười hì hì chào hỏi: "Cô cũng chưa ngủ sao?" Chợt nhìn thấy kịch bản trên tay cô và khuôn mặt bị đông lạnh đến đỏ bừng, bất khả tư nghị*: "Thịnh Kiều cô cũng liều mạng quá!"
(*) Bất khả tư nghị: không thể tưởng tượng
Thịnh Kiều nói: "Liều mạng mới có thể thắng.
9 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thịnh Kiều cầm điện thoại ngẩn ra vài giây.
10
(Tên chương dài quá nên đành viết dưới đây)
•☆•☆•☆•
Nửa tháng sau, Thịnh Kiều hoàn thành suất diễn của mình, việc quay chụp cũng sắp kết thúc, toàn bộ đoàn phim đều rất luyến tiếc Thịnh Kiều nên đã làm cho cô một buổi tiệc đóng máy lớn.
11 Hoắc Hi đang ở sân vận động cùng nhân viên thiết kế bối cảnh thương lượng điều chỉnh sân khấu. Bài đăng trên Weibo của Thịnh Kiều là người đại diện Bảo ca dùng di động anh ấy đưa cho anh xem.
12 Thịnh Kiều cầm di động, bình tĩnh nhìn chằm chằm hình đại diện của Hoắc Hi. Hình đại diện được dùng khi anh vừa xuất đạo, là ảnh chụp lần đầu tiên anh lên sân khấu.
13
Chung Thâm đang chụp hình cho bìa một tạp chí, nghe Thịnh Kiều thuật lại chuyện thảm đỏ, so với Phương Bạch còn gấp hơn: "Cái đám Tinh Diệu tâm địa đen tối này, cả ngày không làm được chuyện gì đàng hoàng! Kiều Kiều cô không cần hoảng, tôi lập tức đóng gói lễ phục và tạo hình sư đem lại cho cô ngay! Đêm nay cô phải xinh đẹp át hết! Đẹp át toàn trường!"
Dừng một chút, lại hỏi: "Cô nói là thảm đỏ nào?"
"Thời đại Thịnh Điển.
14
Bọn họ chưa bao giờ biết Thịnh Kiều có thể đẹp đến như vậy.
Đặc biệt là cặp mắt kia như đang hòa hợp với ánh trăng đêm nay, bên trong mông lung, cười đến mê ly.
15 Sau khi buổi biểu diễn chấm dứt là tiệc khánh công, Hoắc Hi uống xong một vòng rượu, về phòng đã là rạng sáng. Sau khi cầm di động đăng lời nhắc nhở fan chú ý an toàn trên đường về nhà thì tùy ý lướt lướt, nhìn thấy hot search thảm đỏ hôm qua.
16 Cuối cùng cấp bậc của hai người tăng lên không ít, nhìn xem thời gian cũng đã qua hai tiếng. Trong lòng Thịnh Kiều nhớ đến mẹ Kiều, đứng dậy tạm biệt Hoắc Hi.
17 Editor: Fuurin
•☆•☆•☆•☆•☆•☆•☆•☆•☆•☆•
Sau cửa là một đoạn đường rải đá nhỏ, hai bên trồng đầy hoa cỏ nhưng được xử lí rất sơ sài. Phần chuyển tiếp là ba bậc thang, cửa phòng khép hờ.
18 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dọn xong hành lí, mọi người ở phòng của mình sửa sang quét tước lại, Thịnh Kiều trải xong giường, đang cất quần áo vào tủ thì di động vang lên, Chung Thâm nhắn liên tục vài tin trên Wechat:
- -- Cô xem cô như vậy, mất mặt không? Xấu hổ chết người!
- -- Không phải chỉ là một tên Hoắc Hi thôi sao? Dáng dấp cũng không khác tôi là bao, cô có thể kìm chế một chút hay không?
- -- Còn phải ở chung một tháng, đang phát sóng trực tiếp nữa, cô chú tâm một chút giùm tôi!
- -- Hừ, còn không thừa nhận cô thích anh ta.