21 Dịch giả: chichiro
Hạ Hầu Túc Ngọc cực kỳ không vui.
Nàng dẫn theo đám con cháu quý tộc thường ngày a dua nịnh hót mình, muốn dạy dỗ thật tốt thiếu niên đã giành danh ngạch của hoàng đệ mình.
22 Dịch giả: Đình Phong
Rốt cuộc sắc mặt của Sở Tích Phong xuất hiện biến hóa, y nhìn Tô Trường An sững sờ nói: "Vì sao trên người ngươi lại có khí tức của hắn?"
"Khí tức của hắn?" Tô Trường An lặp lại, hắn thực không rõ Sở Tích Phong cuối cùng muốn nói cái gì.
23 Dịch giả: Mạn Mạn
Đao của Sở Tích Phong không xuyên qua kiếm của Tô Trường An như y nghĩ. Kiếm của Tô Trường An dừng chuẩn ở một điểm nào đó trên đao, đây là một điểm rất kỳ diệu, nó là nơi nhát chém của y dùng lực yếu nhất.
24 Dịch giả: chichiro
Vẫn lại là một khoảng trầm lặng thật lâu.
Sau cùng Tô Trường An phá vỡ loại trầm lặng này: "Vì sao? Ông bị bệnh?"
"Không có.
25 Dịch giả: Đình Phong
Tô Trường An tìm trong nội viện một gian phòng coi như không tệ mà ở lại, tuy rằng Thiên Lam học viện nhiều năm chưa có đệ tử, nhưng những đồ vật năm đó vẫn còn, phòng cũng coi như sạch sẽ, chỉnh cần dọn dẹp một chút là được.
26 Dịch giả: Mạn Mạn
Chiều hôm sau, Tô Trường An thở dốc thu lại kiếm, Hạ Hầu Túc Ngọc đứng cạnh cũng thở hổn hển nhìn hắn.
Buổi so kiếm hôn qua, Hạ Hầu Túc Ngọc cảm thấy không phục khi thua Tô Trường An.
27 Dịch giả: chichiro
Tô Trường An đã sống mười sáu năm, rất ít khi gặp phải tình huống như vậy - đồng thời bị mấy trăm người nhìn chăm chú.
Lần đầu tiên là ở Trường Môn Trấn, thời điểm Thánh Hoàng phong hắn làm Nam tước.
28 Dịch giả: Đình Phong
Hạ Hầu Túc Ngọc cũng nghe được ý tại ngôn ngoại trong lời nói của Cổ Tiễn Quân, nàng cùng Cổ Tiễn Quân đã âm thầm cạnh tranh cũng nhiều ngày, một khi hai bên gặp mặt tất nhiên tránh không được nóng lòng châm biếm, hơn nữa nàng lại thắng ít thua nhiều.
29 Dịch giả: Mạn Mạn
Tinh Vương Đài cũng chẳng có gì thần kì, chí ít thì Tô Trường An cảm thấy như vậy.
Cũng đặt một chiếc bàn nhỏ trên đó, trên bàn bày đồ ăn và rượu giống nhau.
30 Dịch giả: chichiro
Sau khi Tô Trường An Tụ Linh, lần đầu tiên hắn hoàn toàn không băn khoăn phóng ra tất cả lực lượng của mình.
Từng đạo Đao Ý như thực chất bắt đầu quay quanh Tô Trường An, còn kèm theo vô số ngọn lửa nóng bỏng.
31 Dịch giả: Đình Phong
"Làm Tinh Vương, theo như quy củ của Bát Hoang viện đáp ứng một yêu cầu của ta phải không?" Tô Trường An nói như vậy.
Lời vừa nói ra, sắc mặt mọi người ở đây lần nữa trở nên khó coi.
32 Dịch giả: Mạn Mạn
"Đao nô Sở Tích Phong!" Âm Sơn Trọc trầm giọng nói: "Ngươi cũng muốn càn quấy với tên tiểu tử kia sao?"
Mặc dù kiêng kị thực lực của Sở Tích Phong, nhưng Âm Sơn Trọc cũng không sợ phải giao thủ cùng hắn.
33 Dịch giả: chichiro
Đây là một câu nói cực kỳ đột ngột nhưng Khai Dương lại nói vô cùng bình tĩnh, giống như đang nói ngày mai mặt trời sẽ mọc, trăm sông cuối cùng sẽ đổ về biển vậy.
34 Dịch giả: Đình Phong
Lúc Tô Trường An mở to mắt lần nữa, đập vào mắt hắn chính là lượn lờ khói khí trên đầu mình. Sau đó hắn ngửi được mùi đàn hương nhàn nhạt truyền đến chóp mũi.
35 Dịch giả: Đình Phong
"Chúng ta đi với ngươi!" Cổ Ninh nói ra.
Tô Trường An có chút khó xử, Sở Tích Phong tính tình cổ quái, bản thân vốn đã làm người nổi giận, nếu lại mang theo đám người Cổ Ninh, chỉ sợ người gặp giận chó đánh mèo với mọi người.
36 Dịch giả: chichiro
Lời đó vừa nói ra, một giây trước trong mắt Hạ Hầu Túc Ngọc còn tràn đầy nhu tình, sau một cái chớp mắt đã biến mất sạch sẽ.
Nàng có phần bất đắc dĩ trợn mắt nhìn Tô Trường An, sau đó dùng âm thanh chỉ có bản thân mới có thể nghe thấy thấp giọng lẩm bẩm: "Cái tên ngốc này.
37 Dịch giả: Đình Phong
Mấy người đằng sau cũng bắt chước làm theo, rất thuận lợi trèo ra ngoài tường.
Cuối cùng đến lượt Kỷ Đạo, hắn rất to con, từ nhỏ đã rất to con, nhưng hắn là một nho sinh.
38 Dịch giả: Mạn Mạn
Mọi người nghe thấy giọng của Tô Trường An mới ngơ ngẩn bước lại, đờ đẫn ngồi xuống.
"Mọi người sao vậy?" Tô Trường An không khỏi hỏi lại.
39 Dịch giả: MặcMặc
Biên: Đình Phong
Như Yên hé miệng cười, gật đầu với Cổ Ninh. Sau đó, nàng cũng không lui ra mà tiếp tục nhẹ nhàng ngồi ở bên người Tô Trường An.
40 Dịch giả: TNCE
Biên: Đình Phong
Nàng cúi đầu, khẽ nâng gót, chậm rãi đi tới.
Tại lúc nàng xuất hiện đám đông náo nhiệt bỗng trở nên trầm mặc. Toàn bộ Mẫu Đan Các, cứ thế chìm vào im lặng.