21 Bạch Tích Hương chưa kịp lên tiếng đáp lời thì chợt có tiếng Tố Mai truyền đến:- Bẩm cáo cô nương, phía đông có bốn chiếc khoái thuyền đang đuổi đến. .
22 Bạch Tích Hương liền nói:- Được thôi ! Để ta trị thương cho các ngươi xem !Hai tay lại liên tiếp điểm lên ngực Lâm Hàn Thanh, một hồi sau thì hai mắt chàng đã từ từ mở ra.
23 Lâm Hàn Thanh đứng bên ngoài cửa khoang thuyền quan sát chiếc thuyền lớn. Hai bên mạn thuyền mỗi bên đếu có sáu hắc y đại hán đang cật lực khuơ chèo, khiến cho con thuyền dù đang ngược dòng vẫn cứ tiến băng băng.
24 Kiếm Vương Tử lắc đầu nói:- Một lời của tiểu vương đáng giá ngàn vàng, đâu thể huỷ ước được. Tây Môn Ngọc Sương nói:- Nếu như ngươi không định huỷ ước, vậy thì từ nay phải theo ta làm nô bộc.
25 Hoàng Phủ Trường Phong bị Kim Phất Đạo Trưởng đẩy lệch sang một bên, nên tránh khỏi được đường kiếm hiểm ác của Bạch Tích Hương. Bạch Tích Hương một chiêu không chúng, liền lập tức biến hoá, đoản kiếm hoành ngang, chém bị thương hữu thủ (hữu tý) của Hoàng Phủ Trường Phong, tiếp đó lại huy kiếm chém ra nghênh tiếp với phất trần của Kim Phất Đạo Trưởng.
26 Lý Trung Hụê đưa tay chỉ một vùng xanh biếc dưới núi nói:- Kia chính là Vạn Tùng Cốc, chúng ta đi nhanh một chút thì có thể nhập cốc trước khi trời tối.
27 Tố Mai nhắm mắt lẩm bẩm nói một mình:- Mong trời cao rủ lòng thương xót phù hộ cho thương thế cô nương nhà chúng con mau lành, cho dù phải đổi bằng mấy chục năm dương thọ, tiểu tỳ cũng cam tâm tình nguyện.
28 Lâm Hàn Thanh quay lại nhìn Bàng Thiên Hoá nói:- Làm phiền lão tiền bối chiếu cố Bạch cô nương, vãn bối đi một lát rồi quay lại. Bàng Thiên Hoá nói:- Lâm huynh đệ cứ yên tâm.
29 Lý Trung Hụê nói:- Lâm huynh muốn xem kẻ địch là ai đúng không ?Lâm Hàn Thanh nói:- Nhìn bốn bề đều yên tĩnh như vậy, dường như không phải là cường địch xâm nhập.
30 Đi đến cốc khẩu, Lý Trung Hụê đột nhiên giảm bớt cước lực, đưa tay lên vuốt vuốt mấy sợi tóc vương trước mặt, rồi chậm rãi bước lên phía trước. Chỉ thấy ngoài cốc khoảng năm sáu trượng, có một tốp đại hán quần áo màu sắc khác nhau đang tụ tập.
31 Lâm Hàn Thanh lắc đầu nói:- Ấn tượng của lệnh đường với vị Vương bá phụ kia không được tốt. Lý Trung Hụê mỉm cười nói:- Để chứng thực chuyện này, gia mẫu đã dùng dược vật đặc biệt bảo quản thi hài tiên phụ và Vương bá phụ lại để sau này tiểu muội tự tìm hiểu lấy.
32 Huyền Y Long Nữ nói:- Đủ rồi. Mẹ chỉ có nói như vậy. Nếu như bà ta chịu nhận con, tự nhiên sẽ nói cho con biết chuyện năm xưa. Nếu như bà ta không muốn nhận, dù con quỳ xuống van xin cũng chẳng có ích gì.
33 Lý Trung Huệ mỉm cười nói:- Gia mẫu đối xử với người vô lùng lạnh nhạt, ngay cả con cái như tiểu muội và gia huynh cũng khó mà tiếp cận, không ngờ lại tốt với cô nương như vậy.
34 Tiểu Thuý như bị tiếng nổ liên tiếp làm kinh động, mở choàng hai mắt, cất tiếng than thở:- Hết rồi ! Hết rồi ! Cô nương ơi ! Tiểu Thuý có lỗi với người ! Tiểu Thuý chỉ có chết mới đền hết tội !Lý Trung Hụê nghiến răng ken két:- Ta không ngờ Tây Môn Ngọc Sương lại dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy ?Chỉ nghe có tiếng cười lạnh vang lên:- Lý minh chủ, cô nương không thấy việc nói xấu sau lưng người khác là chuyện mất phong độ lắm sao ?Lý Trung Hụê quay đầu nhìn lại, thấy Tây Môn Ngọc Sương thân vận huyền y, trên vai khoác một tấm áo choàng, mặt mày đầy vẻ phong trần, hiển nhiên là vừa mới đến đây.
35 Bạch Tích Hương mỉm cười:- Tiểu muội vốn nghĩ thư thư không còn chút tình nghĩa nào, thì ra trong lòng vẫn còn một chút nhu tình. Chỉ bằng điểm này, tiểu muội quyết phải ở đây để cứu thư thư.
36 Lý Trung Hụê thân vận thanh y, lưng đeo trường kiếm đang đứng đón tiếp tân khách. Lâm Hàn Thanh đưa mắt nhìn vị lão tăng vận cà sa màu vàng thầm nhủ:- Đây có lẽ là các tăng lữ của Thiếu Lâm Tự, từ lâu đã nghe danh Thiếu Lâm là Thái Sơn Bắc Đẩu của võ lâm, quả nhiên khí thế cũng khác người.
37 Lý phu nhân quay người bước đi mấy bước rồi đột nhiên quay đầu lại nói:- Hài tử, còn có một chuyện nữa ta chưa nói cho ngươi biết. Ta đã thay đổi ý định không giết Thiên Hạc Thượng Nhân nữa, hơn nữa còn dùng linh dược cứu chữa cho lão.
38 Lâm phu nhân hỏi:- Bà ta so với mẫu thân thì thế nào ?Lâm Hàn Thanh ngẩn người hỏi:- Mẫu thân muốn nói đến mặt nào ?Lâm phu nhân mỉm cười:- Võ công tài trí, mẹ đây không thể nào bì với bà ấy được.
39 Bạch Tích Hương nói:- Đúng vậy, là bà ấy. Lý phu nhân nói:- Thật kỳ lạ ! Làm sao mà bà ta biết được nội tình ?Bạch Tích Hương lắc đầu:- Chuyện này vãn bối cũng không được rõ lắm.
40 Bạch Tích Hương nói:- Nếu như ngươi chịu nghe lời khuyên của ta thì ngươi sẽ là người có kết cục viên mãn nhất trong mấy người chúng ta. Tây Môn Ngọc Sương cười lạnh:- Xét về tâm cơ, Tây Môn Ngọc Sương ta quyết không phải là đối thủ của Bạch Tích Hương ngươi.