161 _ Yêu ? Là yêu thật sao ? Nhật Hạ ngạc nhiên hỏi lại. Giữa yêu và thích khác nhau rất rõ ràng. Thích là chỉ có cảm tình với một người, chỉ muốn bên cạnh người đó.
162 _ Vậy sau đó như thế nào ? Nhật Hạ nghe Ngô Kim kể xong thì mới hỏi. Thì ra là mấy đứa này từ nhỏ đã có gian tình, chẳng qua là Lâm Quân không thèm nhớ mà thôi.
163 Trương Văn Minh nghe thế cũng ngẫm nghĩ một lúc, sau khi đào ra cái âm mưu kinh thiên của đám Tung Quốc thì hắn đã biết. Việt Quốc chắc chắn không còn nhiều thời gian để chuẩn bị cho lắm.
164 Trương Văn Minh bước đi mà càng ngày càng tức tối. Đầu tiên là tên nhóc tân đệ tử gian cmn xảo, dám đòi tiền đại sư phụ là hắn. Bộ nó không biết cái chữ “ vô tư kính dâng “ sao.
165 10 ngày sau, Dưới chân núi Trường Bạch Sơn. Trong một tửu quán rất bình thường. Tại một cái bàn cũng rất bình thường, trên bàn chỉ có vài món nhắm và một bình rượu trắng có 4 người đang ngồi với nhau.
166 Lê Dũng nói xong rồi đi ra ngoài. Móc một tờ giấy màu đỏ, nhỏ giọng nói vào đó : _ Alô, nghe rõ trả lời. Đại bàng gọi chim sẻ …. . Tờ giấy màu đỏ này chính là một loại truyền tin phù.
167 SaiGon thành, trường DongDa. _ Này, treo thêm dây lên, cho vài bông hoa nữa……. đúng rồi, ngay chỗ đó…. . _ Ê, sai rồi, dịch qua bên kia một chút đi …….
168 Lâm Quân hừ lạnh một tiếng cảnh cáo tên da đen này. Nếu chuyện này mà lộ ra thì các chắc mấy tên nhà cái lột da hắn mất. _ Yên tâm đi. Ta sẽ giữ kín như bưng.
169 Trương Văn Long vừa dứt lời, tức thì 1 đàn học sinh lập tức leo lên sân khấu. Đây chính là toàn bộ học sinh lớp A1. Tiết mục đầu tiên chính là do họ biểu diễn.
170 _ Các anh em, tới phiên chúng ta rồi. Sẳn sàng hết rồi chứ ? Lâm Quân quay sang hỏi mọi người lần cuối. Từ lúc nãy các học sinh lớp A2 đều đã tập trung đằng sau sân khấu.
171 Vừa thấy đám Lâm Quân bước ra thì ngay cả Trương Văn Long hay các giám khảo cũng đều rất sửng sốt. Nếu không phải biết đây là biểu diễn thì họ chắc cũng tưởng cái đám này là ma quỷ chui ra từ địa ngục nha.
172 Mọi học sinh và thầy cô đều phiêu theo điệu nhạc, cho tới khi màn trình diễn đã kết thúc thì họ vẫn chưa hoàn hồn lại. Vẫn đắm chìm trong giai điệu, trong tiếng ca mạnh mẽ, trong tiếng những nhạc cụ mới lạ.
173 Sặc sặc sặc, hahahaha, Cẩu Thánh, ta làm thế có hay không ?Bên ngoài trường DongDa, Vô Văn Dương tuy chỉ là một cái bồn cầu màu đen, không phải con người nhưng nghe cái giọng cười của hắn thì có vẻ là thích thú lắm.
174 Trong bóng đêm tăm tối chỗ tứ sư phụ vừa bắn vào có một con ma thú cao to đang quằng quại vì đau đớn. Chỉ thấy đây là một con ma thú trông giống như sói.
175 Hửm, hình như thằng kia là Nhị Long thì phải ?Lâm Quân vừa bay xuống nhìn thì lập tức đã nhận ra được người quen. Mặc dù trong bóng tối nhưng khuôn mặt và đặc điểm của Nhị Long thì Lâm Quân không thể nào mà quên được.
176 Trường DongDa,Trong một căn phòng học bỏ hoang, lúc này đang có 10 người học sinh, nam nữ đều có. Tất cả bọn họ đều đang đứng, chỉ có duy nhất một người đang ngồi.
177 Các học sinh A7 ngay lập tức tiến lên sân khấu. Vì đặc thù của môn múa này nên cô nào cô nấy cũng đều ăn mặc rất mát mẻ. Chỉ thấy họ mặc một váy màu đỏ, nhưng lại hở trên hở dưới.
178 10 phút trước,_ Cẩu Thánh, ngươi có nhầm không thế ? Tại sao chúng ta phải chui vào đây ?Vô Văn Dương sau khi đột nhập vào trường DongDa thì thắc mắc quay sang hỏi Cẩu Thánh.
179 Toàn bộ học sinh nam trong trường không bàn mà hợp, trả lời ngay tắp lự làm Viêm Vi tức đến nổi sắp phun máu. M**, ****, ****, đám đàn ông thối tha. Viêm Vi hận tới nghiến răng nghiến lợi, trong lòng ân cần hỏi thăm tổ tiên 18 đời của đám con trai này.
180 Chiến tranh ảo giác chính là tên gọi của một cuộc chiến tranh giữa Tung Quốc và các nước phương Tây, mà khơi mào trước chính là Anh Quốc diễn ra vào đầu thế kỷ thứ 19.