161 Ngày thứ hai, Lâm Triệt đến công ty, nhận được tin công ty đã nhận cho cô một quảng cáo, bảo cô đi qua kí hợp đồng một chút. Từ trước đến nay, Lâm Triệt là một trong những nữ nghệ sĩ hiếm hoi không vướng scandal, phía công ty rất thích những người như vậy, không có động tí là bới móc, cũng không vì mình đột nhiên may mắn mà nhiều chuyện.
162 Anh. . .
Giọng nói của Cố Tĩnh Trạch dịu lại.
- Thật ra là do anh lo em sẽ làm hỏng chuyện, nhưng mà nếu em đã nói, đương nhiên anh sẽ tin tưởng em.
163 Thầy giáo kia nhìn Lâm Triệt, cẩn thận suy nghĩ lại, một hồi mới nhớ ra. Mười mấy năm không gặp rồi, suýt chút nữa thì ông không nhận ra được.
Ông đương nhiên nhớ được Lâm Triệt, trước đây Lâm Lỵ và Lâm Triệt ở trong lớp của ông, nhưng rất ít người biết Lâm Lỵ và Lâm Triệt là chị em, cũng không ít lần ông giúp đỡ Lâm Lỵ bắt nạt Lâm Triệt.
164 Cố Tĩnh Trạch nhẹ nhàng kéo tay cô.
Lâm Triệt sững sờ.
Cố Tĩnh Trạch không buông tay, nhưng ánh mắt không nhìn về phía cô mà nhìn về trước:
- Đi thôi, đi tới trước xem thử một chút.
165 Đã mấy ngày liền Mạc Huệ Linh không gặp Cố Tĩnh Trạch, bây giờ lưu luyến nhìn Cố Tĩnh Trạch, nở một nụ cười tự cho là xinh đẹp nhất với anh.
Cố Tĩnh Trạch thấy Lâm Triệt đi vào, mới nhìn Mạc Huệ Linh nói:
- Em tới đây làm gì?
Mạc Huệ Linh bĩu môi:
- Sao vậy, anh không hoan nghênh em đến đây sao?
Ánh mắt Cố Tĩnh Trạch trầm xuống:
- Chẳng qua là vì em đột nhiên đến đây nhưng lại không nói cho anh biết trước.