41
Vào lớp học Thanh Nhi tìm một bàn trống ngồi xuống, lấy sách vở ra để ngay ngắn trên bàn, vừa lui cui bấm điện thoại thì cảm giác bên cạnh có người, cô nghiêng đầu qua thấy Huỳnh Bách Nhân đang cười cười nhìn cô, nhẹ giọng hỏi.
42
"Thầy. . nói gì ạ?" Thanh Nhi cứng ngắt ngẩng đầu nhìn hắn, sắc mặt vô thức trắng bệch.
Chung Gia Thạc khẽ mỉm cười, nụ cười quỷ dị khác xa nụ cười lúc đứng trên lớp, âm thanh phát ra khiến người khác không kiềm chế run rẩy.
43
Nếu như bây giờ có một điều ước, Thanh Nhi ước ngay lập tức cô có thể xuyên không, xuyên tới bất cứ nơi nào chỉ cần không phải chỗ này. Nhưng ông trời nào có rảnh để ý nguyện vọng nhỏ nhoi của cô, quăng cô tới thế giới này rồi 3 lần 4 lượt troll hoặc knock out cô.
44
Đóng chặt cửa phòng, Thanh Nhi khựng lại vài giây ngẫm nghĩ nếu bây giờ đi thang máy sẽ đụng mặt sinh viên tan học, cô co chân chạy về phía cầu thang vừa quẹo cua thì va mạnh vào ai đó, nhém ngã ngược ra sau may nhờ người kia nhanh tay đỡ kịp.
45
Không biết cũng không sao, Thanh Nhi chỉ cần ăn no ngủ kĩ rồi chờ chồng tới thương là được. Quan điểm của cô rất đơn giản, sống tốt hiện tại, tương lai liền trở nên tươi sáng.
46
Nhà hàng Nhất Hảo, đệ nhất vịt quay Bắc Kinh. . .
Thanh Nhi ngồi trên bàn ăn, ánh mắt thèm thuồng đói khát nhìn anh đầu bếp đang chuyên tâm cắt từng lát thịt vịt óng ánh vàng ươm.
47
Thanh Nhi mê ngủ, một đợt gió lạnh thổi qua làm người cô khẽ run rẩy, vừa khó chịu muốn tỉnh dậy thì cảm giác hơi ấm đang tiến gần đến cơ thể, ai đó nâng cô dậy ôm vào lòng.
48
Thanh Nhi mê ngủ, một đợt gió lạnh thổi qua làm người cô khẽ run rẩy, vừa khó chịu muốn tỉnh dậy thì cảm giác hơi ấm đang tiến gần đến cơ thể, ai đó nâng cô dậy ôm vào lòng.
49
Tiếng gọi là của anh hai cùng Lưu Tử Hàm, hai người họ đang đứng nói chuyện, đồng thời nhìn thấy Thanh Nhi bước vào liền mở miệng gọi, xong cả hai đều sửng sốt xoay mặt nhìn nhau.
50
Chiều tối, từng tầng mây đen kéo đến che lấp bầu trời, đường phố rộn rã lên đèn, âm thanh huyên náo của đô thị như một bản nhạc không bao giờ dứt.
51 Trước khi đọc truyện, ta muốn nói, bạn nào đã và đang truyện ta không xin phép, vào inbox nói chuyện một chút nào!!
M. n đọc truyện vui vẻ nhé!
__________
"Thưa bác ạ.
52
Trương Lam Tuyệt không hề nhìn ra ánh mắt sắc lẽm như dao của Thanh Nhi, vẻ mặt điềm tĩnh thản nhiên bước tới, chào hỏi. "Lâu rồi không gặp, có khoẻ không?"
Khoé môi Thanh Nhi co quắp xuống dưới, một bàn tay siết lấy chân ly, cánh tay kia bấu chặt vào tay Trần Kha Dương, răng nanh nghiến ken két.
53
Không có gì ngoài dự đoán, sợi dây chuyền mệnh danh 'Nước mắt biển cả' thuộc về chủ tịch Thượng Hoằng với giá mười tỉ. Buổi tiệc cũng nhanh chóng kết thúc ngay sau đó.