1 Việt Nam-8h------------------
Lam Diệp Phù dùng đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vô định vào kim giây di chuyển trên mặt đồng hồ, chờ đợi thời gian chầm chậm trôi.
2 Trung Quốc-----------
Hàn Mạt Mạt và Nam Cung Hải từ sân bay di chuyển về khu biệt thự
Hàn Mạt Mạt nhíu mày, vô cùng ảo não. Họ đều là những thương nhân, rất nhiều công việc phải giải quyết, thật sự rất hiếm có thời gian ngó tới con cái.
3 (Lúc đầu chỉ định viết chơi thôi, không nghĩ tới có người thích, nên mình có nói qua thế này: tác giả mình là một người rất vĩ đại, yêu hòa bình thế giới nên cứ coi như các nước trên thế giới đều chung sống yên ổn hiện tại và mai sau đi, tình hữu nghị hợp tác gắn bó như keo 502 ko rời, ko có mâu thuẫn, tranh chấp j hết cả, mệt lắm, còn có đây là truyện nam chính nhỏ hơn nữ chính một tuổi nữa, ko đọc đc có thể click back )
--------
Việt Nam--------------
" Alo, xin chào"
" Lam Diệp Phù?"Điện thoại truyền đến thanh âm nghi hoặc
" À.
4 Lam Diệp Phù vô cùng xoắn xuýt, ảo não
Tại sao lâu như vậy còn chưa trả lời cô? Thiên Phi bị sao a? Liệu có phải cô đã nói gì sai không?
Mãi một lúc sau, cô mới thấy Thiên Phi lên tiếng, giọng nói mơ hồ rất nhỏ:" Tôi.
5 Trung Quốc------
" Tiểu tổ tông của tôi ơi. . . cậu lại làm sao vậy?" Nam Cung Tang Du lởn vởn bên cạnh Nam Cung Tử Phi, âm thầm nhìn sắc mặt của cậu
" Đừng ồn, anh họ.
6 (ns một chút, mình trước đây đọc rất nhiều thứ truyện và có ấn tượng sâu sắc với họ Nam Cung. Mà mình thích mấy âm như Phi, Ly, Xuyên,. . . nhưng đặt một âm thì không được, nên mình thêm từ đệm "Tử" vào đấy.
7 (Lúc đầu viết chơi thôi, giờ có người đọc rồi, là viết vì độc giả. Ủng hộ tinh thần cái đi)
---------------------------------
Nhìn đi nhìn lại, cô cũng không cảm thấy mình nhìn nhầm
Nhưng tại sao Thiên Phi lại gọi cho cô? Quá phi lí, phi lí
Chờ đến lúc cô hoàn hồn thì bản thân đã vô ý bấm nghe rồi
Qua điện thoại, cô nghe thấy thanh âm của Thiên Phi nhỏ xíu, ngập ngừng, như thể phải vắt hết não bộ để tìm kiếm từ thích hợp: " Xin.
8 Dạo này, cô cực kì bận
Kì thi sắp tới rồi, cô bận tối mắt tối mũi chuẩn bị ôn thi
Giáo viên trông thi nghiêm ngặt, thật là đủ đáng sợ!!!
Người ta thường nói, khi người con gái đứng trước người mình yêu, não bộ của cô ấy sẽ đình trệ, sẽ bỗng chốc trở nên ấp úng, đần độn?
Cho nên.
9 Lam Diệp Phù sau khi đi vài vòng quanh sân trường liền phát hiện mình quên mang theo điện thoại, nhanh chóng trở lại phòng thi
A, sao cô lại đãng trí thế nhỉ?
Bên dãy cầu thang cạnh phòng thi, cô thấy Diệp Phi Yến đỏ mặt tía tai cúi đầu xuống.
10 " Ha! Cậu ta xấu xi?" Nam Cung Tang Du ôm bụng cười" Cậu ta lừa cô đấy!"
" Hả?"
" Mặc dù không muốn thừa nhận. . . nhưng kể cả tôi khi đứng gần cậu ấy cũng trở thành vũng bùn khó nhìn.
11 " Tôi nghe tiểu Yến nói rồi! Khai mau, cậu đang quen soái ca nào vậy?" Phùng Như Hương tra hỏi
" Lần trước mình đã nói rồi a~ Là chính các cậu không tin!" Lam Diệp Phù khẳng định
Diệp Phi Yến sán lại gần: " Như thế nào? Có phải là rất đẹp không? Ai nha~ Giọng nói thật là dễ nghe quá đi mà! Thật sự vô cùng ôn nhu"
" Không đẹp!"
Nhan sắc có thể lu mờ cả Nam Cung Tang Du làm sao có thể dùng một từ đẹp để hình dung?
" Chị có ảnh sao? Kỳ thực là em thấy ánh mắt của chị có hơi cao!" Cô bé tiếp tục
" Ách.
12 Trung Quốc---------
" Đổng sự trưởng, vất vả cho ông rồi!. . . Đúng, về dự án này chúng ta có thể xem như đã thành công một nửa, tiếp theo ông hãy dùng danh nghĩa của tôi mua lại mảnh đất kia!.
13 " A Đường, phế hắn đi!"
Ông vừa nhẹ nhàng mở miệng, người đàn ông to cao áo đỏ bên cạnh đã tiến lên, không nhanh không chậm rút ra một con dao sắc bén, chìa đến trước mắt Quan Thẩm.
14 Cô tự nhận thức. . . bản thân có một ánh mắt rất cao
Kì thực, gu thẩm mĩ của mỗi người chưa hẳn đã giống nhau. Khi đánh giá một nam nhân, có người thích người đàn ông lạnh lùng cao ngạo, có người lại say mê những anh chàng phong lưu tiêu sái, cũng có những người yêu thích kiểu người vui tính, dễ thương.
15 " Phù! Thật là một ngày mới lạ mà!"
Sau khi trốn thoát được sự tra hỏi khắt khe của lũ bạn, Lam Diệp Phù chậm rãi đi về nhà
Hôm nay, cô có nhiều cảm xúc!
Ngạc nhiên có, vui mừng có, phiền lòng có, và.
16 Đại loại được dịch là. . . lâu rồi Lam Diệp Phù chưa có gọi điện sao?
" À. . . à. . cái. . . cái này hình như không liên quan đến tôi a~" Tang Du đổ mồ hôi
" À mà.
17 Thủ hạ của Nam Cung Hải, tất cả đều đã được huấn luyện một cách vô cùng khắt khe, để trở thành những cỗ máy giết người tuyệt đối trung thành, kể cả một đứa con nít cũng có thể giết người không chớp mắt
Bởi vì có nhiều nhân thủ đắc lực, nên ông mới thâu tóm được Hắc đạo.
18 Lam Diệp Phù vui vẻ đứng trước mặt Lam Mạn Ly
" Tiểu Ly! lâu lắm rồi chúng ta mới gặp mặt!" Cô vui vẻ ôm lấy một cánh tay của em gái mình
Lam Mạn Ly lạnh nhạt dùng đôi mắt tím biếc nhìn cô, hỏi: " Anh chàng bên Trung Quốc của chị thế nào rồi?"
Hơi sững lại một chút, cô trả lời: " Ai nha! Dạo này người ta không có gọi được cho cậu ấy! Cứ nghĩ tới gương mặt làm người khác tim đạp ý loạn kia làm chị không kiềm chế nổi~" Cô đưa hai tay lên má, làm bộ nữ sinh ngại ngùng
" Được rồi được rồi, hiện tại chị cũng nên đến thăm gia gia một chút chứ nhỉ?" Lam Mạn Ly đề xuất
" Cũng được.
19 Đối với Lam Diệp Phù, một trong những ước mơ vĩ đại của cô là được đặt chân lên tất cả mọi quốc gia. Điều này trông có vẻ không khả thi cho lắm vì đến bây giờ cô mới chỉ luẩn quẩn ở Việt Nam, cùng với 10 năm như địa ngục ở cái nơi xa tít tận cực Bắc Bắc Mĩ kia.
20 Thời tiết đầu thu thực sự rất dễ chịu!
Lam Diệp Phù vừa tận hưởng cảm giác thư thái do thiên nhiên mang lại, vừa suy ngẫm về lời nói của Nam Cung Tang Du
Anh không nói rõ là Thiên Phi có bối cảnh thế nào, nhưng đại loại cô có thể hiểu sơ sơ về quan hệ của gia đình cậu
Quan hệ lạnh nhạt, cứng ngắc!
Tang Du nói với cô rằng cha mẹ của Thiên Phi là những người bận rộn, rất ít có thời gian chăm sóc con cái, nên quan hệ giữa bọn họ rất bài xích.