41 " Đúng rồi, ở Trung Quốc. . . có cái Thiên gia nào không?" Lam Diệp Phù hỏi
" Không có a!. Ta chỉ nghe nói có Nam Cung gia hiện đang ở Trung, còn có một số gia tộc lớn khác như Tôn gia, Cao gia, Ngụy gia, Liên gia.
42 " Nước Mĩ có nhiều địa điểm đẹp lắm, vậy mà cậu không nhìn thấy. Tôi áy náy a!" Lam Diệp Phù giọng điệu sụt sùi nói với Nam Cung Tử Phi qua điện thoại
" Không sao.
43 Mặc cái gì? Cô phải mặc cái gì?
Dù là Thiên Phi không nhìn thấy, cô cũng không thể tuỳ tiện ăn mặc được
Người thiếu mất một giác quan thường có cảm nhận vô cùng tốt a
Lựa chọn đến nửa ngày, cô cuối cùng mặc áo phông quần jean, khoác thêm một chiếc áo và đi giày thể thao, mái tóc đen quăn dài cột lại, vừa trẻ trung lại giản dị, cũng không được coi là thiếu lịch sự
Cô không bao giờ thích mặc váy.
44 Lam Diệp Phù ngồi suy đoán linh tinh một chút, liền lôi điện thoại ra nhìn giờ
2 giờ 59 phút chiều rồi!
Hắn sẽ không đến sao?
Cô bắt đầu đếm ngược
Từng con số.
45 " Thực ra là, lịch trình của tôi bị trì hoãn nên hôm nay mới đến Mĩ, cũng vì thế nên liền đi máy bay đến đây. Xin lỗi đã doạ em!" Nam Cung Tử Phi giải thích
Lam Diệp Phù đối với hắn cố gắng mặt không đỏ tim vẫn đập thường.
46 " Bánh. . . bánh của tôi!" Lam Diệp Phù sụt sịt nói. Ngay sau đó, bộ dạng đáng thương uỷ khuất liền trở nên tràn đầy sát khí " Đã phá hỏng bánh của tôi, vậy họ cả đời cũng đừng hòng ăn cái gì!"
Nam Cung Tử Phi nghe thấy thanh âm của cô, có chút dở khóc dở cười, liền đứng im
Cô nhóc này luôn có bộ dạng thay đổi linh hoạt, hắn không biết nên hình dung cô thế nào
Tên cướp tiền cướp sắc vẫn cười không nhin thấy ngày mai, không nhận ra bản thân đã vô tình làm nên điều tốt đẹp gì
Cho nên, hắn chưa kịp nói câu tiếp theo liền cảm thấy thiên địa đảo lộn, rất nhanh.
47 Giữa chừng, vì Thiên Phi có việc phải giải quyết, hắn liền xin lỗi cô rồi dời đi
Bất quá, hôm nay cũng xem như thực sự rất vui
Hiện tại cũng đã 10 giờ
Cô về đến biệt thự Lam gia liền nhìn thấy mọi ngưòi tụ tập trong phòng khách
" Oh, tiểu Jena! Con đã ở đâu vậy?" Yên Thi Na một bộ lo lắng hỏi.
48 ( Ai công truyện của mk đi đâu thì làm ơn thông báo nha. Tất nhiên là mk cho phép tất ấy mà!)
-----
" Lão đại!" Tư Thiên Vũ một thân trắng toát nở nụ cười khả ái đi lại chỗ Vân Tử Hy đang đứng bên cửa sổ sát đất
" Cậu hoàn thành công việc ở Việt Nam rồi à?" Van Tử Hy giọng nói khản đặc, nhấc li rượu ra khỏi miệng, bộ dạng giống như một người đàn ông cao quý
Thế nhưng, đừng tưởng rằng đây là bản chất thật, chỉ ngay phút sau, hắn liền nở một nụ cười rất đểu, khóe mắt cũng cong lên.
49 Hôm nay là ngày thứ 6 Lam Diệp Phù đến Mĩ
Thiên Phi chưa gọi cho cô
Thế nhưng, cô dự định sẽ về với Trung Tâm một chút, dù sao lúc đến đây cô cũng chỉ nói đi có vài ngày
Có lẽ sẽ xin phép ở lại với cha mẹ lâu dài
" Lúc nào cậu mới phẫu thuật vậy?" Lam Diệp Phù qua điện thoại thắc mắc
" Sau khi em về"
" Hể??? Như vậy cậu chưa nhìn thấy tôi được sao? " Cô thở dài
Hơn nữa dù sao hắn có điều kiện như vậy, sớm nhìn một chút sẽ tốt hơn
" Chu kì điều trị là 2 tháng.
50 " Có ai không? Đại tiểu thư ngất rồi!"
Nữ hầu tên Tiểu Liên vội vàng chạy đến, nâng cô lên. Bởi vì trước đây chưa từng gặp Lam Diệp Phù, cô bé không biết cô mắc bệnh gì
Nhìn sắc mặt càng ngày càng kém của cô, tiểu Liên càng lo lắng
Hi vọng tiểu thư không có việc gì
Vì cửa cách nhà khá xa, mà các phòng đều cách âm, giọng cô bé lại nhỏ, nên không có ai nghe thấy
Hết cách, tiểu Liên liền tự mình đỡ cô vào
"Đại tiểu thư nhẹ quá! Gần như không có trọng lượng vậy!" Cô bé thầm cảm thán, thế nhưng cảm nhận được cô rất gầy, tiểu Liên liền thương tiếc
Rốt cuộc một cô gái đẹp như vậy, đã chịu đựng những thứ gì?
Dìu cô nằm lên ghế sofa trong phòng khách, thấy sắc mặt cô ngày càng kém, cô bé vô cùng hoảng sợ
" Làm sao vậy?" Một nữ hầu khác tên Tiểu Hoa bước đến phòng khách, thấy vậy cũng nhíu mày thắc mắc
" Tiểu thư đột nhiên ngất đi.