1 Tiếng chuông báo thức từ điện thoại đánh thức Nhi dậy khỏi một giấc ngủ sâu. Dụi mắt, Nhi với lấy cái điện thoại trên bàn ngủ để tắt đi tiếng chuông đáng ghét ấy.
2 Ngày hôm sau, An Yên đã hạ sốt và Nhi quyết định cho con bé quay lại trường mẫu giáo. Để cho lòng cảm thấy an tâm hơn, khi đến công ty, Nhi liền mở màn hình máy tính dõi theo con bé qua máy quay được lắp đặt trong lớp suốt cả buổi học hôm đó.
3 Sáng sớm của một ngày thứ Hai đầu tuần, khi Tú vừa đến bệnh viện và đang cho chó mèo ăn thì nhận được một cuộc gọi đến điện thoại bàn. Bắt điện thoại lên, Tú biết được là từ một trường mẫu giáo gọi đến.
4 Sáng ngày hôm sau, trời vẫn mưa rả rích và không có dấu hiệu ngừng. Thấy vẫn chưa thể chạy đi lấy xe, Nhi gọi điện đến chỗ sửa xe hẹn họ khi mưa nhỏ hơn thì sẽ sang.
5 An Yên thức dậy trong nước mắt đầm đìa. Con bé phát hiện con thỏ bông đã biến mất. Con thỏ bông đặc biệt này luôn ở bên An Yên từ nhỏ. Nhi đã tự tay may nó cho An Yên khi mới chính thức nhận con bé làm con nuôi, xem như là một món quà chào đón thành viên mới của gia đình.
6 Hôm nay tâm trạng của Tú rất tệ. Lúc sáng Tú tiếp nhận hai ca mổ cho hai chú chó bị bỏ rơi vì già yếu bệnh tật, nhưng cuối cùng không có ca nào thành công vì bệnh tình quá nặng.
7 Tối hôm đó Tú không tài nào ngủ được. Một phần vì cũng phải chăm mấy con mèo con, một phần vì những chuyện vừa xảy ra. Không biết sao Tú lại buột miệng gọi Nhi là em nữa.
8 Nhi cố gắng để không ngủ gật trên đường về tuy rằng đang rất buồn ngủ. Tự dưng Nhi bắt đầu thấy ngại nếu như Tú nhìn thấy mình ngủ. Tự dưng không còn vô tư được như trước nữa.
9 Nhi xem chuyện của ngày hôm qua như chưa có gì xảy ra. Nhi bắt đầu một ngày bằng nấu bữa sáng nhẹ rồi đưa An Yên đi học, đưa mẹ ra sân bay để đi Hà Nội, ghé đổ xăng cho xe, và chạy lên công ty.
10 Ngày hôm sau khi đến trường đón An Yên, cô giáo trao cho Nhi một phong thư với dòng chữ 'Kính gửi phụ huynh học sinh'. Cô giáo giải thích rằng đây là thư mời của nhà trường về chuyến đi cắm trại sắp tổ chức.
11 Tú đã bắt đầu thấy mệt và buồn ngủ. Ngồi ngắm ra biển nãy giờ làm Tú mất đi khái niệm thời gian, không rõ bây giờ đã là mấy giờ. Định tối nay nếu có thể sẽ ngồi ngoài này đến sáng, nhưng Tú không biết mình còn cầm cự được bao lâu.
12 Có một tin tốt đã đến trong một ngày làm việc của Tú. Nguyệt đã có người ngỏ ý nhận nuôi. Chị ấy là người vừa dọn về nơi này. Nhà chị có nuôi hai con mèo.
13 Cũng đã vài ngày sau hôm đi phát hình ấy, nhưng sao vẫn chưa ai gọi điện đến bệnh viện hỏi thăm về tụi nhỏ. Tú sốt ruột, và cũng có chút thất vọng. Đã có nhiều hy vọng và rất nôn nao về dự án này, nhưng kết quả lại không như mong đợi.
14 Ngày đầu tiên của tháng Năm là một ngày nắng đẹp. Cả đêm hôm qua Nhi túc trực bên phòng của An Yên chờ cho nhiệt độ con bé hạ thấp. Mãi đến gần sáng con bé mới giảm sốt.
15 Đăng liền gọi cho Nhi sau khi nhận được tin nhắn. Nhi bắt máy, mặc dù trong lòng đang nói với chính mình rằng mình vừa làm một chuyện thật điên rồ. "Cuối cùng thì em cũng đồng ý.
16 Khi áng mây bay ngang che đi vầng trăng tròn cũng là lúc cái ôm chấm dứt. Nhi quay mặt đi, chạy thẳng một mạch vào trong nhà và lên phòng của An Yên. Phải quay mặt đi trước khi Tú thấy được gương mặt lấm lem của mình.
17 Trời lại đổ mưa. Các vị khách hấp tấp ra về trước khi cơn mưa ngày một lớn hơn. Đăng nán lại phụ Nhi dọn dẹp nhưng mẹ cũng bảo Đăng ra về, lát nữa mưa to lại mắc mưa.
18 Hôm nay, Tú khởi đầu ngày mới với một tâm trạng khá thoải mái. Tú dậy thật sớm để đi chợ mua một số lương thực, ghé cửa hàng bán nước sâm mua vài chai về để tủ lạnh, dừng lại mua vài tờ vé số của ông cụ ngồi bán trước cây xăng xem như thử vận may.
19 Bằng cách nào đó, Nhi đã lên được đến căn phòng của mình. Bằng cách nào đó, Nhi đã bỏ ngoài tai những lời gặng hỏi của Đăng trên suốt đường về. Bằng cách nào đó, Nhi đã nằm trên chiếc giường này một thời gian dài và chỉ biết nhìn lên bóng đèn trên trần nhà.
20 Tiếng bấm chuông liên hồi và gấp rút khiến Tú tỉnh dậy khỏi giấc ngủ. Nhìn qua đồng hồ, đã gần 6 giờ sáng. Biết chắc chắn là Nhi đã đến, Tú vội chạy ra để mở khoá.
Thể loại: Truyện Teen, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 30