Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Thế Thân Nữ Phụ Chương 47: Tiệc Chính Trị.

Chương trước: Chương 46: Nhớ Chồng Quá!



Thanh Nhi mê ngủ, một đợt gió lạnh thổi qua làm người cô khẽ run rẩy, vừa khó chịu muốn tỉnh dậy thì cảm giác hơi ấm đang tiến gần đến cơ thể, ai đó nâng cô dậy ôm vào lòng.

Trong tình huống này, đáng lí cô phải trừng lớn hai mắt, vung tay tát vào mặt tên biến thái có mưu đồ sàm sỡ cô, nhưng khi hơi thở hắn phả vào mặt, cô chợt nhớ đến một vật lâu rồi không gặp.

Gấu bông!

Đúng vậy, chính là mùi hương nhàn nhạt cùng độ ấm cơ thể giống y chang nhau, đáng ngờ là gấu bông chạy ra tận trung tâm thành phố tìm cô đấy.

Thương nó mất thôi~

Thanh Nhi nghĩ vậy liền vươn hai tay lên ôm cổ nó, hôn nhẹ vào má, thì thầm. "Nhớ mi lắm."

Gấu bông im lặng chẳng đáp, hơi cúi người ngồi vào xe, để cô thoải mái ngồi trên đùi nó, một lúc sau có tiếng nói trầm ổn. "Đến khách sạn."

Thanh Nhi mím môi, ba chữ vừa rồi nghe quen lắm, hình như nghe ở đâu rồi á? Nhưng ngữ điệu mới thật hay làm sao, à quên không nói, gấu bông có giọng nói giống hệt chồng cô.

Nghe rất thích!

Thượng Minh Triệt ra lệnh tài xế xong cúi đầu nhìn Thanh Nhi, vẻ mặt cô khi ngủ rất ngây ngô, khoé môi lúc nào cũng cong cong đầy thoả mãn. Đưa tay tém gọn vài sợi tóc ra mép tai cô, nhìn vẻ vui sướng nơi đuôi mắt nhếch cong, nâng cằm cô dậy hôn lên cánh môi đỏ mọng, nhẹ giọng trầm ấm. "Chơi chán chưa? Anh tới đón em!"

Thanh Nhi cảm giác môi được bao phủ trong ấm nóng, nhớ đến lần trước cũng thế này mà gấu bông cho ăn kẹo, lập tức lắc đầu nguầy nguậy. "Không chán, ăn rất ngon, muốn nữa." Vừa nói, đầu lưỡi liền vươn ra liếm vòng môi thể hiện sự thèm thuồng.

Thượng Minh Triệt ngưng lại động tác nhìn cô, vài giây sau khoé môi nhếch lên ý cười, hai cánh tay ôm chặt cô vào lòng, hôn nhẹ lên vầng trán trắng nõn, có chút chiều chuộng. "Ngủ đi."

Không cho ăn sao? Thanh Nhi chép miệng thất vọng, dụi dụi mặt vào cổ gấu bông, tay luồng ra sau ôm thắt lưng nó, hưởng thụ ấm áp.

Không biết qua bao lâu, chính là một phút trong mơ mà nửa ngày ngoài đời thực, ấm áp dần bị thay thế bằng chăn bông tẻ nhạt, Thanh Nhi cũng bị thiếu thốn quanh người buộc phải tỉnh dậy. Cô xoay đầu qua phải, giường trống. Xoay qua trái, gối trống. Nhìn cúi giường, cửa đóng chặt. Ngước lên đỉnh đầu, bốn chữ vàng đẹp mắt 'khách sạn Thượng Quốc'.

A a a

Thanh Nhi gào thét bật dậy, tại vì sao mỗi lần mơ thấy gấu bông đều ở chỗ đắc tiền, lần trước ở khách sạn Thượng Quốc 1 đêm đã tiêu hết của cô gần 200 triệu, hiện tại lại là Thượng Quốc nữa.

Chồng ơi là chồng, tiền ơi là tiền, gấu ơi là gấu, trời ơi là trời.

Thanh Nhi hoả tốc xuống giường chạy ra ngoài, thầm rủa tên khốn nào đùa day đem cô quăng vào đây, đồ ác độc, vô nhân đạo quá mà.

Cô muốn đánh hắn, giết hắn, bóp chết hắn nhưng trước tiên phải chạy thoát khỏi đây đã, không biết từ lúc nào bản thân cô đã biến thành một tên chuyên quỵch tiền phòng, kệ hết đi, 200 triệu có thể mua hàng tá đồ đẹp đấy.

Nhưng trời có đủ hai mắt làm sao để Thanh Nhi tội nguyện, cô vừa thấp thỏm đưa đầu ra khỏi thang máy thì hai nàng tiếp tân xinh đẹp đã niềm nỡ tươi cười gọi. "Trần tiểu thư."

Ruột gan Thanh Nhi đảo tròn trong bụng, dù đã biết ông trời luôn chơi khâm cô nhưng vẫn không nhịn được văng tục *mk*. Hít sâu một hơi, cô nghiến răng đi đến quầy tiếp tân, chuẩn bị công cuộc phá gia chi tử.

Hai nữ tiếp tân thấy vẻ nghiêm trang của cô, khó hiểu nhìn nhau, cô gái có khuôn mặt bầu bĩnh đẩy một tấm thiệp màu xanh xậm lên trước, lễ phép nói. "Trợ lí Phùng bảo tôi gửi cái này cho cô."

Thanh Nhi kinh ngạc cúi đầu nhìn tấm thiệp, nhanh chóng mở ra coi, hai mắt cô lập tức trợn trừng, tay run lên..

"Buổi tiệc đấu giá từ thiện.. lúc 18 giờ ngày 12/12/20.. tại Toà nhà chính phủ X..

Trầm Bằng."

Cô ngẩng đầu, cao giọng hỏi lại. "Cô nói ai gửi cái này cho tôi?"

Nữ tiếp tân giật mình, không hiểu sao thấy bất an, cẩn thận đáp. "Là Phùng trợ lý.."

"Phùng Tuấn?" Thanh Nhi cắt lời cô ấy, vẻ mặt cảnh giác tối đa.

Nữ tiếp tân bắt đầu bị thái độ kì quái của cô làm cho rối loạn, còn không biết có nên gật đầu hay không. "Vâ..vâng ạ."

Thanh Nhi nghe vậy hít ngay một ngụm khí lạnh, nhớ tới mấy lời ban sáng Hứa Trác Tùng nói với cô, Phùng Tuấn là trợ lí cấp cao của chủ tịch Thượng Hoằng, là người làm việc dưới trướng của Thượng Minh Triệt, là tay sai của lão già dâm ô có ý đồ bao dưỡng cô.

Không đi!

Thanh Nhi kiên quyết không muốn dính líu đến đám người biến thái đó.

Nhưng mà, tiệc đấu giá do Trầm gia tổ chức một năm mới có một lần, đã vậy còn diễn ra bí mật, chưa từng có nhà báo nào được tham dự, sự kiện này lớn đến mức cả nước đều biết. Nếu không đi thì thật sự bỏ mất một miếng mồi lớn, giới chính trị rất khó chen chân vào, còn vấn đề tạo quan hệ sau này của cô nữa.

Thanh Nhi mím môi, nắm chặt tấm thiệp, suy nghĩ kĩ thì cơ hội chỉ đến một lần không thể bỏ lỡ, có nhảy vào dầu sôi lửa bỏng cũng không bằng tắm trong acid, há phải sợ.

Được rồi, đi thì đi!

Thanh Nhi hạ quyết tâm xoay người ra cửa, lại đột nhiên quay đầu thấp thỏm hỏi. "Chủ tịch của các cô bộ dáng thế nào?"

Hai nữ tiếp tân lần thứ n nhìn nhau, lại là cô gái mặt bầu bĩnh nhỏ giọng đáp. "Vấn đề liên quan đến chủ tịch, chúng tôi không tiện trả lời, Trần tiểu thư thông cảm."

Thanh Nhi cắn môi, trầm mặc một lúc không chịu bỏ qua. "Không cần trả lời, chỉ cần gật đầu hoặc lắc đầu thôi." Không cho bọn họ từ chối, cô lập tức hỏi. "Có phải chủ tịch của các cô rất xấu hay không?"

Cô gái bên cạnh cô mặt tròn, lắc đầu.

Thanh Nhi nhíu mày. "Hơi xấu một chút?"

Lắc đầu.

"Tạm được?"

Lắc đầu.

"Đẹp?"

Lắc đầu.

Đủ rồi đấy, cô đang nghiêm túc, đừng có lắc mãi thế, Thanh Nhi hít mạnh một hơi, cao giọng hỏi. "Cực kì đẹp?"

Gật gật đầu.

"Láo toét." Phán câu xanh rờn, ai đó dẫm giày hiên ngang bỏ đi.

Hắn mà đẹp bà đây cởi quần cho các mi xem!

Thanh Nhi đón taxi về biệt thự của An Nhiên, chào đón cô vẫn là gương mặt ẩn mùi sát khí của Phương Tuấn Dật, không nói không rằng cứ thẳng thắn nhìn chằm chằm cô.

Nhìn cái quái gì mà nhìn, Thanh Nhi thầm mắng trong lòng nhưng nào dám khiêu khích mũi súng hắn, co chân chạy nhanh lên phòng đóng sầm cửa lại. Ngã người xuống giường, nhìn quanh quấc trong phòng một lượt, vắng vẻ không bóng người, An Nhiên vẫn chưa về, cô buồn chán mở mess lên nhắn tin. "Nì, tiểu mỹ nhân về ngủ với đại gia đi."

An Nhiên: *mặt khổ sở* ta đang kẹt, không về được!

Thanh Nhi: *mặt dụ dỗ* về đi, về đi, đại gia nhớ mi, muốn thơm mi, muốn ôm mi ngủ.

An Nhiên: ta cũng nhớ mi. *đỏ mặt*

Haha~ Thanh Nhi cười lớn, nhắn lại: Vậy thì về với đại gia, tối nay ta dẫn mi đi chơi.

An Nhiên: Lửa cháy tới mông rồi, đại gia mi còn chơi chơi cái gì nữa. *khóc ròng*

Thanh Nhi nghiêm túc: Sao vậy?

An Nhiên: Đại gia, ta nói với bác hai là anh họ bỏ mi quen với Trịnh Thiên Mịch, bác hai nổi giận quá trời đòi bay sang Nhật lôi anh ấy về, vé máy bay đã đặt chiều nay 5 giờ bay.

Thanh Nhi: *hoảng hốt* Ai bảo mi nói hả?

An Nhiên: Ta chỉ muốn đòi công bằng cho mi. *khóc sướt mướt*

Thanh Nhi xoa trán, chợt nhớ đến tình tiết trong truyện Lửa tình rực rỡ, kịch tính là thời điểm Thanh Nhi chạy đến nhà họ Trình khóc lóc kể lể tố cáo Trịnh Thiên Mịch dùng thủ đoạn tranh giành Trình Dịch Phong với cô, lúc đó đương nhiên ông Trình cũng nổi giận chạy đi kéo Trình Dịch Phong về càn quét một trận ầm ĩ, từ đó Trịnh Thiên Mịch càng hận cô hơn, ra tay càng nhẫn tâm hơn.

Tuy là người xúc tác thay đổi, nhưng tình tiết khẳng định sẽ không sai, cô đột nhiên thấy lo lắng cho An Nhiên không may sẽ bị kéo vào truyện, vội nhắn. "Bỏ hết đi, mau về đây cho ta."

An Nhiên: *khóc như mưa* không được, bác hai không cho ta về, bắt ta phải moi hết toàn bộ lí lịch của Trịnh Thiên Mịch ra. Thanh Nhi, làm sao đây? Nhà cô ta quá phức tạp, cha hai năm trước bị tử hình vì tội giết người, mẹ li hôn đã có chồng mới, còn em gái cô ta Trịnh Thiên Nghi đang làm người mẫu bên JZ, scandal rất nhiều. Giờ mà đưa ra mấy thứ này, có thể ta sẽ chết cháy đó.

Thanh Nhi đau đầu, ba phút sau cắn răng nhắn: Để lại cái đó rồi lập tức về đây, đừng nói thêm gì...

Tin chưa gửi bên kia đã gửi qua một loạt mặt khóc thảm thiết, An Nhiên la hét: Cái quái gì đây.. cái thể loại gì đây..? Ảnh thân mật của Trịnh Thiên Mịch và playboy Á Pháp.. cha mẹ ơi.. tổ tông ơi.."

Chồng ơi~

Thanh Nhi ôm đầu, cô quá khâm phục tài moi tin của tiểu An Nhiên rồi, không hổ là chó săn số 1 của giới, cái ngỏ ngách nào cũng bị cô ấy moi ra.

Điên mất thôi, cô quyết tâm nhắn luôn. "Trừ tin đó, những thứ khác cứ in ra một tập giao cho họ. Ta biết trước khi anh Phong về mi không ra khỏi cửa được đâu, cố giữ mồm cho tốt, cái chết chỉ trong một giây bất cẩn."

An Nhiên: *sợ hãi và run rẩy* Đại gia, cứu ta~

Thanh Nhi: *xoay mặt* xin lỗi, ta lực bất tòng tâm.

Chiều tối, trời u ám với những tầng mây dày đặc, gió lạnh thấu xương vờn quanh cành cây ngọn cỏ, đường phố lên đèn sáng rực vẫn không che bớt cỗ ảm đạm trong không khí, một buổi tối không an lành đang đến gần.

Thanh Nhi đứng trước cổng lớn toà nhà chính phủ, nơi quân lính cầm vũ khí canh gác tứ hướng, ánh đèn trên từng tầng lầu chiếu rọi cả con đường. Gió thổi tung tà váy trắng cô đang mặc, khuôn mặt trang nhã thu hút ánh nhìn người xung quanh, đột nhiên nghe tiếng tim mình đập dữ dội, căng thẳng giống như đang bước vào động u minh.

Qua quầy soát thư và cửa lớn một cách suông sẻ, ngẩng đầu lên nhìn căn phòng tráng lệ, một buổi tiệc long trọng như lễ trao chương hiệu Tổng thống, những gương mặt xa lạ đầy ngạo khí đối diện tầm mắt.

Áp lực, chính là nhận ra bản thân mắc phải một sai sót chí mạng, cô thiếu điểm tựa, một điểm tựa đủ cao để có thể bắt chuyện với những người này.

"Thanh Nhi." Tiếng gọi trùng lập.

Thanh Nhi đưa mắt nhìn lên, sắc mặt lập tức chuyển từ hồng sang trắng, trắng sang xanh, xanh sang tái..

Anh hai..

Trương Lam Tuyệt..

Lưu Tử Hàm..

Và Hưởng Thế Quân..

.............

Câu nói lịch sử: Sau này còn để tôi gặp được cô, chắc chắn sẽ đem cô đè dưới thân chơi đến chết.

Loading...

Xem tiếp: Chương 48: Gặp Ba Anh.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


[Tfboys] Ngàn Con Hạc Giấy

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 39


Phi Điển Hình NTR

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 26


Tứ Ca Ít Đắc Ý

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20


Ngụy Thiếp

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 12