301 Mộ Dung Vô Ngân cứ lặng yên đứng đấy, một cỗ lực lượng tràn đầy uy thế từ trên người hắn lan ra xung quanh. Dường như có một cỗ khí thế giống như đao kiếm đã ngưng thành thực chất đang muốn chém về phía mọi người.
302 Chính giữa bầu trời, quang ảnh màu lam đột nhiên bành trướng thành quang cầu ngàn trượng, cuối cùng tạo thành một lối đi, không ngừng phun ra nuốt vào ánh sáng rực rỡ.
303 "Đệ tử không biết!" Tô Linh tự biết bản thân không trốn tránh được nên hít sâu một hơi, bước lên phía trước. Diệp Vân nhíu mày, muốn kéo nàng lại nhưng bây giờ không tiện, vì vậy hắn cũng bước lên phía trước, đứng sóng vai cùng Tô Linh.
304 Toàn Hành Thanh đưa ánh mắt mê hoặc lướt ngang đám người Diệp Vân và Mộ Dung Vô Ngân, những người còn lại như Đoạn Thần Phong, Tô Ngâm Tuyết và những kẻ khác lại không hề bị ảnh hưởng gì.
305 Một kiếm phá chiêu! Chỉ một đạo kiếm chỉ của Tô Hạo đã đem cự chưởng của Toàn Hành Thanh phá vỡ một cách nhẹ nhàng, mặt của Tô Hạo như có một màn sương lạnh bao phủ lạnh lùng đảo qua mọi người.
306 Tiểu viện, phía sau núi Vô Ảnh Phong. “Linh nhi, đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Con từ từ nói ra xem. ” Tô Hạo ngồi ngay ngắn trước bàn đá, ngồi bên cạnh chính là Mộ Dung Vô Tình.
307 "Việc này sao có thể?"Rõ ràng Tô Hạo có chút sửng sốt, sau đó đột ngột nhảy dựng lên. Sắc mặt của Diệp Vân cực kỳ nghiêm trọng, mãi mà không thốt lên được lời nào, khẽ gật đầu.
308 Trên vách núi đá trơn nhẵn, dưới ánh nắng chiếu rọi, lại có thể xuất hiện một bức đồ án. Mà bức đồ án này lại tạo cho Diệp Vân cảm giác giống như đã từng quen biết.
309 Thất trưởng lão thản nhiên nói, phảng phất ý trào phúng. Hai người ngửa đầu nhìn lên, đã thấy vài bóng người xuất hiện trên bầu trời. Chờ đến khi bóng người đến gần, hóa ra là Mộ Dung Vô Tình đang lao tới, nhoáng một cái đã đến trước mặt hai người.
310 Huyết mạch Yêu tộc xuất thế đương nhiên là chuyện quan trọng hàng đầu, không cần Đỗ Thuần Thiên nói, trong lòng mọi người đều biết rõ. Ai nấy đều yên lặng nhìn Thiên Kiếm Tông Chủ ngồi trên đài cao, mắt lão lợi hại như kiếm, nhìn thẳng xuống.
311 Ta không đồng ý!Giọng nói của Tô Hạo âm vang, tựa như sấm rền. Tất cả mọi người gần như không thể tin được câu trả lời mình vừa nghe thấy, Tô Hạo vừa nói cái gì? Ta không đồng ý sao?Im lặng, im lặng như tờ, tất cả mọi người đều yên tĩnh trở lại, rất nhiều người biết hôm nay có nhiều chuyện thay đổi.
312 Ánh kiếm như cầu vồng, đâm toạt trời đất. Đối mặt với mười người vây đánh, Tô Hạo không hề nhượng bộ chút nào, Thần Kiếm trên tay hóa thành cầu vồng. Chỉ trong một cái chớp mắt, ánh kiếm trắng xanh đã khoáy đảo lưới kiếm vỡ tan tành.
313 Hai quả thần phù à, thật khiến ta thất vọng quá!Không ai ngờ trong miệng Tô Hạo lại nói ra một câu như vậy, phải biết rằng Thần Phù cực kỳ hiếm thấy, mặc dù ở vương thất Tấn quốc cũng vô cùng quý trọng, ngay cả Thiên Kiếm Tông là đại phái đệ nhất, muốn có được Thần Phù cũng không dễ dàng, đừng nói chi là đồng thời lấy ra được hai quả.
314 Có thể ‘nhất kiếm tây lai’ đã đến sao?Câu nói của Thất trưởng lão giống như tiếng sấm rền nổ vang bên tai mọi người, ‘Tây lai nhất kiếm’ chính là trong câu châm ngôn ‘Yêu họa xuất thế, nhất kiếm tây lai’ kia à?Mặc dù câu châm ngôn này không lưu truyền rộng rãi ra, nhưng mà hầu như ở đây đều là cấp bậc nhất tông chưởng môn hoặc là trưởng lão nội môn, còn có đến hai vị Vương thất, địa vị của những người này đều rất cao, vì vậy toàn bộ Tấn quốc gần như không có tin tức gì là cơ mật đối với bọn họ.
315 Ấn tượng mà Đỗ Kiếm Ngâm lưu lại trong lòng Diệp Vân rất sâu nặng, tên tiểu gia hỏa này trong lòng chỉ có kiếm đạo, hầu như bỏ qua hết thảy mọi việc, chỉ cần cảm thấy đối phương không hợp với kiếm đạo trong lòng của hắn liền muốn ra tay hủy diệt, không cần nói đến đạo lý.
316 Hai đạo kiếm quang va chạm với nhau làm bắn ra một lực lượng cuồng bạo. Thất trưởng lão cùng Thiên Kiếm Tông chủ Yến Trường Xuân có tu vi tương đối cao trong đám người, cả hai cau mày hô lên một tiếng rồi cùng xuất thủ một lượt.
317 Kiếm quang như cầu vồng, từ chân trời phá không mà tới. Đợi đến lúc trung niên nam tử ngự kiếm tới, tất cả mọi người đều nhìn vào hắn. "Mai tiên sinh, ngài rút cuộc đã tới.
318 Thẩm Mặc thân hình gầy yếu xinh xắn, giọng nói vẫn non nớt như trước, nhưng trong đó lại tràn đầy vẻ kiên quyết. "Ba trăm bảy mươi bốn lần?"Mai tiên sinh lông mày nhíu lại, giọng nói trở nên lạnh lùng hơn.
319 Phản ứng của Mai Nghiễn Sinh vượt ngoài dự kiến của mọi người, từ sắc mặt lúng túng của hắn mọi người hiểu rõ hắn tuyệt đối không dám ra tay. Đỗ Thuần Thiên chỉ cần liếc mắt qua liền biết rõ tình huống hiện tại của Mai Nghiễn Sinh, hắn bước đến một bước vừa cười vừa nói:" Yêu Tộc huyết mạch xuất hiện ba mươi lần hay là một trăm lần hoặc cho dù là một nghìn lần thì có quan hệ gì đến mục đích của chúng ta hôm nay có mặt tại đây? Chẳng lẽ mấy trăm năm qua mỗi lần Yêu Tộc huyết mạch thức tỉnh thì không phải là tử địch của Nhân tộc ta? Gặp được Yêu Tộc chúng ta phải lấy đức phục người.
320 Lời nói của Mộ Dung Vô Tình chẳng khác nào một hòn đá rơi vào mặt nước phẳng lặng, gây nên một hồi chấn động. Nhân vật chính hôm nay chẳng lẽ không phải là Tô Linh, cô nương nhỏ mang trong người Yêu Tộc huyết mạch hay sao?Rất nhiều người rốt cuộc cũng bừng tỉnh.
Thể loại: Xuyên Không, Võng Du, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Số chương: 50