361 Ở trong một cánh rừng hoang vu, Huyền Phong môn chủ ngồi tựa vào một cành cây trên cao, ánh mắt chăm chú quan sát ngọn núi phía xa. Cạnh bên, lục y thiếu nữ thần sắc có chút do dự, khẽ than thở:- Có lẽ chuyện giữa chúng ta cũng nên kết thúc, nếu không kết quả cuối cùng như thế nào sẽ khó mà biết được.
362 Bế khí ngưng thần, mục quang tà dị của Đồ Thiên chuyển sang thân ảnh đang đứng ở môn khẩu, thần sắc trở nên trang nghiêm vô cùng. Đột nhiên, thân thể Đồ Thiên khẽ run lên với nhãn thần oán thán, tức giận cất tiếng:- Đáng tiếc ta phát hiện ra điều này quá muộn.
363 - Trong vài trăm năm gần đây, bất kỳ loại quái thú nào ta cũng đã gặp qua, nhưng loại lợi hại như thế này thì mới thấy lần đầu, các vị nghĩ sao?Kim Luyện cười mỉa mai:- Tất cả chúng tôi đều từ phàm thai nhục thể mà ra, trong trường hợp như thế này cho dù có nói ra sự kinh ngạc của mình thì còn có thể bỏ qua hoặc tha thứ được, còn Nhân Toạ huynh đây là Lư sơn chi chủ tu vi kinh thiên, bất diệt chi thể mà cũng kinh sợ, thực không thoả đáng cho lắm.
364 Trên đường đi, Hồng Vân Thái Tử có phần tàn nhẫn cất tiếng:- Lý huynh, huynh có thể khẳng định Hắc Sát Kiếm Hồn đang ở phương hướng nào không?Lý Vân Long trả lời:- Ta không thể khẳng định chắc chắn, bất quá cũng không thể có sai sót được, bởi vì ta biết chắc hắn ta muốn đi đến địa phương nào.
365 - Cho dù truy vấn cho đến cùng cũng chẳng biết thêm được điều gì cả. Hắc Sát Kiếm Hồn hừm một tiếng rồi nói:- Cũng không phải là không biết thêm được điều gì, ít nhất bọn ngươi cũng biết được người các ngươi cần tìm không có liên quan gì đến ta, việt đó miễn cưỡng cũng có thể coi là một thu hoạch vậy.
366 - Có lẽ như ngươi đã tin tưởng vào những lời nói của bọn chúng, nếu là như thế thì nhất thiết phải tuỳ duyên vậy. Vầng thái dương đã bắt đầu lặn về phía trời tây, một ngày tươi đẹp đã sắp qua đi, những chuyện đã qua đi thì không một ai có thể vãn hồi được, có lẽ điều này cũng giống với mối quan hệ của chúng ta.
367 Trong lúc hắn đang trầm tư, Giang Nam Tài Tử và Hồng Vân Thái Tử bỗng cùng thét lớn một tiếng, lập tức thu hút sự chú ý của Hắc Sát Kiếm Hồn và Lý Vân Long.
368 - Không, ngoài tự cười nhạo, cũng có khả năng là cười hối hận, cười miễn cưỡng, cười không cam tâm. Lý Vân Long khẽ hỏi:- Ngươi quả thật quá tự tin! Nếu ta nói cho ngươi biết hiện tại ta đang cười nhạo ngươi, ngươi có tin không?- Cười nhạo ta? Ngươi dựa vào cái gì mà cười nhạo ta, ta có gì làm ngươi buồn cười nào.
369 - Không, ta không đi. Chúng ta không dễ gì có được ngày hôm nay, chỉ cần qua một khoảng thời gian ngắn nữa, Thiên nhi sẽ có hi vọng thoát ly yêu đạo, bắt đầu một cuộc sống vui vẻ, chúng ta sao có thể vì vậy mà bỏ cuộc.
370 - Lão phu làm việc trước giờ vẫn thế, không cần ngươi dạy này chỉ nọ. Bây giờ biết điều thì để nó ngoan ngoãn theo ta, ta sẽ phá lệ một lần, tha cho các ngươi con đường sống.
371 - Tiểu tử, chỉ là mới bắt đầu thôi, ngươi muốn hối hận vẫn còn kịp. Đợi lát nữa cha mẹ ngươi chết thật rồi, đến lúc đó ngươi có khóc cạn nước mắt cũng không vãn hồi được.
372 Nhìn Thiên Tàn lão tổ với ánh mắt lạnh lẽo, khí thế ngoài thân Hoàng Thiên càng lúc càng lớn, cơ thể hắn đang biến thấp lại, thịt đội vai đâm lên như dao, đôi chân nhỏ mà ngắn, bàn chân thô lớn tựa cánh dơi, phía sau mọc ra một chiếc đuôi đầy lông màu trắng sáng rực rất bắt mắt.
373 Dưới mặt đất, nhãn thần phụ thân Hoàng Thiên đờ đẫn, nhìn về phía phát ra tiếng cười, đôi môi khẽ run, tựa hồ rất muốn nói nhưng chẳng thể phát ra bất kì một thanh âm nào, chỉ thấy hai dòng lệ lẳng lặng chảy dài trên khuôn mặt tiều tụy, rơi xuống mặt đất.
374 Cùng với sự vận chuyển của toà kỳ trận, tứ phía sức mạnh tụ lại thành một dãy, tập trung trên luồng bạo phong hắc bạch đó, khiến cho uy lực tăng lên gấp mười lần, tựa hồ như muốn huỷ diệt cả thiên địa.
375 - Ngươi cứ an tâm về điều đó, cả hai tâm nguyện của ngươi, ta đều đáp ứng cả và nhất định sẽ hoàn thành cho ngươi. Hiện tại thời gian của ngươi không còn nhiều, cũng không đủ để ngươi thuật lại tường tận những sự việc đã phát sinh nơi đây, vì thế ta chỉ còn một phương pháp, là lấy ra những kí ức đó trong đầu của ngươi để tiếp nhận tất cả sự tình ở đây.
376 Khắp tứ phía, Phật quang phổ chiếu, kim quang chói lọi như mặt trời mang theo khí thần thánh xạ thẳng lên, hình thành một biển mây vàng, bao bọc toàn bộ Bồ Đề học viện ở bên trong.
377 Nhìn hắn một cách nghiêm túc, Ma Hoan tôn chủ hừ lên một tiếng:- Ta tưởng ngươi có bản lĩnh gì lớn lắm, nguyên lai cũng chỉ thuộc vào hạng xoàng thôi.
378 - Đa tạ ngươi, nếu sinh mạng này không mất đi, ta nhất định sẽ báo đáp ân tình của ngươi. Tựa hồ hiểu thấu ý tứ của nó, hắc hổ gầm gừ hai tiếng rồi lập tức tăng tốc hướng về phương nam.
379 - Được, cứ theo như ý huynh mà hành động. Dứt lời, nàng phối hợp với Thiên Mục Phong bắt đầu phát động tấn công, nhắm thẳng về phía Ma Đà công kích. Lúc này, khuôn mặt gầy gò của Ma Đà có vẻ thống khổ dị thường, toàn thân phát ra quang mang phật – ma hỗn loạn, những ngón tay của hữu thủ đã khô quắt lại.
380 Ma quyết quỷ dị đó được thi triển, lập tức cả không trung của Bồ Đề học viện ma khí xung thiên, ma mang bao bọc cả ngọn núi, trên ngàn đạo ma khí với tần suất bất đồng tụ lại thành một đoàn, khiến mọi chỗ trong phạm vi công kích không ngừng phát sinh dị biến.
 
    Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp, Xuyên Không
Số chương: 44