1 Sáng sớm, ánh nắng ban mai vừa hiện, bóng tối dần bị xua tan. Núi xanh ngàn trượng, chỉ hướng trời xanh. Lúc này, một chàng trai trẻ, cả người nhuốm đầy máu tươi, đang hoành thương mà đứng.
2 Một điểm sáng lóe lên trong đêm tối. Vân Mộ đột nhiên giật mình tỉnh lại từ trong giấc mơ, cơn đau đầu kịch liệt ập đến. Ngay sau đó,có vô số kí ức hỗn loạn vừa quen thuộc vừa lạ lẫm xông lên đầu hắn.
3 Vừa nhìn thấy người tới, Vân Thường hơi lộ vẻ khó chịu. Nam tử mặt mày xấu xí, gầy như que củi, thoạt trông hết sức bỉ ổi. Nữ tử trang điểm lòe loẹt, thắt lưng to như thùng nước, khóe miệng có một nốt rùi vừa đen vừa to, không khó để nhận thấy vẻ cay nghiệt lóe lên từ khóe mắt.
4 Huyền Linh đại lục, Chư Thiên chi mộ. Không một ai biết được khởi nguyên của đại lục này, cũng như không một ai biết được những gì nó đã trải qua. Nơi đây dường như là một mảnh đất bị thời gian lãng quên, Đại đạo không thấy, Thần Ma tuyệt tích.
5 Chăm chỉ là con đường tắt duy nhất dẫn đến sự thành công. Những ngày tiếp theo, hầu như Vân Mộ không bước chân ra khỏi cửa. Ngoại trừ ăn cơm, ngủ và ân cần thăm hỏi mẫu thân thì toàn bộ thời gian đều dùng để tu luyện Vân Thể Thiên Phong Thuật, không có chút nào lười biếng.
6 Trên con đường phía đông tiểu trấn, người người qua lại, ngựa xe như nước. Đông người như vậy là do phía đông Lưu Vân Trấn có mấy con đường quan trọng, thông với biên giới cho nên thường xuyên có các tiểu thương hay khách lữ hành hai vùng nam bắc nghỉ chân.
7 "Minh Hạo thiếu gia, có đứng lên nổi không?"Vân Mộ ngồi xổm trước mặt Vân Minh Hạo, thở dài: "Thật ra ngươi phải cảm thấy may mắn mới đúng. Chúng ta đang trong hẻm nhỏ chứ nếu như đứng giữa đường lớn thì mọi người sẽ thấy bộ dáng hiện tại của ngươi, rồi từ nay về sau ngươi thành trò cười ở Lưu Vân Trấn đấy.
8 Đêm khuya tĩnh lặng, khí trời mùa thu se se lạnh. Vân Thường do dự đứng ngoài phòng, thỉnh thoảng lại nhìn về phía gian phòng của Vân Mộ, trên mặt đầy vẻ lo lắng cùng bất đắc dĩ.
9 Vân phủ được chia làm hai viện là nội viện và ngoại viện, gồm ba Chi bốn Các. Huyền Linh Các là một trong bốn các, cũng là nơi đệ tử Vân gia tu hành và rèn luyện hàng ngày, có Huyền Sĩ chuyên môn tiến hành dạy bảo.
10 Không gian bên trong Huyền Linh các cực kỳ rộng rãi, bốn phương tám hướng, phân thành hai tầng trên dưới. Thượng tầng là nơi trưởng lão của Huyền Linh các tu hành, mỗi tháng mở ra một lần, Vân gia đệ tử nếu như trên con đường tu hành gặp phải nghi vấn, có thể lên lầu thỉnh giáo.
11 Cả kiếp trước lẫn kiếp này, Vân Mộ chưa từng đặt chân vào tầng thứ hai của Huyền Linh các. Đây là một lầu các rộng rãi, không có quá nhiều bài biện dư thừa, càng không có nhiều đồ vật trang trí, sạch sẽ đơn giản, phong cách cổ xưa trang nghiêm.
12 Nhìn tinh thần trận đồ bao quanh mình, cả đám thiếu niên như si như say, tựa như mình đang trong mộng ảo. Tòa tinh thần trận đồ này tên là 【 Khải Linh Tinh Trận Đồ 】, do ba ngàn tám trăm 【 Huyền Văn 】 tổ hợp mà thành, thuộc về một loại ứng dụng tương đối phức tạp của huyền văn, cần có 【 Huyền Trận Đại Sư 】 ra tay mới có thể bố trí thành công, có thể tiếp dẫn thiên địa tinh quang lực, rót vào trong linh khiếu của con người.
13 Tầng hai của Huyền Linh các lúc này đã bị tinh quang bao phủ. Trong tinh thần trận đồ, hơn mười thiếu niên đang nhập định, tinh quang được dẫn dắt vào trong cơ thể của bọn họ.
14 Lực lượng của tinh quang dần dần ngưng tụ, huyền mang trên đỉnh đầu của Vân Mộ dần dần bành trướng. Chỉ tiếc, tinh thần hồn lực của Vân Mộ chỉ có thể dẫn động ánh sáng từ hai điểm tinh thần, tốc độ ngưng tụ lực lượng của tinh quang cực kỳ chậm chạp.
15 Thời gian có thể dừng lại sao?Đáp án dĩ nhiên là không !Vạn cổ thiên địa, năm tháng vô tận, không có bắt đầu, không có kết thúc, thời gian trôi đi vĩnh viễn không ngừng lại.
16 - Vân Mộ, đệ tử ngoại viện, mười hai tuổi, thức tỉnh Tả tâm khiếu, thiên phú Sinh mệnh. Nghe Vân Chính Mặc tuyên bố, Vân Minh Hiên vội vàng ghi vào danh sách, khóe miệng cong lên cười cợt:- Đồ con hoang, vận khí cũng không tệ nha, tinh thần lực thấp như vậy mà cũng có thể thức tỉnh được linh khiếu.
17 Tàng giới luân, tên đầy đủ của nó là Vạn linh tàng giới luân, sản phẩm của Đa bảo các. Đây không là huyền binh, cũng không có tính công kích hay phòng ngự, nhưng lại là vật phẩm tuyệt không thể thiếu của huyền giả.
18 Thấy Vân Minh Hiên xuất hiện, đám thiếu niên Vân gia lập tức im lặng. - Chu Nhạc, ngươi muốn nháo loạn ở Huyền Đạo các phải không?Nghe thấy Vân Minh Hiên chụp mũ ình như vậy, Chu Nhạc không cam tâm nói:- Thiếu gia Minh Hiên, tiểu nhân không phải là muốn gây sự, chỉ muốn hỏi vì sao phẩm chất thú hồn của bọn họ là ưu tú của chúng ta chỉ là bình thường? Thậm chí, của Vân Mộ còn là tàn khuyết?- Ha ha, ngươi không phục?Vân Minh Hiên không hề tức giận, nhưng khóe môi lại cong lên đầy giễu cợt:- Bởi vì bọn họ mang họ Vân, trưởng bối của bọn họ đã cống hiến không ít công sức cho Vân gia.
19 “Đại ca, ngươi xem kìa, thằng con hoang kia đã đem Hoang thú tàn hồn dung hợp!” Vân Thiểu Kiệt đột nhiên kéo kéo ống tay áo của huynh trưởng, Vân Thiểu Hoa thuận thế dừng bước, nhìn phương hướng Vân Mộ, hắn quả nhiên phát hiện Vân Mộ vị trí trái tim tán lộ ra từng luồng ánh sáng nhạt, cái này rõ ràng biểu hiện cho thấy linh khiếu dung hợp Hoang thú chi hồn.
20 Vân Mộ? Cuối cùng ngươi đã trở về!"Ngay khi Vân Mộ vẫn còn đang ngây người, Vương Đại Nương đã bước nhanh tới hỏi. Chu Nhạc vội vàng tiến ra đón: "Mẹ, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?""Ồ? Tên oắt con nhà ngươi trở về cùng Vân Mộ luôn à? Thế nào, có thức tỉnh thành công hay không? Nếu không thành công, lão nương bẻ gãy lỗ tai của ngươi?"Vương Đại Nương hướng về phía Chu Nhạc la mắng một hồi.