61 "Vân Minh Hiên, nếu như có chuyện không may xảy ra với muội muội của ta, ngươi hãy rửa sạch cổ chuẩn bị chịu chết đi!"Đỗ Diệc Bằng trông thấy dáng vẻ thẫn thờ của tiểu muội mình, trong lòng liền lo lắng không yên, hướng về phía Vân Minh Hiên phẫn nộ hét lớn.
62 "Dừng tay. . . "Tiếng hét vang rung trời chẳng khác nào sét đánh ngang tai. Tất cả mọi người ngừng lại động tác, không tự chủ nhìn về phía xa. Chỉ thấy một bóng đen to lớn liên tục nhấp nhô giữa không trung.
63 Loạn Lâm Tập, Vạn Thông thương hội. Lúc này, Vân Mộ đang ngồi nhập định bên trong nhã thất, về phần tiểu Tố Vấn, sau khi ăn no, nàng liền yên tĩnh nằm bên cạnh Vân Mộ, biểu hiện cực kì ngoan ngoãn.
64 Sau hơn nửa năm, Vân Mộ cùng người của Vân gia lại một lần nữa đứng đối lập. Chỉ là so với nửa năm trước, bây giờ Vân Mộ đã không cần phải ẩn nhẫn, cũng chẳng phải im lặng.
65 "Phá cho ta—— "Đỗ Viễn quát to một tiếng, Lang Hống ở bên cạnh cũng phẫn nộ rít gào, nhào về phía Vân Mộ. Chỉ là không đợi Lang Hống tới gần, thân ảnh của Hoa Do Liên đã chắn trước mặt Vân Mộ, tay phất nhẹ, ý niệm lập tức tản ra, một đạo chấn động mạnh mẽ tràn về phía Đỗ Viễn và Lang Hống, khiến bọn hắn không thể không thối lui.
66 Phía bắc của Loạn Lâm tập là nơi tập trung lưu dân (dân lưu lạc). Lưu dân chính là những người sống lang thang nay đây mai đó. Có rất nhiều người vì tránh né chiến tranh mà đến đây, nhiều người khác lại là vì thú loạn.
67 "Mộc Đầu, thời gian qua ngươi đã đi đâu? Ta đi khắp nơi nghe ngóng tin tức của hai mẹ con ngươi …”"Sau khi ta an trí xong chỗ ở cho mẫu thân thì đi một chuyến xa nhà, gần đây mới trở về.