961 Tần Mục vẫy vẫy cánh tay bị đau, ném cục đá trong tay sang một bên, tự nhủ: - Người ta nói mười tám món binh khí không bằng một cục gạch quả không sai.
962 Nhưng hiện tại cái gọi là "Bạo dân tập kích", khiến trái tim hắn vừa tỉnh táo lại một lần nữa sôi trào, chỉ hận không thể xông lên đập nát chiếc camera kia.
963 Hắn vội vàng nói cám ơn, cũng không quay đầu lại, vội vàng lao ra ngoài trời mưa. Những người khác, giống như không có ai biết Tần Mục, Tần Mục cười nói với Giản Đan Bình: - Giản tiểu thư, Dương nhị thiếu với tôi cũng là chỗ quen biết đã lâu, hắn không nhắc tới tôi sao? Giản Đan Bình quay đầu lại, thấy Tần Mục cười sảng lãng, thoáng hoảng hốt, nụ cười cũng có vẻ mất tự nhiên, nói: - Vậy sao? Tôi thật sự chưa nghe nói.
964 Những lời này của hắn cũng đúng giọng quan, mặc dù hắn không ở trong cục, nhưng nói chuyện vẫn rất hữu dụng. Hắn cho Tần Mục một hứa hẹn, để Tần Mục không cần tiếp tục dây dưa nữa, hắn đã nhận lỗi rồi.
965 Thời gian cách phá đập đã hai canh giờ, lần này kế hoạch trong mắt người Cửu Giang chắc chắn là chính xác, cũng có thể thực hiện được. Mặc dù dựa vào việc phá đập tháo bỏ được một phần nước lũ, giảm khí thế của nước lũ đi không ít, nhưng lỗ hổng đập nước gần thành phố Cửu Giang nhất lại xảy ra vấn đề, quân khu Ký Nam đã điều động một đoàn đến bên này sửa gấp, cũng may không tạo thành khó khăn quá lớn.
966 Nếu Quách Tự Tại bắt đầu suy nghĩ đến thân phận của Tần Mục, ít nhiều cũng đoán được suy nghĩ trong lòng Giang Trung Thiên, lập tức đi ra ngoài, tìm Đinh thôn trưởng, kêu hắn làm hướng đạo, lập tức dẫn bọn họ đến biệt thự tránh mưa, gặp bác sĩ Tiểu Bạch.
967 Nói tới đây, nàng đột nhiên phát hiện nội dung nói chuyện hình như có vẻ lộ liễu, vội giãy giụa rời khỏi lòng Tần Mục. - Em vừa nói giúp anh giấu diếm cái gì, giấu diếm ai?Tần Mục nghi ngờ hỏi.
968 Cho nên, thái độ của Tần Mục không phải nịnh nọt, cũng không phải thụ sủng nhược kinh, bởi vì Phó Ngọc Bình căn bản không phải bàn với hắn, mà là bàn với Tần lão gia tử, loại cảm giác này làm cho Tần Mục phi thường không thoải mái, nhưng lại không thể làm gì.
969 Chuyện đã đến mức này, Tần Mục cũng chỉ lựa chọn tiếp nhận. Hắn đến đây hoàn toàn là cơ duyên xảo hợp, nhưng thiếu chút nữa góp mạng vào, hắn tự nhiên không muốn cứ như thế rời đi.
970 Quách Tự Tại có tình cảnh gì, Phó Ngọc Bình còn biết rõ hơn Tần Mục nhiều lắm, thời điểm hắn đứng ở giao lộ, Tần Mục vẫn lựa chọn giúp hắn, chuyện này không thể không nói quá mạo hiểm.
971 Thời khắc này sau lưng Tần Mục có tập đoàn Hoa Hạ làm đại sát khí, hơn nữa Tần Mục đã định vị là mở cục diện ở Quảng Châu, như vậy hắn sẽ kinh doanh của mình, kinh thành cũng không nhúng tay vào.
972 Thái độ của Hàn Tuyết Lăng đã biểu lộ mấy cái gì đó. Tần Mục lẳng lặng nói trong lòng của mình, từ hôm nay trở đi, hắn sẽ khôi phục dáng vẻ tiểu trưởng thôn thôn Tây Sơn, mà không phải nhị thế tổ bằng vào lực lượng sau lưng.
973 Tần Mục tán thưởng một câu, cái tên Đại Bình Quả này đúng là buồn cười, nhưng mà phong cách câu lạc bộ còn phi thường tốt, làm cho người ta có cảm giác ưu việt, nói nó là câu lạc bộ nổi danh cũng không sai.
974 Tần Mục y vẫn cúi đầu, con mắt Mộ Băng Đồng trốn sau kính âm mang theo thần thái sợ hãi, Diệp quản lý đang trách mình thần kinh mẫn cảm, cũng không nói chuyện, cười lớn xoay người đi tới trước.
975 Diệp quản lý ngây ngốc, Mộ Băng Đồng cũng ngây ngốc. Tần Mục móc tờ chi phiêu ba mươi vạn ra, sau đó ký tên của mình vào. Tờ chi phiếu này thuộc tập đoàn Vạn Yến, Vạn Yến tương đương với tài sản riêng của Tần Mục, cổ phần hắn khống chế là 99.
976 Kim Bình Quốc, biểu hiện trên mặt từ thô bạo biến thành tường hòa, biến hóa thật nhanh chóng, chuyện này khiến Tần Mục sinh lòng cảnh giác, người này co được dãn được, thuộc về loại hình trí tuệ sức mạnh kết hợp, nói chuyện với loại người này hoặc là phi thường vui sướng ngầm hiểu lẫn nhau, hoặc là chết lúc nào còn không biết.
977 Tần Mục thấy sắc mặt Kim Bình Quốc xấu hổ không nói lời nào, cười tủm tỉm thở dài, nói ra: - Kim chủ tịch, câu lạc bộ tại kim mã nổi danh ở Quảng Châu, tiếp đãi toàn là người có thân phận.
978 Đêm tối, trên khu phố trên của khu phát triển có vụ án đả thương người nghiêm trọng, vụ án này một người trọng thương ba người bị thương nhẹ. Cục công an phố trên là Lưu Đại Hữu dẫn đầu thuộc hạ nhanh chóng xuất kích, chỉ trong thời gian hai giờ đã tìm được hai người ẩn nấp trong khu dân cư.
979 Tần Mục lén lút quay trở lại Quảng Châu, trước khi gặp mặt lãnh đạo thành phố thì không nên giống trống khua chiêng, vì vậy gọi điện thoại cho Tây Môn Nhạn, trực tiếp đi Đức Gia.
980 Hắn vỗ ngực đứng lên, lớn tiếng nói: - Tần bí thư, ngài cứ yên tâm đi, tôi và ông bạn già kia, một sáu mươi lăm, một sáu mươi hai, thân thể đều rất tốt, tối thiểu nhấtcòn có thể khiến Phổ Thượng yên ổn một hai chục năm, năm đó chúng tôi đều dùng búa để giải quyết vấn đề mà.