901 Lần này nói chuyện thật bình thường, dựa theo thể thức thường lệ mà tiến hành. Tống Mỹ Giai cùng Triệu Việt cũng không hề nói gì bóng gió, chỉ theo lệ thường hỏi cách nhìn của Tần Mục về phó khu trưởng Lan Hướng Trung.
902 - Nghe nói Lan Hướng Trung không phải người địa phương, mọi người có hiểu biết gì với hắn, có thể nói ra thôi. Chúng ta không ngại đối mặt sai lầm, chúng ta chỉ sợ không thừa nhận sai lầm.
903 Tần Mục đi tới nơi này, cần thuộc hạ biết làm ra chiến tích, muốn ở sau đội ngũ kiếm mỡ béo, Tần Mục thật không có ý nghĩ cung cấp nuôi dưỡng người như vậy.
904 Càng là như vậy Tần Mục càng cảm thấy biểu diễn đại nhạc hội trong Châu Nghiễm là một ý tưởng thật mê người. Đến lúc đó sau khi Hong Kong trở về, bằng lực kêu gọi của Sydney, nhất định có thể hấp dẫn thanh niên Hong Kong qua đây.
905 Đây là chuyện mà Trang Nam có cầu cũng không được, rõ ràng là do Tần Mục chuẩn bị nịnh bợ hai đồng chí ban kỷ luật thanh tra, hắn có thể thuận tay giúp Tần Mục, vô luận được tham dự bữa cơm hay không, quan hệ giữa hắn cùng Tần Mục đã liên hệ chung một chỗ, đây là một mối quan hệ không sai.
906 Hơn nữa trước khi đến nơi này, Tống Mỹ Giai lại bắt tay Tần Mục, Tần Mục mơ hồ đoán được chỉ sợ hai vợ chồng nàng có chính kiến bất đồng, hình như Tống Mỹ Giai có chút bất mãn với cách làm của Triệu Việt, nếu không sẽ không đứng ra giới thiệu thêm lần nữa, không thể nghi ngờ là vì nàng muốn lưu lại ấn tượng với Tần Mục.
907 Hai người nói xong điện thoại, Tần Mục ngồi trên sô pha thở dốc. Đến rồi, quả nhiên đến rồi, trận gió lốc tài chính cơ hồ thổi quét cả Châu Á đề cập đến hơn mười quốc gia, khiến nhóm đại ngạc Soros ăn được béo phì, nếu nắm chắc cơ hội, một tháng sau Tần Mục có thể thao tác đủ loại thủ pháp, mà bây giờ chỉ có thể chờ đợi, trước tiên tạo ra thật nhiều khe hở mới tốt.
908 Tần Mục chỉ thị:- Mấy gian nhà giản dị ở Phổ Thượng, xây một gian dời một gian, muốn làm việc thì lưu lại, cảm thấy điều kiện khó khăn gian khổ không chịu nổi thì về nhà nghỉ ngơi, tôi sẽ cho nghỉ phép, tuyệt đối không làm khó bọn họ.
909 Lưu Đại Hữu trầm mặc, do dự nói:- Nói thì nói vậy, chẳng phải do lão thủ trưởng đè nặng đó sao?Tần Mục nhất thời cười to, phi thường khẳng định nói:- Lão thủ trưởng quyết định chúng ta không can thiệp được, nhưng lão thủ trưởng chỉ nói không cho khai phát khu Phổ Thượng, cũng không có nói qua không thừa nhận đất đai không thuộc về thành phố đi?Lưu Đại Hữu hít sâu một hơi, nhất thời hiểu được ý tứ của Tần Mục.
910 Hắn hiểu được ý tứ của Tần Mục, sau khi cúp điện thoại bắt đầu cho nhóm công an áp giải mười mấy người kia đi ra ngoài, hơn nữa lớn tiếng nói với cư dân xung quanh, mười mấy người này quan hệ tới án kiện hình sự, hi vọng cư dân phối hợp, đừng cản trở điều tra.
911 Tần Mục nghe xong lời này trong lòng hiểu ra, nghĩ đến buổi sáng Mẫn Khản Kim nhìn mình, nguyên lai việc này do khu Hoàng Dương làm ra. Ngôn Thừa Binh tính khí không tốt, trực tiếp dùng cứng chọi cứng với mình.
912 Người nào không biết khu Phổ Thượng là một khu địa lôi, muốn làm chút chuyện bên kia thật phi thường khó khăn. Hắn trầm ngâm chốc lát, nói:- Lần này buổi biểu diễn tuyên dương thiên nhiên, như vậy chúng ta đừng gióng trống khua chiêng.
913 Theo khí thế quái gở truyền đến bên khu Hoàng Dương, Tần Mục phỏng chừng lần này ba khu cùng nhau phát động rất có thể do khu Hoàng Dương liên hợp. Kể từ đó, trong lòng Tần Mục đã có tính toán, phân phó Lưu Đại Hữu sàng chọn, nếu không có liên hệ gì với khu Hoàng Dương, chỉ lấy chút khẩu cung sau đó thả người.
914 Khi Tần Nguyệt Sơn cầm lấy tờ fax, hai tay liền run rẩy. Tần Mục châm điếu thuốc, nhìn hắn nói:- Nguyệt Sơn, thời gian ngắn nhiệm vụ nặng, có lòng tin làm tốt chuyện này hay không?Biểu tình trên mặt Tần Nguyệt Sơn vừa kích động lại cẩn thận, hắn đứng dậy, châm chước lời nói bảo đảm với Tần Mục.
915 Những lời này nói ra thật rõ ràng, trên mặt Vân Băng đỏ ửng, đánh bả vai hắn, gắt giọng:- Ba chén rượu này có ý nghĩa, anh đừng đẩy đưa. Tần Mục biết nếu mình không uống Vân Băng không chịu trả lời, chỉ đành bất đắc dĩ uống thêm hai chén, ánh mắt sáng ngời nhìn lên Vân Băng, nhẹ giọng nói:- Kỳ thật em có chuyện gì thì cứ nói thẳng, không thể cho em danh phận, yêu cầu gì anh cũng có thể đáp ứng em, chỉ cần anh có thể làm được.
916 Tục ngữ nói có tiền có thể sai quỷ làm việc, Ruth có thể làm cho James bày ra trận thế lớn như vậy, thật hiển nhiên là vì nàng tạp tiền đi qua. Đối với tập đoàn Hoa Hạ mà nói, chút tiền kia chỉ là việc nhỏ mà thôi.
917 Rốt cục suy nghĩ của lão thủ trưởng cùng Phương Chấn Bang là thế nào, Tần Mục không thể suy đoán, nhưng Phương Thiên Nhu đến tuyệt đối là không xuôi gió xuôi nước, cho dù nàng không làm chuyện gì, Tần Mục cũng luôn cảm thấy như bị người dùng đao chỉ vào.
918 Lý lịch của Tần Mục treo ở nơi này, tự nhiên không sợ người khác đi tra xét. Phương Thiên Nhu nói như vậy, chính là một lời khen thật sự. Lúc trước hai viên đạn pháo xuất phát từ rắp tâm gì, Tần Mục không muốn đi suy đoán, nhưng chính yếu là nàng hỏi ra vấn đề tài chính.
919 Tần Mục còn đang suy tính, Lưu Đại Hữu gọi điện thoại đến. Mấy người bị giam giữ có một tên hình như là tù trốn trại, trên thân có chút phiền toái. Tần Mục vừa nghe lời này trong lòng liền thật khó chịu, trong thời điểm mấu chốt hắn để Lưu Đại Hữu bắt giữ mấy người kia, chỉ là bày thái độ với khu Hoàng Dương, ai ngờ lại chọc ra một tù trốn trại, lần này dù không muốn đứng trên đầu sóng ngọn gió cũng phải gây trở ngại với bên khu Hoàng Dương.
920 Lưu Đại Hữu cũng xấu hổ dụi tắt tàn thuốc, bàn tay vuốt vuốt lên mái tóc ngắn ngủn. - Đối với sự ủng hộ của cục tài chính, chúng ta cần phải cảm tạ. Phương phó khu trưởng, tôi xem thế này, có thời gian mời bên tài chính ra ngồi một chút, người ta cho chúng ta phương tiện, chúng ta phải tri ân đồ báo.