861 Tiền Chiêm Bân không có sở thích gì đặc biệt, nhưng rất thích ca hát. Tần Mục để Trương Tử Bình gọi hai cô gái vào cùng hát ca nhạc cách mạng với Tiền bộ trưởng, khi thật cao hứng, Tần Mục lặng lẽ rời khỏi phòng, mặc cho Tiền bộ trưởng tự do phát huy.
862 Lão Mã nhanh miệng nói:- Sao có thể chứ, trong lòng Tần khoa trưởng vẫn luôn nhớ tới những nhân dân lao động bình thường chúng tôi mà. Tần Mục bụng rỗng uống rượu, chỉ uống hai chén đã đỏ mặt.
863 Tần Mục đã nói đến nước này, Vương Hiểu Nhạc đã biết không có kết quả, trong mắt hiện lên tia oán độc. Tần Mục cười khẽ, thanh niên này còn chưa rèn luyện ra đôi cánh đã muốn bay, thật sự vô cùng khờ đại.
864 Căn cứ theo phỏng chừng của Chu Tiểu Mai, động tác của họ sẽ bắt đầu không lâu nữa. Tần Mục nhận được tin tức này, càng thêm tin chắc kinh nghiệm của mình, dặn Chu Tiểu Mai phải thật cẩn thận, mục tiêu của nhóm người Soros bắt đầu từ Thái Lan, sau khi biến hệ thống tài chính của Thái Lan hỏng mất, sẽ lan tràn khắp Châu Á.
865 Tiểu lưu manh nghe bên trong điện thoại vang lên thanh âm, tức giận thở dốc nói:- Mày cứ giả vờ đi! Chỉ bằng mày còn muốn nhận thức Bưu ca…Vừa nói tới đây, bên trong điện thoại truyền ra thanh âm lấy lòng của Đan Bưu:- Alo, là Tần đại thiếu sao?Tiểu lưu manh khẽ run rẩy, có khi nào hắn nghe qua Đan Bưu nói chuyện hòa ái như thế đây? Hắn hoảng sợ nhìn thoáng qua Tần Mục, run rẩy nói:- Bưu ca, tôi là tiểu Tạp Mao ah…Vân Băng vừa nghe thanh niên kia tự xưng tiểu Tạp Mao, bật cười, mang theo ánh mắt nghi hoặc nhìn Tần Mục, càng xem càng có hứng thú.
866 Tần Mục thấy hắn không biểu lộ thái độ, không khỏi nở nụ cười, nói:- Anh nha, trong lòng khẳng định không phục, rõ ràng đã đánh tiểu Tạp Mao kia một trận, con người của tôi dù sao cũng nên đại nhân có đại lượng, mắt nhắm mắt mở là cho qua việc này có phải hay không?Bị Tần Mục nói đến trong lòng, Đan Bưu vội vàng lau mồ hôi lạnh.
867 - Có người muốn chơi cờ. Câu nói đầu tiên của lão gia tử lập tức kéo lên tâm trạng Tần Mục. Chơi cờ, hai chữ huyền ảo như vậy chỉ có lão gia tử mới có thể nói ra.
868 Mấy ngày nay mỗi khi trời tối Vân Băng đều ở lại trong nhà Tần Mục, phụ nữ mới nếm thử mây mưa luôn làm không biết mệt. Mỗi ngày Tần Mục đều cho Đan Lan đến đối diện ngủ lại, cô gái kia mỗi khi thấy Tần Mục đều sợ hãi, đối đãi hắn như một sắc lang.
869 Canh cá được bưng tới, lại thêm sáu món điểm tâm, người phục vụ nói với Tần Mục:- Tiên sinh, bữa cơm hôm nay của ngài lão bản chúng tôi mời. Tần Mục ngạc nhiên, vì sao chạy tới nơi đây còn gặp được người quen? Ánh mắt người phục vụ nhìn sang bên cạnh, Tần Mục nhìn theo, Đan Bưu đang ngồi gần cửa, nhìn Tần Mục gật đầu chào.
870 Hàn Tuyết Lăng nghe được lời của Tần Mục, trầm mặc một lát đáp ứng hắn sẽ không tiếp tục quan tâm, chuyên tâm dưỡng thai. Vô luận lời của nàng là an ủi chính mình hay không phải, Tần Mục cảm thấy lời của mình vẫn có chút trọng lượng trong lòng Hàn Tuyết Lăng, nên nói với nàng, lần này nội đấu chỉ sợ là thời gian quyết định người thừa kế của Hàn lão gia tử.
871 Chủ tịch thành phố khai phát được điều tới một thành phố trực thuộc trung ương đảm nhiệm phó chủ tịch thường vụ, phó chủ tịch thường vụ thành phố trực thuộc trung ương tiền nhiệm sẽ có nhâm mệnh khác.
872 Nhưng Tần Mục cũng hiểu được, chiêu thức ấy của lão gia tử mặc dù nói không phải thí xe giữ tướng, nhưng có thể xưng là bí mật. Phân bố quyền lực phe phái vẫn hợp lý như trước, mặc dù không có chức vị phó chủ tịch quân ủy, nhưng uy danh lão gia tử vẫn còn, trong cuộc sống sau này của ông, nếu không xảy ra chuyện tổn thương gân cốt, lực ảnh hưởng của ông vẫn phi thường hữu hiệu.
873 Tần Mục nở nụ cười, lắc lắc ngón trỏ nói:- Ngàn vạn lần đừng nói như vậy, chỉ có giả thuyết mới có thể làm người ta phát tiết được cảm xúc không thể phát tiết trong hiện thực.
874 Đối với vị bí thư có thủ đoạn mạnh mẽ cứng rắn, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, lúc Đức gia ngồi trong trà lâu thưởng thức trà đã bị công an đột ngột đến mang đi, vô luận là hắc đạo hay bạch đạo Cửu Giang đều cảm giác ra được hương vị quỷ dị.
875 Viên Khắc Chấn thoáng khựng lại, cười ha ha:- Nên thôi nên thôi, Tần khoa trưởng tuổi trẻ tài cao, là lương đống tương lai của Bộ tin tức, hiện tại tôi đi gần với ngài một chút, đây là chuyện mà ai cũng hâm mộ.
876 Đây là công trình quốc gia, Tần Mục tự nhiên không dám khinh thường, tìm vài kiến trúc sư có năng lực tiêu phí thời gian một tháng đem bản vẽ sửa thành ba tầng, hơn nữa báo giá cực thấp, tuy nói có thể không bồi tiền nhưng nếu nói muốn kiếm đầy chậu thì là hoang tưởng.
877 Tần Mục đưa tay kéo Vân Băng, cười nói:- Giỏi nha, bây giờ biết học tập làm sao trêu chọc người. Vân Băng hét lên một tiếng, vội vàng nắm tay Tần Mục, cầu xin nói:- Được rồi, đừng giỡn, em sai lầm rồi, em sai lầm rồi được chưa.
878 - Tôi chỉ là một tiểu khoa trưởng, kiếm nhiều tiền gì được, vẫn phải chúc mừng Trương nhị thiếu. Tần Mục cười vô cùng khoái trá. - Tần lão đệ, gọi anh một tiếng lão đệ còn không đủ đi, con người của anh đó, thật phá hư, thật quá hư ảo, khối bánh ngọt kia nếu anh bỏ quên, đó mới thật sự là chúc mừng tôi đâu.
879 Tần Mục ân một tiếng, cầm quyển vở trong tay, nhìn nàng nói:- Không xem thì tốt. Hắn thật tùy ý đặt quyển vở sang một bên, tán gẫu với nàng. Qua hồi lâu Mộ Băng Đồng chợt kêu lên một tiếng, lòng như lửa đốt nói:- Anh ngồi chơi, tôi còn đang nấu canh.
880 Tần Mục không chút biểu tình, gật đầu nói:- Tôi đi bố trí công tác một chút. Bùi Hải Đào ừ một tiếng, đợi khi Tần Mục đi tới cửa, Bùi Hải Đào mới nói một câu:- Người trẻ tuổi, quá mức sắc bén đi.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Đô Thị
Số chương: 38