801 Ngày hôm sau đi làm, Tần Mục nhận được cú điện thoại không hiểu, là một người tên Lô Tân Nhân. Tần Mục không có ấn tượng với người này, đơn giản qua loa vài câu, không rõ người nọ là làm gì, tại sao biết điện thoại văn phòng của mình.
802 - Tần tiên sinh, lời này ngài nói đúng. Chúng tôi là người từ bên ngoài tới, ở chỗ này không có gốc và dựa vào, làm gì cũng không nỡ. Vốn tôi có suy nghĩ, nếu nơi tất cả biến thành phố quà vặt hoặc là cho thuê, một tầng một đặc sắc, cả một con đường hơn mười quán xá như vậy thì chắc chắn sẽ náo nhiệt, trong toàn bộ kinh thành cũng có danh tiếng.
803 Nhìn thấy Tần Mục cúi đầu, Mạnh Khiết đắc ý nói ra: - Không cần che dấu, tôi cũng mua phòng ở đây, anh đúng là lớn gan, mang tiểu muội vào nhà. Những lời này khiến Tần Mục xấu hổ, hắn cười khổ thấp giọng nói: - Đây là bạn của tôi, cô ấy bây giờ có chuyện phiền toái, muốn tìm tôi giúp đỡ chút, không phải như cô nghĩ đâu.
804 Tần Mục thấy tình cảnh này không cần nói cũng biết phải làm gì, đại khái là có người chuẩn bị ép nàng làm cái gì đó, cho nên nàng muốn mang Tần Mục ra làm tấm mộc.
805 Tần Mục cười mắng:- Em có năng lực chút được không, quan hệ này tùy tiện dùng được sao? Đừng nhiều lời, cho anh mấy cái quan hệ hữu dụng chút. Đậu Đức đáp ứng một tiếng, hắn mang theo khổ sở nói:- Xong, điện thoại của em còn ở chỗ anh, anh tìm xem bên trong có cái tên Đan Bưu, hắn là công tử kinh thành chuyên làm chuyện này.
806 Qua một thời gian nhất định Tần Mục lúc này mới cúp điện thoại. Thời điểm này hắn phát hiện Dương Yếp không biết lúc nào đã ra khỏi phòng tắm, mang theo cái khăn lớn, nửa bộ ngực lộ ra ngoài không khí, trong cảnh đem càng thêm phần bạo lộ.
807 Cảnh ban đêm như mực, ánh sáng bên ngoài chiếu vào trong cửa sổ, Tần Mục cùng Dương Yếp nằm ngủ trong phòng của mình. Đêm này nhìn như bình tĩnh, kỳ thật trong kinh thành gió nổi mây phun, rất nhiều người đều trắng đêm không ngủ.
808 Tần Mục bất đắc dĩ nở nụ cười khổ, loại chuyện này hắn không cách nào cải biến, trên có chính sách, dưới có đối sách. Hắn chỉ cần cố gắng giữ mình trong sạch là được.
809 Chu Tiểu Mai ho khan một tiếng, vội vàng nói: - Đây chính là thái độ, cũng không phải thật muốn rút vốn. Được rồi, dù sao anh có suy nghĩ của mình, em làm theo là được.
810 Tần Mục ân một tiếng, Dương Yếp bỗng nhiên nói tới dượng của mình, hoặc là phải nói dượng gặp chuyện không may, nghĩ lại chuyện trước kia, muốn tìm người thổ lộ một chút, nếu nàng cao hứng bừng bừng, Tần Mục đúng là khó chịu đấy.
811 Trong âm thanh của Dương Yếp mang theo nức nở. Tần Mục cảm giác trên tay nóng bỏng, vội vàng buôn tấm rèm ra, ý định đi tiểu đã bay mất, có thể nói có chút chật vật chạy ra khỏi phòng tắm, thuận tiện đóng cửa lại.
812 Tần Mục cùng Dương Yếp không còn nói chuyện vấn đề trước kia, nhưng Tần Mục thấy Dương Yếp cả ngày ngốc trong nhà của mình vui đến quên cả trời đất, từ nay về sau ném sự nghiệp văn nghệ, hắn cảm thấy đau đầu, rốt cục chủ nhật ăn điểm tâm xong ngồi trong phòng khách ngả bài với Dương Yếp.
813 Tần Mục biết rõ nàng nói đùa, khoát khoát tay nói ra: - Được rồi, đừng có tìm việc như thế, địa chỉ tôi ở lưu lại trong bộ, không thể tùy ý sửa đổi, rất phiền toái.
814 Hai người cười lên ha hả, Tần Mục sau đó hứa hẹn Lý Trung Nguyên bên này cảm xúc nên trấn an, làm cho Quý Thu dựa theo kế hoạch của hắn mà tiến hành. Quý Thu ngây ngốc trong tỉnh ủy vài năm, kiến thức cùng thủ đoạn càng lợi hại.
815 Hắn không có tỏ thái độ, chỉ khuyên bảo Lô Tân nên kiểm tra vấn đề của công ty lại đi, không nên xảy ra vấn đề rồi mới tiến hành đền bù, khi đó là đã muộn rồi.
816 Những lời này Lý Trung Nguyên không dám tiếp lời, Tần Mục mang theo oán khí nói ra: - Gia gia, những lời của gia gia cũng nói rõ làm người thật khó. Vốn lão Lý ở cửa ra vào nói với cháu, mang một ít đặc sản Bắc Liêu tới, ngày mai đưa qua cho gia gia.
817 Mấy bác sĩ nói cái gì cũng không cầm, trông coi lão thủ trưởng mà nhận hối lộ, là cháu trai lão thủ trưởng hối lộ, đây là chuyện gì?- Thằng ranh con, đừng mang dáng vẻ quan trường phóng bên cạnh lão già này.
818 Chu Tiểu Mai ôn nhu cười cười, yên tĩnh đặt tay trong bàn tay ấm áp của Tần Mục, ôn nhu nói: - Không có việc gì, em không phiền lụy. Hà Tinh vừa thấy vậy thì thanh tỉnh, rõ ràng cho thấy lâm vào hạ phong, con mắt vụt sáng lên vài cái, lúc này trong mĩ mắt có lệ quang chớp động Tần Mục nhìn qua Hà Tinh nói ra: - Tiểu nha đầu, bá phụ bá mẫu bây giờ còn đang ở dại sứ quán nước ngoài nhỉ? Chờ bọn họ quay về anh mời bọn họ ăn cơm.
819 Tần Mục giống như bắt được cọng cỏ cứu mạng, vội vàng đi trở về phòng, mặc áo ngoài và vứt bỏ một câu "Hai người thương lượng đi", sau đó lại chạy trối chết.
820 Hàn Tuyết Lăng bĩu môi nói ra: - Hừ, có phải bị đả kích hay không thì trong lòng của anh biết rõ. Lúc ấy thời điểm nói chúng ta kết hôn, em đã nghĩ đời này lăn lộn trong quân đội là được, không phải chỉ là giấy chứng nhận sao, sau khi lĩnh về xem như hoàn thành nhiệm vụ.