1001 - Bảo vệ an toàn của công dân là trách nhiệm của tất cả mọi người, huống chi ngân hàng Châu Quảng chúng tôi vẫn luôn tuân theo tôn chỉ chính trực ngay thẳng, thân là hành trưởng, làm sao tôi có thể bàng quan.
1002 - Hồ đồ, thật đúng là hồ đồ! Tần Mục có tư cách gì dẫn người đến Kỳ Lân khu chúng ta bắt người, còn bắt hiệp cảnh của Kỳ Lân khu? Khu trưởng Kỳ Lân khu Đại Húc Thăng đập bàn, phát bão tố trong cuộc họp.
1003 Tần Mục mỉm cười, nói: - Vì chuyện tối nay, không chừng sẽ có người lập tức gọi điện tới phòng làm việc của tôi. Tôi đã tắt máy điện thoại, khuya hôm nay có thể sống yên ổn hay không vẫn là một vấn đề.
1004 Tần Mục chưa từng gặp mặt hắn, nhưng cái tên Tần Mục ít nhiều cũng đã nổi tiếng ở Châu Quảng, cho nên sau khi Tần Mục tự giới thiệu, Bối Hải Ninh liền bày ra giọng nói hách dịch: - Tần bí thư, Phổ Thượng khu các vị thật là hăng hái, còn mang theo tác phong hừng hực tới cục tài chính.
1005 Dù nói thế nào, cũng phải cho bên Kỳ Lân một công đạo, chuyện này mình làm có chút thiếu suy nghĩ. Mặc dù người phát lệnh chính là Lưu Đại Hữu, nhưng bản thân Tần Mục cũng không đưa ra ý kiến bất đồng.
1006 Trương Văn Quang cũng không dám quyết định, không khỏi đưa mắt về phía Đại Húc Thăng. Đại Húc Thăng cũng cảm thấy khó xử, hai tay đan vào nhau, ngón tay không ngừng run rẩy.
1007 Thoáng tìm ra manh mối của tai hoạ ngầm này, tư tưởng của Tần Mục cũng linh hoạt hơn rất nhiều. Cho dù Kỳ Lân khu tham dự vào chuyện này, nhưng năng lượng của bọn họ tuyệt đối không dám gióng trống khua chiêng như vậy, dù sao chuyện này cũng xảy ra trên địa bàn của bọn họ, Tần Mục cảm thấy bọn họ sẽ không hắt nước bẩn lên đầu mình.
1008 Tần Mục cũng hiểu, Lưu Đại Hữu muốn kiếm tiền có rất nhiều cách, hắn cũng là một mắt nhắm một mắt mở, nhưng nếu hai người có giao tập về tiền, vậy sẽ có rất nhiều chuyện nói không rõ, vạn nhất giữa hai người có người xảy ra chuyện, kiếm người kia cũng không rất dễ dàng.
1009 Lục Viễn cảm thấy lời này nghe không lọt tai, liền nói cho Tần Mục. Bối Hải Ninh nói: - Tần bí thư của các cậu, có năng lực, có nhiệt tình, nhưng đường đi không dài, mà vươn tay quá dài.
1010 Lúc này, Tần Mục đang gọi điện cho Lưu Đan. Lưu Đan báo cáo với Tần Mục công tác thu quan giai đoạn một, tài chính của tập đoàn tài chính Hoa Hạ hiện đã tăng trưởng gần năm mươi phần trăm, loại lợi nhuận đầu cơ tài chính này vô cùng lớn, nhưng cũng là vô cùng mạo hiểm.
1011 Nhưng đây là đoàn khách khảo sát đầu tiên của Hồng Kông đến Châu Quảng, không chỉ có ý nghĩa kinh tế, mà ý nghĩa chính trị cũng rất lớn. Không quản bọn họ ngụ lại ở đâu, chỉ cần là nhà đầu tư Hồng Kông chủ động biểu thị, danh tiếng của khu trưởng và bí thư đảng ủy nhất định sẽ lan truyền, bất luận tư lịch mỏng cỡ nào, khẳng định sẽ đề thăng.
1012 Nghĩ tới nghĩ lui, hắn phát hiện người quen của mình bên ban chiêu thương không nhiều. Tần Mục vắt hết óc, đột nhiên nghĩ đến, một nhân vật có thể đáp cầu dắt mối.
1013 Tần Mục mỉm cười khiêm nhường, hoàn toàn không tỏ vẻ kiêu ngạo như bên ngoài đồn đại. Hơn nữa, trong nụ cười của hắn có mùi vị sạch sẽ, nụ cười như thế thật sự không nên xuất hiện trên mặt hắn, cho nên giây phút đầu tiên khi phó bộ trưởng Tôn Hoài Lễ liếc nhìn Tần Mục, ấn tượng vô cùng tốt.
1014 Ngàn dặm làm quan chỉ vì tài. Những lời này rất phù hợp với tâm tình lúc này của Tôn Hoài Lễ. Để khống chế tâm tình kích động của mình, Tôn Hoài Lễ đứng dậy, cúi đầu bước sang bàn bên cạnh.
1015 Nhưng Ngôn Thừa Binh không thể không cho, dù sao bên hắn còn hơn mười công trình đang xây dựng, cần bên xây thành phê duyệt, hầu hạ không tốt đám đại gia này, hắn vẫn phải chịu oan ức.
1016 Khi tới khách sạn, Ôn Mại thấy bên cạnh Vương Bằng còn có một thanh niên hơn ba mươi tuổi, có chút mùi vị phong độ hiên ngang. Vương Bằng giới thiệu, người trẻ tuổi kia là Hoa kiều từ nước ngoài trở về, chuẩn bị đầu tư làm ăn lớn ở Châu Quảng, đã nhắm vào một mảnh đất chưa có kế hoạch ở Phổ Thượng.
1017 Tấm hình này thật sự chấn động Tần Mục rất lớn, dáng vẻ trò chuyện thân thiết của Vương Bằng và Ôn Mại khiến hắn rất tức giận. Vốn những chuyện Ôn Mại làm trước kia cũng không phải do hắn quyết định, Tần Mục cũng không muốn truy cứu quá nhiều, thậm chí chuẩn bị lấy ra một chút ích lợi đưa cho hắn, bù đắp vào lỗ thủng này.
1018 Được rồi, nói thế nào, Tần Mục rốt cuộc vẫn là nam nhân, trong lòng lúc nào cũng tồn tại suy nghĩ muốn tìm kiếm cái lạ. Hắn ngồi trong bồn tắm trầm tư hồi lâu, mới đè ép được hỏa khí, lúc này mới khoác khăn tắm đi ra, một lần nữa cầm mấy tấm hình lên xem, trong mắt tràn đầy suy nghĩ sâu xa.
1019 Tần Mục gật đầu nói: - Được, nhớ khai thông với lãnh đạo một chút, chúng ta vẫn cần theo sát chính sách trong thành phố. Trương Thúy đáp ứng, rời khỏi phòng họp, để lại không gian cho Tần Mục và Phương Thiên Nhu.
1020 Phương Thiên Nhu có chút kỳ quái, mới vừa rồi Tần Mục giảng giải cho nàng con đường riêng của Phổ Thượng, khí độ vẫn rất ung dung trầm tĩnh, làm sao trong nháy mắt thay đổi bộ dạng, giống như lửa cháy đến đít như vậy.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đô Thị, Tiên Hiệp
Số chương: 41