1021 Nhưng hiện tại tình thế không giống với khi đó, khi đó là một mình chiến đấu, hiện tại hắn tương đối có nền tảng rồi, nếu lại bị động như vậy. . . . Tần Mục khẽ thở dài.
1022 Bắt đầu từ lúc này, Tần Mục mới cảm thấy ớn lạnh khi phát hiện ra dụng ý thật sự của Phương Chấn Bang. Nếu không phải Phương Tù thức tỉnh , chỉ sợ hắn còn đang lục lọi trong sương mù, cần thời gian dài mới có thể nghĩ thấu.
1023 - Ôn khoa trưởng à, phía bên ngân hàng, có phải quá gấp gáp hay không. Tần Mục vẫn thử đưa ra một câu dò xét, đưa cho Ôn Mại một điếu thuốc. Ôn Mại lúng túng mỉm cười, loay hoay tìm bật lửa trong túi.
1024 Mười bảy công trường, cho dù chỉ ở một công trường trong một giờ, một ngày cũng phải mất mười bảy giờ, hơn nữa còn phải bảo đảm vấn đề kế hoạch và an toàn, đây không phải nói rõ muốn lấy cái mạng già của hắn sao? Hơn nữa, Tần Mục hoàn toàn không có ý tứ thương lượng, trực tiếp đập tới, rõ ràng mang theo mùi vị trả thù và cảnh cáo.
1025 - Tôi thấy, không lâu nữa cậu sẽ lên chức. Trương Tử Bình cười ha ha chúc mừng. Đây không phải là tin tốt, cũng không phải là tin xấu. Tần Mục tỏ ra rất lạnh nhạt với chuyện này, thay đổi đề tài, hỏi:- Trương đại thiếu, anh đừng cả ngày đặt tâm tư vào mấy chuyện đó, mực nước trong đó quá sâu, có rắc rối gì cứ giao cho người đời trước xử lý.
1026 Tần Mục ừ một tiếng, cũng dùng thanh âm vô cùng nghiêm túc hỏi: - Lý do thế nào? Hiện giờ, hắn không có tâm tư quan tâm đến Tina và Tây Môn Nhạn, đi vào phòng khách, lúc này mới tiếp tục truy vấn nói: - Anh nói cái gì, thật sự không nói giỡn chứ? Lưu Đại Hữu khẳng định nói: - Bây giờ là thời kỳ thành phố nghiêm khắc chỉnh đốn xã hội, không phải sắp quốc khánh rồi sao.
1027 Không chỉ vì Tần Mục không có an tâm ngủ, Lưu Đại Hữu cũng thức trắng đêm, sắc mặt ngưng trọng. Có người ngồi không yên, có người lại động, Người này không phải người khác, chính là Vương Băng Vương khoa trưởng "đã hết cơn khổ, đến ngày sung sướng".
1028 Nếu muốn không bị chèn ép thì chỉ khi thời điểm đoàn khảo sát của Hương Cảng tới không được làm quá náo động, không được cướp công, cho nên khi đó thị ủy sẽ xử lý nhẹ.
1029 Trước đó là chọn thời cơ động thủ, bây giờ thì đã ra tay. Trương Thúy không biết sau lưng Tần Mục có ý định gì, nhưng mà chàng trai hai mươi bảy tuổi này chắc chắn không nhận thua đơn giản như thế, điểm này Trương Thúy mấy năm trước đã biết rõ rồi.
1030 Vì cái gì Tần Mục bóp cổ người khác lại buông ra ba bốn xí nghiệp đầu tư ở Phổ Thượng? Vì cái gì Tần Mục cự tuyệt cục chiêu thương xử lý đầu nhập nhân lực vào Phổ Thượng? Một vấn đề này xuất hiện trong lòng của mọi người, bắt đầu cân nhắc hương vị trong đó.
1031 Nhưng Tần Mục lên và Phương Tù đi chưa được vài ngày thì cho Phương thư ký xuất hiện, quyền uy bày ra hướng nào? Chỉ sợ sau khi tin tức Phương Tù rời đi, Phương Chấn Bang hận không thể khiến Tần Mục biến mất mới tốt, chỉ có như vậy mặt mũi Phương Chấn Bang mới vãn hồi được một chút.
1032 - Phổ Thượng cần phải có hoàn cảnh ổn định. Đối với Phương Thiên Nhu, Phương Chấn Bang hy vọng nàng có thể độc chưởng quyền hành, nhưng mà Tần Mục xem ra, mục tiêu của hắn ở Quảng Châu chính là bồi dưỡng Phương Thiên Nhu thành dòng chính của mình.
1033 Nói là điều tạm, kỳ thật nội tâm của mọi người thì hai trưởng cục công an này chính là tới chia công lao. Theo lý thuyết Tần Mục ẩn tàng, mà dòng chính hắn lưu lại cũng phải ít xuất hiện làm quan mới đúng, nhưng mà bây giờ cục công an thành phố làm như vậy chính là muốn cho Lưu Đại Hữu đi lên một bước.
1034 Một phó cục trưởng, còn là bí thư đảng ủy Phổ Thượng, quả thực là chênh lệch như trời và đất, Tần Mục vừa đi vào lầu nhỏ, trước mặt nhìn thấy hia người trẻ tuổi đi qua, gặp thoáng qua hắn.
1035 Phương Chấn Bang hừ một tiếng, áp thấp giọng nói: - Có thể nổi danh bao nhiêu? Cho dù là người kinh doanh nào trước mặt bí thư thị ủy Quảng Châu này cũng không là rễ hành gì cả.
1036 Ngón tay mang theo ôn nhu và dịu dàng, làm cho Tần Mục chấn động. Hắn cười khổ nghiêng đầu đi, đưa mắt nhìn qua tủ rượu, thấp giọng nói ra: - Có người muốn gây khó dễ cho anh, chính là muốn đá anh ra.
1037 Ruth tiếp điện thoại, nghe được ý đồ của Phương Thiên Nhu, Ruth bày ra khẩu khí giải quyết việc chung, nói: - Vị tiểu thư này, thật sự thực xin lỗi, chủ tịch chúng tôi quá bận rộn, đã rời khỏi Quảng Châu, tiến về Bắc Liêu.
1038 - Chủ tịch, ngài xem xem, Phổ Thượng đã thành cái gì, bày ra bộ dáng khu tiêu phí cao cấp, luôn đào góc tường khu Hoàng Dương, chuyện này còn cho người ta sống không?Quốc Thụy Tường nhìn thấy bốn phía trầm lắng, mỉm cười, chậm rãi nói ra: - Tiểu Ngôn a, công tác có khó khăn phải vượt qua, cứ chạy vào thành phố kêu khổ than mệt hình như không phải tác phong của anh.
1039 Một người trong đó còn nhìn qua Tần Mục duỗi ngón tay cái nói: - Tần ca, thực sự là anh nha, anh nhìn trong cục chúng ta toàn không khí trầm lắng, đã biết rõ khóa cửa ở trong văn phòng cả.
1040 - Trước tiên tôi hỏi anh, Quảng Châu trong năm năm này có chuyện trọng đại gì, trong đó người cầm đầu là ai?Câu hỏi này Văn Nhập Hải đã cảm thấy phía sau lưng lạnh cả người, Tần Mục ý tứ rất rõ ràng ah, bắt đầu suy đoán cách cục thế lực của Quảng Châu.